Giang Hành nhìn Lộ Kiêu Dương, lại nhìn Thẩm Trường Hà.
Kỳ thật nếu là trước kia, Lộ Kiêu Dương nhất định sẽ không cho phép anh ta làm càn như vậy ở trước mặt Thẩm Trường Hà!
Anh ta không nghĩ tới chính là, cho dù là trước đây hay là hiện tại, Lộ gia đều che chở cho Thẩm Trường Hà như vậy.
Anh ta bất đắc dĩ nhìn Lộ Kiêu Dương, sau đó yếu ớt nói: "Hiểu rồi."
Nhìn anh ta như vậy, Lộ Kiêu Dương không biết nên nói gì.
Giang Hành thấy Lộ Kiêu Dương nghe mình, không còn cách nào với cô, lại không thể làm gì cô, nên trực tiếp rời đi.
Thấy Giang Hành đi rồi, lúc này cô mới nhìn về phía Thẩm Trường Hà bên cạnh, bắt gặp ánh mắt của Thẩm Trường Hà nhìn cô chằm chằm.
Giống như một thiết bị tinh vi, hận không thể nhìn chòng chọc ra một cái lỗ trên người cô.
Lộ Kiêu Dương ho khan một tiếng, "Anh nhìn em như vậy làm gì?"
Thẩm Trường Hà nhìn cô, nói: "Không phải là em nói ghét anh sao? Nhưng vừa rồi..."
Ở trước mặt Giang Hành, những lời cô nói, tất cả đều là bảo vệ anh.
Gặp phải Giang Hành, vốn nên là chuyện khiến trong lòng người ta buồn bực, nhưng bởi vì những lời đó của cô, làm cho cả thế giới phảng phất bừng sáng lên.
Lộ Kiêu Dương có chút chột dạ nhét tay vào túi quần, "Con người của em tương đối sĩ diện, lại hay bao che khuyết điểm. Nếu chúng ta không ly hôn, bảo vệ anh thì cũng là bảo vệ mặt mũi của em. Anh đừng suy nghĩ nhiều!"
Thẩm Trường Hà nhìn Lộ Kiêu Dương, nói: "Trước đây em chỉ biết chọc giận anh, bây giờ lại luôn dỗ anh vui vẻ."
Khi đó rõ là chỉ nói những lời khiến anh đau đớn, bây giờ lại luôn cho anh kinh hỉ.
Lộ Kiêu Dương nói: "Em không có, anh nghĩ nhiều rồi!"
Cho nên là nói, làm người thật khó, nếu không bảo vệ anh, dường như cũng không quá phúc hậu.
Nhưng che chở anh, lại sợ anh sẽ tự luyến, tự mình đa tình.
Cô mới không thích anh đâu!
Lộ Kiêu Dương nói, đi thẳng về phía A Ly.
Thẩm Trường Hà nhìn cô sốt sắng đi tìm A Ly để dời lực chú ý, bất đắc dĩ cười cười.
.....
Về đến nhà, Thẩm Trường Hà nấu cơm, Lộ Kiêu Dương đi bơi, hiện tại trời nóng, mỗi ngày cô trở về đều sẽ dành chút thời gian để bơi.
A Ly ngồi trước cửa sổ sát đất, đang chơi đùa với Công Chúa.
Điện thoại đặt ở bên cạnh vang lên, cậu kêu to: "Mẹ ơi, điện thoại của mẹ."
Bởi vì lần trước đã từng bị Lộ Kiêu Dương giáo huấn qua một lần, hiện tại cậu cũng không đến mép bể bơi chơi nữa, Lộ Kiêu Dương bơi, cậu liền cách một cái cửa sổ nhìn cô.
Lộ Kiêu Dương từ trong bể bơi đi ra, tháo kính bơi xuống, khoác khăn lông màu trắng đi tới, nhìn hai chữ Lương Thiến trên màn hình, nhíu mày.
Từ lần trước sau khi bị cô dạy dỗ một lần, mấy ngày nay Lương Thiến trái lại rất yên tĩnh.
Lúc này gọi điện tới, phỏng chừng lại là muốn làm trò quỷ quái gì đây.
Lộ Kiêu Dương cũng không sợ cô, nhận điện thoại, nói: "Alo."
"Kiêu Dương." Thanh âm rất giả tạo của Lương Thiến lọt vào trong tai Lộ Kiêu Dương, "Tớ vừa mới quay xong, bây giờ mới thấy tin tức, cậu và Thẩm tiên sinh đây là làm sao thế? Lại chia tay? Người phụ nữ đi cùng anh ấy là ai?"
Lương Thiến đã biết tại sao lần trước cô ta lại đắc tội với đạo diễn Hồ.
Là bởi vì đạo diễn Hồ nói ra tin tức Lộ Kiêu Dương và Thẩm Trường Hà cùng nhau đi đến nhà hàng kia, hiện tại rất nhiều người đều biết.
Lộ Kiêu Dương và Thẩm Trường Hà ở cùng nhau, trong lòng Lương Thiến rất không thoải mái.
Hiện tại thấy Thẩm Trường Hà ở cùng một chỗ với người khác, tất nhiên vô cùng đắc ý trong bụng.
Lộ Kiêu Dương nhìn thoáng qua người nào đó đang nấu cơm trong phòng bếp, nói với Lương Thiến: "Tôi và anh ấy chia tay, cậu vui như thế à?"
Lương Thiến giả mù sa mưa nói: "Sao có thể chứ? Tớ đang lo lắng cho cậu đấy! Người phụ nữ kia là ai thế? Xấu như vậy mà Thẩm Trường Hà cũng có thể để ý được."
( Hết chương)