Tô Bắc bất lực nhìn Lâm Chấn, trước đây cô cũng đã từng xem Nghiêm Nghệ Đình diễn rồi, nhưng cô không ngờ rằng ở bộ phim này, Nghiêm Nghệ Đình quả nhiên lại biểu hiện kém tới mức này. Trong lúc thời gian nghỉ giữa giờ, Tô Bắc liền tới tìm Nghiêm Nghệ Đình. Nghiêm Nghệ Đình đang đứng dưới một bóng cây, cô trợ lý nhỏ đứng bên cạnh đang ra sức phẩy quạt cho cô ta. Tô Bắc đi tới trước mặt Nghiêm Nghệ Đình rồi dừng chân lại. Nghiêm Nghệ Đình đang nheo nheo mắt, bỗng nhiên cảm thấy có người đứng ở trước mặt, cô ta không hề mở to mắt ra nhìn mà khó chịu nói:
“Ai thế, không có mắt nhìn à!
Tô Bắc bật cười, cô nhẹ nhàng lên tiếng:
“Là tôi, chắc có lẽ tôi đúng là không có mắt nhìn rồi!”
Nghiêm Nghệ Đình lúc này mới mở mắt, cười mỉa nhìn Tô Bắc:
“Bắc Bắc à, xin lỗi nhé, tôi quả thực quá nóng quá mệt rồi nên vừa xong mới lười mở mắt ra nhìn!”
Tô Bắc hắng giọng một tiếng, nháy mắt ra hiệu cho cô trợ lý nhỏ:
“Cô qua phía bên kia đứng đi, tôi có chuyện muốn nói với Nghiêm Nghệ Đình!”
Cô trợ lý cảm kích nhìn Tô Bắc rồi nhanh chóng đi về một phía khác. Tô Bắc thấy cô trợ lý đã đi xa, không chút do dự mà nói:
“Nghiêm Nghệ Đình, cô bị sao thế, bây giờ danh tiếng của cô vượt xa cả Tô Noãn rồi, kĩ năng diễn xuất cũng đã được dày công tôi luyện, đạt tới trình độ đỉnh cao rồi. Nhưng cô xem đi, lúc nãy cô diễn cái gì thế hả, tôi gọi bừa một người đi đường e rằng cũng diễn tốt hơn cả cô!”
Nghe Tô Bắc không chút nể mặt mà trước bao nhiêu người như vậy lại giáo huấn bản thân, sắc mặt Nghiêm Nghệ Đình liền trở nên khó coi. Cô ta nhìn xung quanh, bên cạnh còn có vài diễn viễn phụ, họ đang không ngừng nhìn về phía bên này, dường như đang cười nhạo cô nữa. Nghiêm Nghệ Đình tức giận cuộn tròn tay lại, Tô Bắc cô là cái thá gì mà dám làm như vậy với tôi, cô chờ đấy, ngày tháng tươi đẹp của cô sắp đến rồi. Chờ Tô Noãn đi loan tin cô mang thai ra, dù cho cô có là quản lý cấp cao tới đâu đi chăng nữa thì tới lúc đó, chuyện cô ăn cơm trước kẻng chắc chắn sẽ khiến cô chỉ còn cách chui đầu xuống đất mà thôi!
Tô Bắc nhìn vào gương mặt thay đổi biểu cảm liên tục của Nghiêm Nghệ Đình, cô đâu thể biết được trong lòng Nghiêm Nghệ Đình lúc đó lại có thể có ý nghĩ ác độc tới như vậy. Trong lòng Nghiêm Nghệ Đình nói là vậy, nhưng bây giờ khi ở trước mặt Tô Bắc lại không hề dám nói thẳng ra. Dẫu sao thì cô ta cũng tự biết rất rõ rằng Lộ Nam rất xem trọng Tô Bắc, nếu như bản thân dám làm ra chuyện gì đi quá giới hạn, Lộ Nam nhất định sẽ không bỏ qua cho cô. Cô ta hít một hơi thật sâu:
“Bắc Bắc, lát nữa lúc diễn tôi sẽ chú ý hơn, ở đây bao nhiêu người như vậy cô có thể nể mặt tôi chút được không? Đừng khiến tôi phải xấu mặt thế chứ!”
Tô Bắc chau mày nhìn Nghiêm Nghệ Đình:
“Tôi cũng chẳng dám nói cô tới mức như vậy, nhưng cô diễn xuất không tốt sẽ khiến người khác khinh thường nhìn vào cô. Đạo diễn Lâm nói rằng năng lực diễn xuất của cô có vấn đề, cô cảm thấy tôi có vui nổi không? Phụ lòng tôi còn để cô thủ vai nữ chính của bộ phim tiếp theo, cô thấy cô có thể đảm nhận nổi không?”
Sắc mặt Nghiêm Nghệ Đình liền tối sầm lại, vai nữ chính là do Lộ Nam giúp cô mà có được, Tô Bắc dựa vào cái gì mà ở đây khoa chân múa tay vậy! Nhìn vào Tô Bắc ở trước mặt, Nghiêm Nghệ Đình cố gắng kiềm chế bản thân, nếu chẳng phải cô đã biết Tô Bắc mang thai rồi thì ắt sẽ có người ra tay, chứ không cô bây giờ thật muốn giáng lên mặt Tô Bắc một cú tát. Nhẫn nhịn một hồi, Nghiêm Nghệ Đình mới từ từ đứng dậy, mỉm cười nói:
“Bắc Bắc, cô giáo huấn tôi như vậy đều là vì vai nữ chính cho bộ phim sau, tôi sẽ cố gắng diễn thật tốt, cảm ơn lời nhắc nhở của cô!”
Nhìn nụ cười nham hiểm để lộ ra trên gương mặt của Nghiêm Nghệ Đình, trong lòng Tô Bắc có chút không thoải mái, cô “ừ” nhẹ một tiếng rồi quay người rời đi. Tô Bắc không hề chú ý tới sau khi cô vừa quay người thì ánh mắt của Nghiêm Nghệ Đình nhìn vào cô, rốt cuộc nham hiểm tới mức nào. Tô Bắc đi tới nói chuyện với Lâm Chấn:
“Đạo diễn Lâm, vấn đề của Nghiêm Nghệ Đình tôi đã nói với cô ấy rồi, tiếp sau đây nếu như cô ấy đã hồi phục lại được trạng thái bình thường thì tôi xin phép được đi trước!”
Ánh mắt Lâm Chấn chợt lóe lên, cô tới đây mà chẳng nhẽ một phút cũng không muốn ở lại sao, ông ta từ từ nói:
“Được thôi, xem Nghiêm Nghệ Đĩnh diễn trước đã rồi hãng tính sau!”
Tô Bắc gật đầu, ngồi lên chiếc ghế được đặt ở bên cạnh. Nghiêm Nghệ Đình ngồi trên ghế, nhìn dáng vẻ nhàn rỗi của Tô Bắc liền vô cùng tức giận. Đúng lúc này, Tô Noãn đột nhiên đi tới, đặt tay lên vai cô. Nghiêm Nghệ Đình nheo mắt, giữa trường quay như vậy sao cô ta lại dám quang minh chính đại tới tìm mình thế này! Tô Noãn khẽ giọng:
“Đi theo tôi, tôi có chuyện muốn nói với cô!”
Nghiêm Nghệ Đình chần chừ một lát rồi nhanh chóng đứng dậy đi theo Tô Noãn. Tô Noãn đi tới một góc khuất người mới dừng chân lại. Nghiêm Nghệ ĐÌnh bất an nhìn về phía Tô Bắc đang ngồi bên cạnh Lâm Chấn, không nhẫn nại nói:
“Sao thế? Cô mau nói đi, tôi không có thời gian để nghe cô nhiều lời đâu!”
Sắc mặt Tô Noãn có chút khó chịu, nhưng cô biết bây giờ không phải là lúc tranh cãi với Nghiêm Nghệ Đình, cô nhanh chóng nói:
“Một lát nữa cô qua đó nói với Tô Bắc rằng, cô biết kĩ năng diễn xuất của cô không tốt, muốn cô ta làm mẫu cho cô xem. Tới lúc đó tôi sẽ chủ động đứng ra để hợp tác với cô, chuyện còn lại cô không cần quan tâm, giao cho tôi là được rồi!”
Nghiêm Nghệ Đình khó hiểu nhìn Tô Noãn:
“Giao cho cô, cô muốn làm gì?”
Tô Noãn hắng giọng một tiếng:
“Cô đã sợ như vậy nhưng tôi thì lại không, tôi tất nhiên phải ra tay đối phó với cô ta chứ! Lúc tôi diễn chung với cô ta, tôi sẽ ra tay, tới lúc đó chuyện cô ta bị sảu thay còn có thể giấu ai được nữa chứ, cô cứ ở đó chờ xem kịch hay là được rồi, lần này tôi không những chỉ khiến cô ta mất con mà còn khiến cô ta thân bại danh liệt!”
Nghiêm Nghệ Đình suy nghĩ một lát rồi vội vàng gật đầu. Cách này của Tô Noãn quả nhiên là một mũi tên trúng hai đích, chỉ cần nghĩ tới chuyện Tô Bắc sẽ phải thân bại danh liệt, trong lòng cô đã cảm thấy hưng phấn rồi. Nghiêm Nghệ Đình đi trước Tô Noãn một bước, từ trong góc đi ra. Cô ta ngồi dưới bóng cây một lúc mới nhìn thấy Tô Noãn chậm rãi đi từ trong ra. Tô Noãn đưa mắt ra hiệu cho Nghiêm Nghệ Đình, Nghiêm Nghệ Đình liền gật đầu. Cô ta nhanh chóng đứng dậy đi về phía Tô Bắc, đứng trước mặt Tô Bắc nhẹ giọng nói:
“Bắc Bắc…”
Tô Bắc mở to mắt nhìn: “Sao vậy?’’
Kì thực ra Nghiêm Nghệ Đình là nghệ sĩ do cô dẫn dắt, cô thật lòng muốn cư xử tử tế với cô ta. Nhưng chỉ cần nghĩ tới chuyện cô ta ở sau lưng cô bày trò muốn hãm hại, lửa giận trong lòng Tô Bắc ngay lập tức bùng cháy lên. Nghiêm Nghệ Đình cong cong môi, từ từ nói:
“Bắc Bắc, lúc nãy tôi ngồi ở bên kia đã nghiềm ngẫm rất lâu rồi nhưng vẫn không hiểu được ý của cô, tôi vốn dĩ có hơi ngốc, hay là cô có thể diễn thử trước cho tôi xem được không để tôi có thể hiểu hơn về ý của cô, để một lát nữa diễn tôi có thể dễ dàng nhập vai của mình hơn.”
Tô Bắc chần chừ suy nghĩ, Nghiêm Nghệ Đình diễn không tốt thì cô cũng chẳng thể rời khỏi đây được, cô gật đầu:
“Được thôi, kịch bản của cô là do tôi chọn cho cô, nội dung tình tiết tôi nắm khá rõ, để tôi xem qua lời thoại rồi sẽ diễn thử cho cô xem!”
Nghiêm Nghệ Đình lập tức cảm kích gật đầu:
“Cảm ơn cô Bắc Bắc, cô thật tốt!”
Tô Bắc cúi đầu, trên gương mặt để lộ ra một nụ cười đầy ý khinh thường, cô tốt sao? Nếu như cô thật sự tốt như vậy, Nghiêm Nghệ Đình sao còn muốn đối phó với cô như thế để làm gì! Tô Bắc nhìn lướt qua dòng hội thoại, sau đó liền ngẩng mặt lên:
“Tôi xong rồi, Tôn Lỗi đâu, tôi diễn chung với cậu ta đúng không!”
Nghiêm Nghệ Đình giả vờ đưa mắt nhìn xung quanh một lượt:
“Ai dà, Bắc Bắc, Tôn Lỗi hình như đi vệ sinh rồi thì phải!”
Lời của cô ta vừa dứt thì Tô Noãn liền xuất hiện:
“Cần diễn cặp sao? Tôi vừa hay cũng đã xem qua kịch bản, để tôi diễn với cô đi!”
Tô Noãn chủ động lên tiếng, Tô Bắc cũng chẳng thể nói không được, dẫu sao Tôn Lỗi cũng không ở, trường quay đông người như vậy, để chuyện này truyền ra ngoài cũng không hay. Tô Bắc đưa mắt nhìn Tô Noãn:
“Được thôi, vậy thì tới đây đi!”
Khóe miệng Tô Noãn chợt cong lên, nụ cười trên môi đầy ẩn ý:
“Được, chúng ta tới cạnh hồ nhân tạo diễn đi, bằng không tôi sợ lát nữa cô Nghiêm diễn không thể tự động ăn nhập vào được!”
Tô Bắc gật đầu đi theo Tô Noãn về phía hồ nhân tạo, cảnh diễn này của Tôn Lỗi và Nghiêm Nghệ Đình vốn dĩ cũng là ở đây, cho dù Tô Noãn không nói thì Tô Bắc cũng sẽ đi tới đây diễn.
Cả hai người đi tới vị trí, Tô Noãn cong môi cười:
“Bắt đầu đi!”
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!