Khi Tô Bắc tỉnh lại lần nữa, cô cảm thấy đầu óc như quay cuồng, choáng váng. Mọi chuyện trước khi ngất đi dần dần hiện hữu trở lại, Tô Bắc nhớ tới câu nói không kịp nữa rồi của Tô Noãn. Cô chợt cúi đầu nhìn xuống người mình, khắp người cô từ trên xuống dưới đều không mặc gì cả, hơn nữa ở trên cổ còn xuất hiện vài vết hôn được in hằn trên đó. Trong nháy mắt Tô Bắc trở nên hoảng loạn, cô quay người nhìn sang phía bên cạnh, dễ dàng nhận thấy ở bên cạnh còn có thêm một người nữa nằm ở đó. Một dự cảm không lành ập tới với Tô Bắc, cô vội vàng lật chiếc chăn ở bên cạnh ra. Là Cố Niên Thành! Khi Tô Bắc nhìn thấy gương mặt của anh, cô dường như đã hiểu ra hôm nay Tô Noãn gọi cô tới đây rốt cuộc là vì chuyện gì rồi. Cô ta đã lên kế hoạch, cố tình sắp đặt để khiến cô trở nên trần trụi như vậy, tại sao cô lại không đề phòng trước chứ. Vấn đề quan trọng ở đây là dựa vào trí thông minh của Tô Noãn, cô ta chắc chắn không thể lên được một kế hoạch được tính toán kĩ càng tới như vậy được.
Tô Bắc đưa mắt nhìn lại người mình một lần nữa, khi cô đang chuẩn bị mặc quần áo lên người thì bên ngoài bỗng vọng vào tiếng bước chân. Cô không kịp làm gì khác, chỉ còn cách mở to mắt nhìn cánh cửa bị mở ra. Tô Bắc sửng sốt, Lộ Nam! Cô bị trúng bẫy rồi, trong lòng cô lúc này chỉ có duy nhất một suy nghĩ như vậy. Nhưng bất kỳ ai khi nhìn thấy cảnh tượng trước mắt như vậy, chắc chắn đều sẽ không thể chịu đựng nổi! Một giây trước nụ cười còn xuất hiện trên gương mặt của Lộ Nam, khi anh nhìn thấy người nằm trên giường là Cố Niên Thành, một lớp sương mù u ám ngay lập tức đã kéo tới phủ kín lên gương mặt của anh.
“Lộ Nam, anh nghe em giải thích đã được không?” Tô Bắc vội vàng lên tiếng.
Cô gấp gáp, vội vàng muốn xuống giường, nhưng nghĩ tới trên người không mặc gì cả, Tô Bắc liền trở nên hoang loạn. Cô dường như có thể cảm nhận được, trong một góc khuất nào đó mà cô không nhìn thấy, có một người đang đắc ý, vui vẻ khi nhìn thấy cảnh tượng này. Bỗng nhiên, Cố Niên Thành ở bên cạnh lật người một cái, anh dường như mới vừa tỉnh dậy. Anh từ từ mở to đôi mắt, nhìn thấy mọi thứ đang diễn ra trước mắt, anh dường như có chút bất ngờ. Tô Bắc lo lắng nhìn anh, cô như sắp khóc, vội vàng nói:
“Cố Niên Thành, anh mau giải thích với Lộ Nam đi!”
Cố Niên Thành nhìn lên đôi mắt đỏ rực của Lộ Nam, tới lúc này mới hiểu ra rốt cuộc là chuyện gì. Anh nghĩ ngợi một lát, bình tĩnh nói:
“Lộ Nam, mọi chuyện quả thực không giống như những gì mà anh nghĩ đâu, anh nghe Tô Bắc giải thích đã!” Sau đó anh liền quay người nhìn Tô Bắc, thành thật nói: “Tất nhiên Tô Bắc, nếu như tổng giám đốc Lộ nhất định không tin em, anh cũng sẽ có trách nhiệm trong chuyện này!”
Tô Bắc sững sờ, cô muốn Cố Niên Thành giải thích, nhưng câu nói này của anh chẳng khác nào như đổ thêm dầu vào lửa! Quả không sai, máu nóng đã chảy khắp người Lộ Nam, anh như sắp bùng nổ tới nơi vậy. Tô Bắc mặc kệ tất cả, cô lấy chăn cuộn tròn lên người rồi xuống giường. Thấy cô như vậy, Cố Niên Thành ở trên giường, khắp người trần truồng, không chút che đậy. Lộ Nam đã không thể nhịn nổi nữa rồi, anh nghiến răng nhìn Tô Bắc, cố gắng ép lại ngọn lửa đang cháy trong lòng.
“Tô Bắc, em muốn giải thích gì thì giải thích đi!”
Tô Bắc hoang mang, cô đưa mắt nhìn Cố Niên Thành ở trên giường, vội vàng quay người đưa tay che mắt lại. Cô không nghĩ sẽ như vậy, một chút cũng không hề ngờ tới. Tô Bắc lo lắng nhìn Lộ Nam.
“Lộ Nam, mọi chuyện thực sự không giống như những gì mà anh nghĩ đâu, anh cho em chút thời gian em sẽ giải thích với anh!”
Nhưng hiện tại, ngoại trừ câu nói này ra cô dường như đã chẳng thể nghĩ ra câu nào khác nữa. Nghĩ tới vẻ mặt đắc ý của Tô Noãn, Tô Bắc cay cú nghiến chặt răng, sao cô có thể ngốc tới mức trúng kế của Tô Noãn như vậy được chứ.
“Đúng rồi, là Tô Noãn, Lộ Nam, tất cả chuyện này đều là do Tô Noãn bày ra, anh phải tin em!” Tô Bắc hoang mang nói.
Lộ Nam khinh thường nhìn Tô Bắc.
“Đây là những gì mà em muốn giải thích sao? Tô Noãn, cô ta thế nào chẳng lẽ anh còn không biết nữa à? Dựa vào cái đầu của cô ta, cho dù em muốn anh phải tin rằng tất cả mọi chuyện đều là do cô ta sắp đặt, vậy thì em hãy cho anh một cái lý do chính đáng đi!” Lộ Nam phẫn nộ nói.
Trong nháy mắt, Tô Bắc im bặt, cô như mất đi giọng nói, không biết phải nói gì nữa. Giữa giây phút căng thẳng ấy, Cố Niên Thành đã mặc xong quần, anh đi tới, lạnh mặt nói:
“Lộ Nam, anh đừng quá đáng quá, tôi và Tô Bắc chưa hề nảy sinh ra chuyện gì cả. Khoảng sáu giờ tối, có người hẹn tôi tới phòng 313 khách sạn Đế Tước nói là có chuyện muốn nói với tôi, sau đó tôi bị đánh ngất đi, hoàn toàn không biết chuyện gì đã xảy ra, tỉnh dậy thì thấy ở đây rồi. Lộ Nam, anh không cảm thấy tất cả mọi chuyện xảy ra quá trùng hợp rồi sao? Lẽ nào anh thực sự tin rằng Tô Bắc sẽ phản bội anh!”
Lộ Nam sững người, bỗng nhiên từ phía hành lang truyền tới tiếng bước chân của ai đó, Tô Bắc và Cố Niên Thành đều ở trong phòng nên không thể nhìn rõ được là ai, Lộ Nam vừa quay người, hai mắt nhíu chặt lại.
“Tây Tây, sao em lại tới đây!” Lộ Nam thấp giọng hỏi.
Lộ Tây Tây bau mày.
“Là Ngọc Lâm hẹn em tới đây, em cũng không biết cô ấy rốt cuộc đã đi đâu rồi!”
Lúc này, Lộ Tây Tây đã đi tới cửa, nhìn vào tình cảnh bên trong căn phòng, theo phản xạ, cô há mồm ngạc nhiên, phải vội vàng đưa tay bịt miệng lại.
“Bắc Bắc, sao chị…” Lộ Tây Tây kinh ngạc nói.
Tô Bắc vội vàng lắc tay, nhanh chóng giải thích:
“Tây Tây, không phải như những gì mà cô nghĩ đâu, tôi thật sự vô tội, bị người khác sắp đặt mà thôi!”
Lộ Tây Tây quay người nhìn Lộ Nam, sắc mặt anh xám xịt.
“Tô Bắc, chuyện ngày hôm nay, cho dù anh có tin là em bị người khác sắp đặt, nhưng em không cảm thấy đối mặt với tình cảnh như vậy, không một ai có thể bình tĩnh được. Anh không phải là thần là thánh, nhìn thấy người phụ nữ của mình ngủ trên giường cùng với một người đàn ông khác, anh không thể giả bộ làm ngơ được. Bắc Bắc, em bỏ qua cho anh, anh cũng bỏ qua cho em, được không?”
Dứt lời, Lộ Nam liền quay người đi thẳng. Tô Bắc lo lắng, cô nhìn Lộ Tây Tây, cầu cứu nói:
“Tây Tây, tôi xin cô, cô giúp tôi giữ anh trai cô lại được không, giúp tôi lần này đi, tôi xin cô đấy!”
Lộ Tây Tây không biết phải làm sao, gật đầu nói:
“Được, em đồng ý với chị, nhưng chị phải nhanh lên, tâm trạng của anh ấy lúc này rất tệ!”
Tô Bắc gật đầu, Lộ Tây Tây liền chạy đi. Tô Bắc nhìn Cố Niên Thành đang đứng ở trong phòng, cảm xúc có chút mất kiểm soát.
“Anh ra ngoài đi, còn đứng ở đấy làm gì nữa? Hay là anh cảm thấy tôi vẫn chưa đủ thảm hại, Cố Niên Thành, tôi cầu xin anh, sau này tránh xa tôi một chút được không, đừng quan tâm tới chuyện của tôi nữa được không?” Tô Bắc đau khổ nói.
Cố Niên Thành bai rối nhìn Tô Bắc, đáy mắt thoáng qua một nét buồn.
“Cô từ từ bình tĩnh lại, tôi đi trước đây!” Cố Niên Thành nói xong liền nhặt quần áo ở dưới đất lên rồi đi ra phía ngoài.
Thấy Cố Niên Thành đã rời đi, cánh cửa được đóng lại, Tô Bắc ôm chặt lấy đầu, cô đau đớn gào khóc một mình trong căn phòng. Khó khăn lắm cô với Lộ Nam mới có thể hòa hợp lại với nhau, tại sao lại biến thành như vậy, tại sao? Nghĩ tới Lộ Nam, cô vội vàng đưa tay gạt đi nước mắt, nhanh chóng mặc lại quần áo. Lộ Tây Tây có thể chặn Lộ Nam được hay không, điều ấy còn chưa chắc chắn, nếu như cô ấy không thể chặn anh lại, Tô Bắc có một dự cảm rằng, lần này cả cô và Lộ Nam thật sự đã xong rồi. Tô Bắc không dám nghĩ ngợi nhiều hơn, nhấc chân vội vã chạy ra ngoài.
Tô Bắc vừa ra tới ngoài liền lập tức nhìn thấy ở cách đó không xa chính là Lộ Nam và Lộ Tây Tây. Lộ Tây Tây dường như đang tranh luận với Lộ Nam điều gì đó, Tô Bắc phải tiến gần mới nghe thấy được.
“Tây Tây, chuyện giữa anh và Tô Bắc, hy vọng em đừng nhúng tay vào” Lộ Nam trầm giọng nói.
Sắc mặt Lộ Tây Tây có chút kích động.
“Em chưa từng một lần nghĩ tới sẽ nhúng tay vào chuyện của hai người, em chỉ là không muốn đứng nhìn hai người đã phải khó khăn tới mức nào mới có thể được ở bên nhau, bây giờ lại chỉ vì một chút hiểu nhầm mà chia cách. Cố Niên Thành thích Tô Bắc, đây cũng chẳng phải là lần đầu tiên anh biết tới điều này, nếu Tô Bắc cũng thật sự thích anh vậy thì từ lâu đã chọn anh ta rồi, còn cần phải tới bây giờ mới làm trò vụng trộm này nữa sao?”
Giọng nói của Lộ Tây Tây mang theo cả sự phẫn nộ, cô thật sự rất muốn mổ mắt Lộ Nam ra để xem xem biết trong đó rốt cuộc chứa thứ gì. Lộ Nam nhìn Lộ Tây Tây, anh nói:
“Tây Tây, anh nói rồi, bây giờ anh không muốn nhắc tới những vấn đề này nữa, em để anh yên tĩnh một chút có được không?”
Anh vừa nói xong, Tô Bắc từ trong khách sạn liền chạy ra. Cô vội vàng chạy về phía Lộ Nam và Lộ Tây Tây, Lộ Nam nhìn thấy liền quay người muốn rời đi nhưng lại bị Lộ Tây Tây ngăn lại. Lộ Tây Tây thấy Tô Bắc đã tới, cô bau mày nói:
“Tô Bắc, cô mau giải thích với anh tôi đi, tôi không muốn tiếp tục tranh cãi với anh ấy nữa đâu!”
Tô Bắc đi tới trước mặt Lộ Nam, Lộ Tây Tây đưa mắt nhìn cô một cái rồi quay người bỏ đi. Cô cảm thấy suy nghĩ của mình ngày hôm nay có chút rối loạn, nhất là kể từ sau khi chuyện tối nay xảy ra, cô bỗng cảm thấy có gì đó rất bất an trong lòng, nhưng cô cũng chẳng biết tại sao lại có cảm giác ấy nữa. Khi Cận Đông gọi điện tới, Lộ Tây Tây không mấy vui vẻ nói với anh:
“Một lát nữa tôi mới về nhà, anh chờ một lúc, không chờ được thì về nhà anh đi, đừng kiếm tôi tìm chuyện nữa!”
Căn nhà mà Cận Đông mua nằm ở đối diện với nhà của cô, cả ngày anh tới tìm cô kiếm chuyện. Khi cô đi cũng là lúc Cận Đông đang ở đó, Ngọc Lâm nói có chuyện gấp nên cô đã một mình chạy tới đây, không ngờ mọi chuyện lại thành ra như vậy. Cô thực lòng không hiểu tại sao Ngọc Lâm lại gọi cô tới, Lộ Tây Tây trả lời Cận Đông thêm vài câu liền lập tức cúp máy. Cô chậm rãi đi trên đường, khi đi tới một góc rẽ, cô bỗng cảm nhận thấy như phía sau lưng dường như có người. Lộ Tây Tây vừa định quay người, đột nhiên có ai đó bịt chặt mũi cô lại, cả người cô dần dần mất đi ý thức.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!