Trên người có, khán giả có thể bắt gặp rất nhiều phiên bản thu nhỏ của đời người, đây là một bộ phim phi thương mại khiến người ta bất ngờ cảm động.
Nó không phải là bộ phim tạo tin đồn gì, cũng chẳng có hiệu ứng đặc biệt gì, nhưng lại gợi cho người ta một cảm giác dư vị vô tận.
Nhan Ôn hoàn toàn thoát diễn xuất kiên cố, dùng phương thức chân thành của mình làm sống dậy vai diễn này. Những kẻ từng đánh giá thấp và buông lời ngông cuồng bôi nhọ con người cô, bây giờ đều bị
Cô đích thật từng yên ắng, cũng từng bị hoài nghi, nhưng không có nghĩa cô mãi giậm chân tại chốt
Nhan Ôn dùng cách thức của mình để chứng minh bản thân.
Rất nhiều người hâm mộ của Nhan Ôn đều đã xem lần thứ hai, lần lượt tỏ rằng Nhan không hề khiến bọn họ thất vọng, bọn họ cũng tuyệt đối không hối hận khi mãi ủng hộ
Cô ấy là một diễn viên và một tấm gương tốt, trở thành người hâm mộ của cô là một điều khiến người khác cảm thấy tự
Bởi vì lời bình tốt lan rộng bên ngoài, bài đăng từng bôi nhọ diễn xuất của
Nhan Ôn bị người khác đào xới ra, cả người đăng bài cũng bị lỗi ra, dùng thủ đoạn tạo tin đồn thấp hèn như vậy khiến người khác khinh bỉ.
Sau khi đối thủ thấy được sự thay đổi của cục thể thì không dám tiếp tục ra tay, bởi vì bia miệng của khán giả đã hình thành hai cực, bọn họ không năm lá bài nào có thể chống đối đến cùng với Đại Hoa.
Sự sắp xếp của Giang Tùy An vô cùng vững chắc, hiệu quả y hệt dự đoán, “Mảnh vụn hồi ức” đã hồi sinh trở lại.
Và đây chỉ mới là bắt đầu mà thôi.
Thanh tích phòng vẻ trong hai ngày không thể quyết định thắng bại, tất cả đều phải xem số liệu cuối cùng của phòng vé
Có Giang An chủ trì đại cục, người của Đại Hoa đều không lo lắng hồi ức” sẽ
Bởi vì Giang Tùy An chính là sự tồn tại không bao giờ thất bại.
Anh có thể đi tới ngày hôm nay, trở thành bến cảng che mưa chán giả của Nhan Ôn, cũng bởi vì dù bất cứ lúc nào anh cũng duy trì sự tỉnh táo, điều này thì Nhan Ôn giống hệt với anh, trong tình huống khắc nghiệt nhất có vẫn đưa ra sự phán đoán và lựa chọn tốt nhất, đó là điểm chung của hai vo chong.
Ngày công chiều thứ hai, có rất nhiều đạo diễn nổi tiếng chủ động liên hệ Giang Tùy An.
Chẳng ai là kẻ ngốc, nhan sắc và diễn xuất của Nhan Ôn bày sẵn ở đó, lúc này không chủ động tranh thủ, chẳng phải dâng tiên ra ngoài cửa sao.
Giang Tùy An còn nằm giữ một lá bài chót vẫn chưa công bố, đó chính là “Cánh đồng lúa mạch”. Theo kế hoạch của anh, thời cơ vẫn chưa chín mùi, anh phải đợi một cơ hội tốt nhất, khiến “Cánh đồng lúa mạch” gây bất ngờ toàn thế giới.
Chị Hà và Tân Vũ, Thụy khác đều đi xem phim, phát hiện Nhan Ôn diễn quả thật rất tốt.
Đặc biệt là chị Hà, cô nhịn không được mà đỏ hoe cả mặt ngay trong rạp chiếu phim, chứng kiến Nhan Ôn từng bước tiến lên tới ngày hôm nay, cô quả thật thương xót Nhan Ôn quá đỗi “Nhan Ôn đúng là lợi hại, có ấy đã làm sống dậy vai diễn này.” Sau khi Thụy Khắc xem xong, bất chợt phát ra tiếng cảm thán chân thành. “Em ấy bỏ ra rất nhiều sự cố gắng, mới có thể khiến diễn xuất của mình tinh tế như vậy, lúc trước trong đoàn phim, mỗi ngày em ấy đều thức sớm hơn người khác hai tiếng đồng hồ, ngủ muộn hơn hai tiếng, ngay cả ăn cơm trưa cũng học lời thoại. Chị Hà hồi tưởng lại sự việc lúc đó, nhìn không được cảm khái rằng: “Tôi thật chưa bao giờ nhìn thấy diễn viên nào cố gắng như Nhan Ôn, sau này dù em ấy nhận được giải thưởng cao hơn cũng là điều đương nhiên, bởi vì em ấy xứng đáng!” “Nếu có Lệ Lệ có đây, nhất định cũng vui mừng cho Nhan Ôn “Đợi cô ấy trở về anh dân có ấy đi xem thêm một lần… Ôi, anh lôi em đi làm gì thế này?” Chị Hà vừa nói một nửa thì đã bị Tần Vũ lôi đi.
Thụy Khắc chỉ có thể đứng yên tại chỗ vẫy tay, giương mặt tiền hai người lên xe, lúc này anh rốt cuộc hiểu ra tại sao Giang Tùy An cử trăm vững án binh bất động, bởi vì anh ấy rất có lòng tin về bộ phim này, từ kịch bản đến diễn viên.
Bộ phim thế này không thành công, thì ai thành công nữa?
Cùng lúc đó, tại rạp chiếu phim tầng trên cùng trong tòa nhà thương mại CBD nào đó nằm ở vùng ngoại ô thành phố, hàng cuối có hai người đang ngồi, một người đội nón lưỡi trai, vành nón hạ rất thấp, hầu như không thấy được màn hình, trông lạnh lẽo đến đáng sợ, người còn lại mặc chiếc ao hoody màu trắng hồng, xúc động cầm bắp rang bơ nhìn màn ảnh rộng.
Cả đời này Âu Dương Hải đều không ngờ rằng anh sẽ cải trang đến rạp chiếu phim!
Anh hoàn toàn không có hứng thủ về thể loại này, nếu chẳng phải bị Bạch Hiểu Hiểu cưỡng ép lôi đến, anh tuyệt đối không thể bước chân vào nơi đây, nhưng khách quan mà nói, anh thấy Nhan Ôn và Hàn Nhất diễn rất xuất sāc.
Là diễn viên, anh công nhận người nào đóng phim nghiêm túc như mình.
Đây cũng là một trong những nguyên do mà anh chịu đón nhận Nhan Ôn, cô ấy thật sự muốn đóng vai diễn này, yêu thích nó và hoàn toàn nhập tâm vào nó, chứ không vì danh lợi và địa vị,
Màn biểu diễn như vậy mới là thuần túy nhất và chân thành nhất Trong giới giải trí phù phiếm này, âu cũng là điều hiếm có.
Đến khi bộ phim kết thúc, số khăn giấy trong tay Bạch Hiếu Hiếu đã dùng hết, đôi mắt to của cô bị sưng đó: “Chị Tiểu Ôn của tôi quá là lợi hại, tôi rất vui mừng thay chị ấy! Thật sùng bái chị ấy quá đi “Vậy sao cô còn khóc?” Âu Dương Hải bất lực lắc đầu: “Chẳng lẽ sau này Nhan Ôn đóng một bộ phim, thì cô khóc một bộ phim ư?” “…” Bạch Hiếu Hiểu nghiêng đầu nhìn anh, gật mạnh đầu “Được, tôi không khóc nữa, nhưng mỗi bộ phim của chị Tiểu Ôn đóng thì tôi đều phải đến rạp chiếu phim ủng hộ, bây giờ tôi càng mong chờ ‘Cánh đồng lúa mạch hơn rồi
Âu Dương Hải khưng bước, quay đầu nhìn cô. “Đây cũng là chủ ý tốt, tôi đang định ra nước ngoài chơi hai ngày, cô đi cùng tôi
Bạch Hiếu Hiếu lắc đầu, trịnh trọng đáp rằng: “Tôi muốn làm việc, học hỏi nhiều thêm một chút, trấn trong mỗi cơ hội, nếu anh chỉ muốn kiếm người chơi cùng, thì phiên anh tìm người khác, tôi không thích hợp làm trợ lý của anh, vả lại tôi không muốn nhìn thấy người đàn ông suốt ngày ăn không
Âu Dương Hải hơi nhíu mày, hình như cô ấy hoàn toàn bỏ quên nam chính là anh ấy rồi thì phải?
Trong lời nói của cô ấy chỉ có Nhan Ôn “Diên xong rồi, đi thôi” “Hay là anh nói với chủ tịch Giang, hợp tác thêm một bộ phim với chị Tiểu Ôn đi. Như vậy mỗi ngày tôi có thể nhìn thấy chị ấy rồi.” Bạch Hiếu Hiểu đi theo sau lưng anh tinh nghịch lên tiếng. “Không, tôi dự định sau này không hợp tác với Nhan Ôn nữa! Ngay cả quảng cáo thương mại cũng cố gắng né tránh” Âu Dương Hải tức tối nói nho. “Há?” “Bắt đầu từ hôm nay, tôi không làm việc nữa! Nghỉ phép tới cuối năm. Âu Dương Hải đội mũ, đi ra khỏi rạp chiếu phim.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!