Tô Bắc ngẩng đầu nhìn về phía phát ra tiếng đổ vỡ, cô lập tức bắt gặp gương mặt tái nhợt của Diệp Đình Lạc đang đứng đờ người ở đó, bờ môi run rẩy, một câu cũng chẳng thể nói ra. Ánh mắt Tô Bắc xót xa, vội vàng đứng dậy, đi tới bên cạnh Diệp Đình Lạc.
“Đình Lạc, tới đây, đứng bên cạnh chị, cẩn thận mảnh thủy tinh trên sàn!” Tô Bắc lo lắng nói.
Diệp Đình Lạc quay người nhìn Tô Bắc, rút tay ra khỏi tay của Tô Bắc.
“Chị Bắc Bắc, chị không cần phải lo cho em, em đi vệ sinh một lát!” Diệp Đình Lạc nói xong liền quay người, chạy về phía phòng vệ sinh.
Nhìn theo bóng lưng của cô, Tô Bắc bất lực, thở dài. Cô quay người nhìn về phía Cố Niên Thành, Cố Niên Thành vô tội vẫn ngồi yên ở đó. Trách anh thôi! Cũng chẳng phải do anh cố ý, anh chỉ là nói lên sự thực mà thôi, không ngờ rằng Diệp Đình Lạc lại vô tình nghe thấy. Bỗng nhiên ánh mắt của anh lướt thấy điều gì đó, anh vội vàng đứng dậy, chắn trước mặt Tô Bắc rồi nói:
“Tô Bắc, chúng ta lên tầng thượng hóng gió đi, không khí ở đây ngột ngạt quá!” Giọng điệu của anh có chút cấp bách.
Tô Bắc hơi khó hiểu, Cố Niên Thành từ trước tới nay chưa từng như vậy, sao bỗng dưng lại trở nên gấp gáp, bồn chồn lo lắng thế này chứ. Cô đưa mắt nhìn ban phía xung quang, cũng không có ai có thể khiến Cố Niên Thành phải làm vậy cả. Nhưng không nhìn còn tốt, vừa nhìn, Tô Bắc ngay tức khắc liền trở nên sửng sốt. Lộ Nam! Tô Noãn? Lộ Nam đưa Tô Noãn tới đây tham gia buổi tiệc rượu này sao? Anh có ý gì vậy, anh muốn để Tô Noãn thay thế cô đấy ư? Tô Bắc đau khổ cười một tiếng, Cố Niên Thành cảm thấy vô cùng tự trách bản thân. Anh đã biết trước rằng dựa vào trí thông minh của Tô Bắc, chắc chắn sẽ không thể kéo cô rời khỏi đây được. Cũng trách anh, nếu như lúc nãy biểu hiện tự nhiên hơn một chút thì chắc có lẽ mọi chuyện đã không như vậy rồi. Cố Niên Thành đau lòng nhìn Tô Bắc lung lay như sắp đổ.
“Tô Bắc, em đừng như vậy nữa, anh nhìn mà đau lòng….” Cố Niên Thành lo lắng nói.
Hai mắt Tô Bắc dưng dưng, giọng nói nghẹn ngào:
“Đau lòng, anh đau lòng thì có tác dụng gì chứ, anh nên cảm thấy đau lòng với người mà anh nên làm vậy đi. Đối với em mà nói, nếu như người đó không cảm thấy thương em, tất cả mọi thứ khác đều trở nên vô nghĩa!”
Cố Niên Thành cay cú, những gì anh nói ra, đối với cô đều vô ích đúng không! Dẫu cho dù lời nói của Tô Bắc có làm tổn thương tới anh, nhưng chỉ cần nhìn thấy vẻ mặt của cô lúc này, mọi tức giận trong lòng của anh đều tan biến hết. Sắc mặt cô nhợt nhạt, yếu đuối, cả người cô tựa như một chiếc lá đong đưa trước cơn gió, bất cứ lúc nào cũng có thể đổ xuống đất. Cố Niên Thành vội vàng đi tới bên cạnh cô, đặt tay cô lên vai của mình, nhẹ đỡ.
Từ xa nhìn lại có vẻ như Tô Bắc đang khoác vai Cố Niên Thành, nhưng chỉ có mình Cố Niên Thành mới biết, thực ra là anh đang đỡ lấy cô. Nếu như không làm như vậy, Tô Bắc chắc chắn sẽ ngã nhào ra trước hội trường này mất. Đầu báo giải trí ngày mai nhất định sẽ vô cùng hot cho mà xem, em gái cướp chồng của chị gái, chị gái tức giận, ngất lịm trong buổi tiệc rượu.
Cố Niên Thành muốn ngăn không cho Tô Bắc tiếp tục nhìn vào Lộ Nam và Tô Noãn, nhưng ánh mắt của cô lại cố chấp tới mức đáng sợ. Cô không rời mắt khỏi Lộ Nam, dường như vẫn chưa thể tin được tất cả chính là sự thật. Cố Niên Thành không biết phải làm sao, anh thương xót nhìn cô. Bỗng nhiên, Tô Bắc yếu ớt nói:
“Cố Niên Thành, đỡ em tới đó!” Cô quả quyết nói.
Cố Niên Thành sững người, anh có thể từ chối được không? Cho dù anh có từ chối đi chăng nữa, Tô Bắc cũng sẽ tìm một Tô Niên Thành, một Phương Niên Thành, bất cứ một ai khác, chỉ cần đó là một người đàn ông có thể đưa cô tới trước mặt Lộ Nam là được. Anh gật đầu đồng ý, lo lắng nói:
“Được, anh sẽ đưa em tới đó, nhưng em phải chú ý cẩn thận một chút!”
Tô Bắc nhếch miệng cười.
“Anh yên tâm, em vẫn chưa đến mức giống mấy bà hay chửi đổng ngoài đường đâu!”
Tô Bắc nói xong, Cố Niên Thành liền đỡ cô đi về phía Lộ Nam và Tô Noãn đang đứng. Tô Noãn miệng cười tươi như hoa, cô ta dựa sát người vào Lộ Nam, như sợ rằng người khác không biết hôm nay cô ta chính là người tới đây cùng với Lộ Nam vậy. Đáy mắt của Lộ Nam như sắp nổ tung tới nơi, Cố Niên Thành, anh ta quả nhiên dám trắng trợn theo đuổi Tô Bắc như vậy sao! Xem ra, những gì anh đã nói thực sự chỉ giống như gió thổi bên tai rồi. Anh đưa mắt nhìn sang Tô Bắc ở bên cạnh, như một người vô lực, đi không nổi mà đứng cũng chẳng xong. Nếu như không có sự đồng ý của cô, Cố Niên Thành chắc chắn không thể làm như vậy được.
Lộ Nam đột nhiên cảm thấy có chút hối hận, nếu như hôm nay anh không đưa Tô Noãn tới, mọi chuyện đã không như vậy rồi. Nhưng anh lại lập tức phủ nhận ý nghĩ này, nếu như anh không đưa Tô Noãn tới đây, chắc chắn anh sẽ là kẻ cô đơn một mình, đứng nhìn Tô Bắc và Cố Niên Thành đá mắt đưa tình ở trước mắt. Lộ Nam tức giận, cuộn tròn nắm tay lại. Cũng chính vào lúc này, Cố Niên Thành và Tô Bắc đã cùng nhau đi tới trước mặt Tô Noãn và Lộ Nam, Tô Noãn đắc ý cười.
“Ai dà, tổng giám đốc Cố à, anh và chị gái tôi cùng tới đây sao?” Tô Noãn cố ý khiêu khích.
Cố Niên Thành nhìn thẳng về phía cô ta,
“Cô Tô nghĩ nhiều rồi, tôi và Tô Bắc chỉ là bỗng dưng gặp nhau ở đây mà thôi, nào giống như cô và tổng giám đốc Lộ, có phúc cùng tới như vậy chứ!” Cố Niên Thành châm biếm nói.
Tô Noãn vừa dứt lời liền lập tức bị Lộ Nam trừng mắt nhìn lại, cô ta ngay tức khắc liền im bặt, không nói gì thêm.
“Tôi thật sự không biết từ lúc nào, quan hệ giữa tổng giám đốc Cố và vợ tôi lại có thể đạt tới trình độ này đấy, giữa chốn đông người như vậy còn dựa dẫm âu yếm!” Lộ Nam không chút khách sáo mà nói.
Tô Bắc hơi bao đảo người, Cố Niên Thành vội vàng giữ chặt lấy hai bờ vai cô, anh lạnh lùng nhìn Lộ Nam.
“Tôi thấy tổng giám đốc Lộ đã nghĩ nhiều rồi đó, chúng tôi chỉ là cùng nhau đi thăm quan một vòng buổi tiệc mà thôi, đâu giống như tổng giám đốc Lộ, đưa cả em vợ tới đây, cử chỉ thân mật gần gũi như vậy, anh không sợ vợ anh sẽ tức giận sao?” Cố Niên Thành thẳng thừng nói ra.
Sắc mặt Tô Bắc tái nhợt, cô kéo tay Cố Niên Thành, muốn rời khỏi đó.
“Xin lỗi, thất lễ một chút, hai người tiếp tục nói chuyện đi!”
Tô Bắc như muốn chạy trốn khỏi đây, Cố Niên Thành bau mày, tự tận sâu trong tim anh có thể cảm nhận được vẻ bất lực cũng như đau khổ mà Tô Bắc đang phải gánh chịu. Anh trừng mắt nhìn Lộ Nam.
“Thất lễ, tổng giám đốc Lộ, chúng tôi ra ngoài ngắm cảnh một chút!”
Cố Niên Thành nói xong, cùng với Tô Bắc quay người rời đi. Rõ ràng là Tô Bắc muốn tới, nhưng từ đầu tới cuối cô lại chẳng hề nói một câu nào cả. Cố Niên Thành cảm thấy có chút khó hiểu trước cách nghĩ của Tô Bắc.
Lộ Nam nhìn theo bóng lưng của Cố Niên Thành, ánh mắt sắc nhọn, hận mình không thể xé banh xác Cố Niên Thành ngay lúc này. Chờ cho tới khi Tô Bắc và Cố Niên Thành đã thật sự khuất khỏi tầm mắt, Lộ Nam liền rút cánh tay đang khoác tay anh của Tô Noãn ra khỏi người, không chút khách khí mà nói:
“Được rồi, cô có thể biến đi rồi!”
Sắc mặt Tô Noãn ngạc nhiên.
“Lộ Nam, tiệc rượu còn chưa kết thúc mà!” Cô ta oan ức nói.
Lộ Nam lạnh lùng đưa mắt nhìn Tô Noãn một cái,
“Tôi nói không cần tới cô nữa, cô nghe không hiểu tiếng người à?” Giọng nói của Lộ Nam mang theo vẻ tức giận.
Tô Noãn cứng đờ người, cô ta là rác đấy à? Là thứ để anh có thể tùy ý muốn vứt thì vứt, muốn giữ thì giữ sao? Tô Noãn không cam lòng, ánh mắt khó tin nhìn Lộ Nam.
“Lộ Nam, anh không thể làm như vậy được, lợi dụng em xong rồi lại đá văng em đi!” Tô Noãn phẫn nộ nói.
Lộ Nam nheo mắt, tàn nhẫn nói:
“Tô Noãn, những chuyện trước đây cô làm với Tô Bắc, tôi dường như đã rất nương tay với cô rồi, bây giờ cô còn muốn thế nào nữa đây! Nếu như bây giờ cô lập tức biến khỏi đây, tôi còn có thể xem xét mà bỏ qua cho nhà họ Tô, nếu như không chịu đi, vậy thì ngày mai tôi sẽ khiến nhà họ Tô biến mất khỏi Nam Hy!”
Hai mắt Tô Noãn ngấn lệ, rưng rưng.
“Được, em đi, em sẽ đi ngay lập tức!”
Nói xong, cô ta liền quay người đi ra phía ngoài. Tô Noãn dường như còn có thể cảm nhận được những ánh mắt miệt thị, khinh bỉ đang dõi theo ở phía sau lưng. Trong buổi tiệc này phần đa là các nhân vật có máu mặt trong xã hội, có ai là không biết Lộ Nam thực chất ra chỉ là đang lợi dụng Tô Noãn chứ! Tô Noãn bước từng bước đi ra ngoài, cô ta muốn báo thù, lần này cô ta tuyệt đối sẽ không để mọi chuyện trôi qua như vậy!
Khi Tô Bắc và Cố Niên Thành quay trở lại phòng tiệc, liên phát hiện ra Lộ Nam đang ngồi trong góc uống rượu một mình. Tô Bắc muốn đi tới đó nhưng lại bị Cố Niên Thành ngăn cản lại.
“Tô Bắc, em đừng quên lúc nãy anh ta đã làm những gì với em, đừng tới đó nữa!” Cố Niên Thành nghiêm túc nói.
Tô Bắc bau mày, đưa mắt nhìn về phía Lộ Nam, lo lắng nói:
“Nhưng để anh ấy uống rượu như vậy sẽ có hại tới sức khỏe!”
“Có hại tới sức khỏe cũng không liên quan tới em! Khi anh ta đưa Tô Noãn cùng tới đây, anh ta có từng nghĩ tới cảm nhận của em không? Tô Bắc, hai người vẫn chưa ly hôn đấy, anh ta làm như vậy với em, em còn lo lắng thay cho anh ta làm gì nữa hả?” Cố Niên Thành nói.
Tô Bắc vung tay ra khỏi cánh tay của Cố Niên Thành.
“Cố Niên Thành, em hiểu rất rõ anh chỉ là vì muốn tốt cho em mà thôi, nhưng xin lỗi em không thể làm vậy được. Có lẽ trong tình yêu, sẽ luôn có một người phạm lỗi, là do em đã lừa dối anh ấy, cho dù anh ấy có muốn trả thù em đi chăng nữa, em hoàn toàn chấp nhận điều đó. Nhưng em thật sự không thể đứng hình anh ấy giày vò bản thân như vậy!” Tô Bắc nói xong liền đi về phía Lộ Nam.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!