Lộ Kiêu Dương nói: "Tôi thấy như vậy không tốt lắm."
"Vậy thì ngại quá." Thẩm Trường Hà dùng giọng điệu áy náy nói: "Tạm thời cũng chỉ có thể tìm em ấy nấu ăn! Nếu không phải bây giờ tôi không tiện, tôi liền làm cho em."
"..." Lộ Kiêu Dương nghe anh nghiêm trang nói, ngẩng đầu nhìn anh một cái, vừa vặn nhìn thấy gò má của anh.
Cô có chút bất đắc dĩ nói: "Ý tôi không phải vậy mà!"
Nói như thể cô đang ghét bỏ Thẩm Nhược Hề vậy.
Rõ ràng là cô kinh sợ.
Cô nhìn Thẩm Trường Hà, vô cùng nghi ngờ nếu nói thêm gì nữa, anh còn có thể sẽ làm ra chuyện kinh thiên động địa hơn, hơn nữa ở đây bọn họ quả thực không có ai nấu ăn, cũng chỉ có thể nhẫn nại trước.
Thẩm Nhược Hề ở trong phòng bếp, bởi vì cô phải đi làm, ngày thường trong nhà đều là mẹ Thẩm nấu ăn, nhưng tài nấu nướng của cô không thua kém gì so với mẹ Thẩm.
Động tác rất lưu loát, Lộ Kiêu Dương nghe tiếng thái thức ăn linh hoạt ở bên trong, không khỏi có chút khâm phục.
Nhìn người ta, rồi nhìn lại mình...
A Ly nói: "Mẹ, cô nấu ăn rất ngon!"
Lộ Kiêu Dương nói: "Có thể thấy được."
Cô có chút mong đợi, ngoại trừ trong lòng còn có mấy phần lo lắng Thẩm Nhược Hề sẽ tức giận.
"Ăn cơm." Rất nhanh, Thẩm Nhược Hề đã bưng tất cả món ăn ra, làm bữa cơm, đối với cô mà nói chỉ mất bốn mươi phút.
Lộ Kiêu Dương nói: "Để chị giúp em cầm chén đũa."
Cô đang muốn đi tới, Thẩm Nhược Hề nhìn cô một cái, Lộ Kiêu Dương dừng chân lại.
Khụ, cô cảm thấy mình nên trốn sau lưng Thẩm Trường Hà, tương đối an toàn hơn.
Lộ Kiêu Dương dắt A Ly, dẫn theo Thẩm Trường Hà, ngồi xuống bàn ăn, Thẩm Nhược Hề đã cởi áo khoác ra, trên người mặc áo sơ mi trắng, đeo tạp dề, múc cơm cho một nhà ba miệng ăn bọn họ, sau đó kéo ghế ra, mình cũng ngồi xuống bên cạnh.
Chỉ thấy Lộ Kiêu Dương cầm đũa lên, không vội tự mình ăn, mà là gắp đồ ăn cho Thẩm Trường Hà, không có biện pháp, bây giờ cô đã thành thói quen, lại gắp cho A Ly một ít.
Thẩm Nhược Hề: "..."
Tuy rằng trước đây, tình cảm của anh trai và chị dâu cũng rất tốt, nhưng lúc ăn cơm, cũng không thể hiện tình cảm đến mức như vậy!
Bây giờ cái người chị dâu này, không khỏi quá giỏi lấy lòng anh trai đấy!
Khó trách Lộ Kiêu Dương trước kia công việc bề bộn như thế, anh trai cũng không so đo, còn ở bên cạnh chị ấy.
Thẩm Nhược Hề nói với Thẩm Trường Hà: "Anh, hôm nay anh không đi họp sao? Sao không đi ăn cùng bọn họ mà lại trở về?"
"Chị dâu em đang đợi anh."
"..."
Lộ Kiêu Dương nhìn vẻ mặt cây ngay không sợ chết đứng của người đàn ông này, tôi chờ anh lúc nào hả?
Rõ ràng là anh tự chạy tới có được không!
Thẩm Nhược Hề nghe thấy hai chữ chị dâu, nhìn thoáng qua Lộ Kiêu Dương, lúc này Lộ Kiêu Dương trông rất an tĩnh, cũng rất ôn nhu.
Ít nhất không phải là dáng vẻ bất chấp lý lẽ trước kia.
Thẩm Nhược Hề không nói gì.
Cô vốn chính là một người rất điềm đạm.
Thời điểm Lộ Kiêu Dương và Thẩm Trường Hà đều không có ở đây, phần lớn thời gian đều mang theo A Ly là cô.
Cô là một cô gái độc thân, không vội nói chuyện yêu đương, tâm tư đều ở trên người A Ly.
Lần nào Trình Vũ Gia cũng không thể nói gì.
Bởi vì lần nào anh ta cũng bị từ chối vì lý do đó.
...
Thấy Lộ Kiêu Dương thay đổi lớn như thế, Thẩm Nhược Hề không nói lời nào, chỉ lặng lẽ quan sát Lộ Kiêu Dương.
Lộ Kiêu Dương cũng lặng lẽ quan sát cô, hai người cứ như vậy, lúc thì cô nhìn tôi, tôi không nhìn cô, khi thì cô không nhìn tôi, tôi nhìn lén cô.
...
Ăn cơm xong, Lộ Kiêu Dương và A Ly cho Công Chúa ăn thức ăn cho mèo.
Thẩm Trường Hà nói với Thẩm Nhược Hề: "Tối anh và A Ly ở đây, em đi về trước đi."
Thẩm Nhược Hề tò mò hỏi: "Anh, anh và chị dâu tốt rồi?"
( Hết chương)