Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Tình Yêu Tội Lỗi - Tâm Tửng

Tôi không phải quỳ nhập phòng và cũng không bị đánh nhiều là do mọi người tưởng tôi bị điên cả ngày tôi nằm trong góc tối và không nói chuyện với ai, lúc thì tôi khóc lúc thì tôi cười khiến mọi người trong phòng phát hoảng và tin tôi bị điên thật,,mọi người chính thức gọi tôi là ” Ánh Điên” tới giờ ăn cơm chị đại bảo

-Con Ánh điên kia dậy đi ăn cơm, không hết cơm chết đói bây giờ.

Tôi mới đứng dậy và đi theo các chị ra nhà ăn của nhà tù , chị đại dặn

– Đi ăn đừng thái độ và đừng gây sự với ai, trong này toàn những thành phần bất hảo không ra gì đâu, dây vào bọn nó là bị bọn nó thù nó đánh đấy.

– Vâng.

– Lúc thì mày rất ngoan mà có lúc mày cứ khùng khùng điên điên ý, mày bị điên thật hả

– Chắc là vậy ạ.

Một chị khác vỗ vai tôi và nói

– May cho mày là vào phòng mình đấy, mày mà vào phòng khác thì bọn nó giã mày nát luôn, mày nhìn con bé tóc ngắn bên kia không?

– Có ạ, mặt nó sao thế chị?

– Nó bị đấm chứ sao, mặt mũi bầm dập mắt tím xưng không mở nổi đấy.Đấy là màn chào hỏi nhập phòng đấy nó vừa mới vào được 2 hôm.

– Mẹ kiếp đánh người ta như vậy luôn hả, sao quản giáo không nói gì chứ?

– Mấy người quản giáo hơi đâu mà nó quan tâm chúng mày, nó chỉ quan tâm tới tiền thôi, ai cho nó nhiều tiền thì nó lơ là cho qua còn ai không có tiền nó bắt đi dọn phân lợn đấy, nhà mày có giàu ko,bảo bố mẹ mày gửi tiền vào nếu không mày sẽ khổ lắm đấy.

– Nhà em nghèo lắm bố em mất rồi, mẹ em thì đang bệnh không có người chăm sóc , em không có tiền đâu chị.

– Vậy thì mày sẽ khổ giống như con Lệ ở phòng mình , nó nghèo nên tuần nào nó cũng phải đi dọn phân bẩn thỉu lắm.

– Ở trong tù cũng phân biệt đối sử vậy à chị?

– Ừ, ở đây người ta cũng phân từng hạng một ý, hạng A là sướng nhất không phải làm gì cả, hạng B chỉ quyét dọn loanh quanh còn hạng B thì vất hơn một chút là phải đi lao động nhiều còn hạng C là hạng bét ở đây, dọn nhà vệ sinh , dọn chuồng lợn dọn chuồng bò nói chung là dọn phân mày hiểu chưa?

Chị Đại mới quát

– Thôi ăn cơm đi cứ nói mấy cái đó sao ăn nổi cơm.

– Vâng chị.

Cả phòng tôi ngồi ăn một chỗ theo như mọi người nói thì phòng tôi là phòng ngoan nhất, phòng chúng tôi không gây sự với ai sống hoà đồng vì chị đại luôn nhắc nhở chị em trong phòng là phải sống tử tế và không được gây sự với ai để cuộc sống được bình yên chị ấy không muốn thấy nay người này bị đánh mai người kia bị đánh, cứ thù hằn nhau đánh nhau như vậy người khổ là bản thân mình chứ không phải là ai khác.

Tối hôm đó sau khi đã quen với mọi người trong phòng mấy chị em bắt đầu làm quen với nhau , chị đại tên Lan 35 tuổi và là chị nhiều tuổi nhất phòng chị là người ở đây lâu nhất nên mọi người gọi chị là chị đại vì chị luôn khuyên bảo nhắc nhở mọi người những điều tốt nhất, chị Linh , chị Huệ , chị Hà….. mấy chị đều từ 28 đến hơn 30 tuổi có chị Lệ là nhà nghèo giống tôi và chị ấy đã nói với tôi rằng tôi hãy chuẩn bị tinh thần đi dọn phân với chị ấy đi là vừa.

Mấy chị em cứ nằm tâm sự với nhau đủ thứ chuyện trên đời, chuyện gia đình , chuyện chồng, chuyện con , chuyện người yêu , chị Lệ quay sang hỏi tôi

– Ánh Điên mày có người yêu chưa?

Tôi ngập ngừng nói

– Em vừa mới có bạn trai chưa được một tháng thì tai hoạ ập tới chị ạ.

– Thế giờ còn yêu nhau không ?

– Anh ấy nói sẽ chờ em 8 năm , nhưng thật lòng em không muốn làm khổ anh ấy chị ạ.

– Nếu nó chờ được mày thì mày chọn đúng người rồi đấy.

– Em nghĩ là anh ấy không chờ được đâu, 8 năm cơ mà.

– Ừ tao cũng nghĩ vậy, làm sao nó chờ mày được 8 năm chứ.

– Vâng với lại ở bên anh ấy bây giờ có một người rất thích anh ấy nữa , có lẽ bạn ấy sẽ chăm sóc tốt cho anh ấy.

– Trời đất, mày nói chuyện kiểu như mày đang cố ý nhường bạn trai cho người khác đó hả?

– Vâng… đó cũng là bạn thân của em mà, với lại bây giờ em tù tội thế này em nên để hai người đó ở bên nhau chị ạ.

– Hai đứa bạn thân cùng thích một người à?

– Vâng chị, nhưng người anh ấy yêu là em, mà giờ em lại ở trong này, theo chị em có nên để hai người đó ở bên nhau không chị?

– Mày bỏ cái suy nghĩ ấy đi, giờ mày cứ im lặng xem bạn trai mày là người như thế nào , chứ mày không nên đẩy bạn trai mày cho người khác, như thế bạn trai mày sẽ cảm thấy không được tôn trọng, hiểu chưa hả con ngốc này.

– Vâng chị,,em hiểu rồi ạ.

– Ừ thôi đi ngủ đi, sáng mai còn dậy tập thể dục buổi sáng nữa .

– Vâng ạ.

6 giờ sáng tất cả các tù nhân sẽ tập hợp ở sân nhà tù và tập thể dục ,,tất cả mọi người sẽ chạy 5 vòng sân lớn, có một chị chạy trước bị ngã nhào mặt cắm xuống mông chổng lên kiểu ngã buồn cười quá nên tôi không nhịn được cười , tôi bật cười nhưng tôi thấy xung quanh không ai cười cả nên tôi không cười nữa, tới khi chạy xong mọi người tập hợp giữa sân để tập bài tập thể dục thì chị bị ngã lúc đó đi lại chỗ tôi và hỏi

– Mày thấy tao ngã mày vui lắm đúng không?

Tôi không suy nghĩ gì cả tôi chỉ vô tư trả lời

– Tại cái kiểu chị ngã nhìn buồn cười lắm chị ạ, em chưa thấy ai ngã vậy luôn ý.

” Bốp”

Chị ấy tát thẳng vào mặt tôi khiến tôi giật mình

– Mẹ con chó, mày mới vào đây thôi mà mày đã láo toét rồi ,con Lan phòng mày chưa nói cho mày biết tao là ai hả?

– Chị là ai chứ, chỉ vì em cười chị mà chị đánh em sao?

” Bốp bốp”

Thêm hai cái tát nữa khiến tôi choáng váng

– Hôm nay tao không chỉ đánh mày mà tao còn rạch mặt mày ra nữa ý… để xem mày còn cười tao được nữa không?

Chị ấy rút con dao bấm sắc nhọn ra tôi hốt hoảng kêu lên, chị Lan và mấy chị phòng tôi nghe thấy liền chạy lại để can ngăn nhưng mấy chị bị mọi người giữ lại không cho lại cứu tôi… tôi không thể ngờ những con người cùng cảnh ngộ với nhau ở nơi đây dưới một mái nhà tù lại coi thường mạng sống của nhau như vậy,họ lạnh lùng vô cảm tới mức đáng sợ luôn, mọi người xúm lại giữ các chị ở phòng tôi lại, họ vào hùa với chị kia để chị kia cầm dao sử lý tôi chưa hết họ còn cổ vũ hò hét như đang xem một trận đấu vậy.

Chị ấy cầm dao lao vào đâm tôi , tôi né nhưng tôi chỉ né được vài lần rồi tôi bị đâm một phát vào vai, máu chảy ướt cả áo may lúc đó quản giáo ra thì mọi người mới giải tán.

Tôi được đưa tới phòng y tế để băng bó vết thương rồi đi về phòng chị Lan lại xem vết thương và hỏi tôi

– Có đau không em?

– Dạ đau chị ạ.

– Lần sau né nó ra nhé, nó chỉ là một trong những đứa máu lạnh ở đây thôi , còn nhiều đứa còn đáng sợ hơn nữa đó.

– Chị à… em

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận