Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Tình Yêu Và Âm Mưu

Tô Bắc chăm chú nhìn Tô Lẫm.

Tư duy kỳ lạ của hai đứa con trai cô rốt cuộc là di truyền từ ai chứ!

Tóm lại không phải giống cô!

Cô trước giờ chưa từng thế này, thật không giống ai mà!

“Con trai à, con chắc đây là một vali đựng sách sao?” Tô Bắc có chút khó khăn mở lời.

Tô Lẫm gật đầu.

“Đúng vậy mami, có vấn đề gì sao?” Cậu bé vô tội nhìn Tô Bắc, thật thà nói.

Trong lòng Tô Bắc âm thầm nôn ra hai ngụm máu.

Cô an ủi bản thân, cô không sao, cô rất ổn, thật đó!

Tô Lẫm nhìn biểu cảm gượng gạo của Tô Bắc, ấm ức nói: “Mami à, có phải mẹ thấy con về nước nên rất không vui không, mẹ xem mẹ còn chẳng cười nữa!”

Tô Bắc cười gượng hai tiếng, nét cười khó xử hiện lên trên khuôn mặt.

Tô Bắc nói một cách khó khăn: “Mami vui tới mức sắp khóc rồi, sao lại không vui được chứ, con đang nói lung tung gì đó, đi thôi, mami dắt con và cả vali sách này của con nữa, chúng ta về nhà!”

Tô Lẫm lập tức vui vẻ theo sau lưng cô.

“Tốt quá, cuối cùng cũng được về nhà rồi!” Cậu bé vui vẻ chạy tới trước mặt Tô Bắc.

Nhìn dáng vẻ vui mừng nhảy cẫng lên của con trai mà Tô Bắc không kìm được than thở.

Bình thường con trai đều giống như một con mọt sách, nghiêm túc đâu ra đấy.

Xem ra thực sự là vui quá rồi nên mới như vậy.

Nụ cười trên mặt Tô Bắc cuối cùng cũng tự nhiên trở lại, cô kéo chiếc vali sách nặng trĩu, khó khăn đi về phía trước.

Khách sạn Kim Triều.

Tô Bắc vừa đi thì Hoắc Hải Minh đã nháy mắt ám hiệu cho giám đốc Trương bên cạnh.

Giám đốc Trương hiểu ý, bắt đầu chuốc rượu Cố Thiến Doanh.

Cố Thiến Doanh nhớ rõ lời dặn của Tô Bắc, cô cười cười từ chối, nói bản thân không được khỏe.

Tiểu Lam nhanh chóng tiến lên.

“Cô Cố thực sự không thể uống rượu, cơ thể cô ấy không khỏe, dạo này luôn phải uống thuốc. Rượu có tính kháng thuốc hay là tôi uống thay cô ấy đi!” Tiểu Lam nói một cách khéo léo.

Giám đốc Trương thấy vậy cũng ngại ngùng không mời rượu nữa.

Ông ta nói : “Vậy được rồi, cô uống đi!”

Dù sao thì con gái người ta đã nói trong người không khỏe, lại còn đang uống thuốc không thể uống rượu, ông ta cũng không thể miễn cưỡng.

Không thể chuốc rượu Cố Thiến Doanh thì cứ hạ gục trợ lý của cô ấy trước rồi nói.

Như vậy thì Hoắc Hải Minh muốn làm gì cũng dễ dàng.

Có lẽ ngôi sao nhỏ kia từ chối hai bên, cuối cùng cũng nghe theo thôi.

Suy nghĩ của Hoắc Hải Minh tối nay, ông đã thấy rõ!

Trong lòng Vương Nghị Cương lạnh lùng cười.

Ông sớm đã biết Hoắc Hải Minh háo sắc.

Nhưng mà ông nghĩ nể mặt Anne nên Hoắc Hải Minh sẽ chú ý một chút.

Không ngờ ông ta lại láo xược như vậy.

Thực sự không được ông liền gọi điện cho Anne, để cô qua đây xử lý một chút.

Mặc dù ông không rõ bối cảnh của Anne.

Nhưng nhìn cử chỉ, lời nói cũng như cách xử lý mọi việc của cô liền biết cô không phải là một nhân vật đơn giản.

Rượu uống hết một tăng lại một tăng, thức ăn căn bản không ai đụng vào.

Vương Nghị Cương cũng coi như đã nhận ra rồi.

Giám đốc Trương này hình như đã quyết tâm muốn chuốc say Tiểu Lam.

Ông vừa đứng dậy muốn gọi điện cho Tô Bắc thì đột nhiên Hoắc Hải Minh đứng dậy.

Ông ta cười nói: “Nếu như mọi người uống vui vẻ như vậy thì chuyển sang màn khác đi! Chúng ta đi karaoke hát thế nào?”

Nói rồi, ông ta híp mắt nhìn Cố Thiến Doanh một cái rồi nói tiếp: “Vừa nhìn cô Cố tôi liền biết cô ấy chắc chắn hát rất hay, ngay cả nói chuyện cũng giống như chim vàng oanh, dễ nghe đến mức khiến tim tôi cũng say mất rồi!”

Cố Thiến Doanh khó xử nhìn bọn họ.

Cô muốn mở miệng nói không.

Nhưng nhìn thân phận của Hoắc Hải Minh, có lẽ cô cũng không thể đắc tội.

Cô muốn gửi tin nhắn hỏi Tô Bắc xem tình huống như thế này thì có phải từ chối không.

Ai ngờ cô vừa lấy điện thoại ra đã bị người phụ nữ đi cùng giám đốc Lý giành lấy.

Cô ta cười nói, còn liếc mắt đưa tình với Hoắc Hải Minh một cái: “Cô Cố, mọi người ra ngoài chơi mà, đừng có nghịch điện thoại, mất hứng biết bao!”

Tâm trạng Hoắc Hải Minh lập tức vui vẻ.

“Tiểu Kiều nói đúng! Bây giờ mà nghịch điện thoại thì thật là mất hứng! Đi! Chúng ta tới chỗ khác!” Hoắc Hải Minh hào phóng vẫy tay thanh toán rồi đưa mọi người rời khỏi.

Vương Nghị Cương nhìn tình hình, giờ mà gọi điện cho Tô Bắc có lẽ là không thể rồi.

Lát nữa tới karaoke rồi nói!

Tiểu Lam uống hơi nhiều rồi nên được hai người phụ nữ đi cùng với giám đốc Lý và giám đốc Trương dìu lên xe.

Một đám người ngạo nghễ đi tới karaoke Kim Bích Huy Hoàng.

Vừa vào phòng bao, Hoắc Hải Minh lại gọi tới hai thùng bia.

Vương Nghị Cương nhìn mà có chút đau đầu.

“Tôi ra ngoài đi vệ sinh!” Ông nói rồi liền quay người đi về phía nhà vệ sinh.

Vương Nghị Cương vừa rời khỏi, Hoắc Hải Minh liền nói với giám đốc Lý ngồi bên cạnh: “Đi theo xem xem!”

Tối nay ông ta sẽ không để bất cứ ai phá hoại chuyện tốt của mình!

Giám đốc Lý nghe thấy lời nói của Hoắc Hải Minh liền lén lút chạy ra ngoài, đuổi theo Vương Nghị Cương.

Vương Nghị Cương đi vào nhà vệ sinh liền nghe thấy có người đi vào.

Mắt ông lóe lên, nếu như đoán không nhầm thì người bên ngoài là người do Hoắc Hải Minh phái tới.

Xem ra, Hoắc Hải Minh này đúng là gan to tày trời, dám ra tay với Cố Thiến Doanh.

Nữ chính mà ông chọn được, cô gái đơn thuần như vậy chẳng lẽ sắp bị hủy hoại rồi ư?

Vương Nghị Cương lấy điện thoại ra nhanh nhóng soạn tin gửi cho Tô Bắc.

“Xảy ra chuyện rồi, phòng 501 Kim Bích Huy Hoàng, tới mau!”

Gửi xong tin nhắn, Vương Nghị Cương liền tắt máy.

Vừa ra khỏi nhà vệ sinh ông liền thấy giám đốc Lý đang đứng ở đó rửa tay.

Vương Nghị Cương cười như không cười nhìn ông ta nói: “Giám đốc Lý đi vệ sinh nhanh thật đấy nhỉ!”

Giám đốc Lý nhếch miệng.

“Đâu có đâu có, chỉ là tới rửa tay thôi! Đạo diễn Vương đi vệ sinh xong rồi?” Ông ta nhìn Vương Nghị Cương nói đầy ẩn ý.

“Xong rồi!” Vương Nghị Cương gật đầu rồi đi ra ngoài.

Giám đốc Lý nhìn bóng lưng của ông, hừ lạnh một tiếng rồi cũng đi ra ngoài.

Một tên đạo diễn quèn quay mấy bộ phim rẻ rách mà thôi, ra vẻ cái gì chứ!

Giả vờ thanh cao!

Thấy giám đốc Lý và Vương Nghị Cương quay lại phòng bao, Hoắc Hải Minh cuối cùng cũng yên tâm.

“Nào, nào, nào! Mọi người hát đi, tối nay thâu đêm, tôi mời! Mọi người nhiệt tình nhé, muốn phục vụ gì cứ nói!” Hoắc Hải Minh cười nói.

Vương Nghị Cương nhíu mày.

Ông nhanh chóng nói: “Giám đốc Hoắc à, ngày mai là ngày lễ khai máy đó!”

“Ôi trời, đạo diễn Vương đừng làm mất hứng như vậy chứ! Tối nay chúng ta cứ chơi cho thỏa thích, lễ khai máy chẳng qua chỉ là hình thức thôi, không quan trọng như vậy đâu. Nào, uống rượu!” Hoắc Hải Minh thẳng thừng chặn họng Vương Nghị Cương.

Vương Nghị Cương bất lực ngồi đó.

Bây giờ chỉ hi vọng Anne nhanh chóng tới, tìm cách cứu Cố Thiến Doanh.

Tô Bắc đưa Tô Lẫm về nhà, vốn dĩ cô muốn ở cùng hai đứa bé một lúc nhưng mí mắt cứ giật không ngừng.

Cô muốn hỏi Tiểu Lam xem tình hình bên đó thế nào!

Không ngờ vừa mở điện thoại ra thì tin nhắn của Vương Nghị Cương đã hiện lên.

Vừa thấy nội dung tin nhắn thì vẻ mặt Tô Bắc lập tức trở nên nghiêm túc.

Dù sao Vương Nghị Cương cũng lăn lộn trong giới giải trí ngần ấy năm, ông nói như vậy chắc chắn là xảy ra chuyện lớn rồi!

Tô Bắc quay sang nhìn Tô Hàn và Tô Lẫm.

Cô gấp gáp nói: “Tiểu Hàn, Tiểu Lẫm, tha lỗi cho mami tối nay không thể ở cùng hai đứa, bây giờ mami phải ra ngoài một chuyến, các con ngoan ngoãn nghe lời đợi chị Đình Lạc về nhé!”

Tô Hàn và Tô Lẫm nhìn thấy vẻ mặt nghiêm trọng của Tô Bắc nên cũng gật đầu.

Tô Hàn giành nói trước, đắc ý nhìn Tô Lẫm một cái: “Mami, mẹ đi đi, hai đứa chúng con sẽ không chạy lung tung đâu!”

Tô Bắc cũng không kịp nói nhiều, cô lấy túi xách rồi đi ra ngoài.

Trên đường đi, Tô Bắc gọi điện thoại cho Lộ Nam.

“Lộ Nam, bên Cố Thiến Doanh xảy ra chuyện rồi, em sợ mình không ứng phó được, phòng 501 Kim Bích Huy Hoàng. Nếu như anh có thời gian thì tới một chuyến được không?” Tô Bắc vừa mở miệng đã nói thẳng vào vấn đề.

Lộ Nam ngẩn người, bên Cố Thiến Doanh xảy ra chuyện rồi?

“Được, em cũng đừng lo lắng, anh lập tức xuất phát, nếu như không được, em cũng đừng có cậy mạnh, đợi anh!” Nói xong, Lộ Nam nhanh chóng gấp tài liệu lại rồi đi xuống tầng.

Kim Bích Huy Hoàng phòng bao 501.

Hoắc Hải Minh nhìn Cố Thiến Doanh xinh đẹp ngồi ở đó mà trong lòng ngứa ngáy không chịu nổi.

Nhưng ông ta vẫn có chút không yên tâm.

“Diệp Đình Lạc đó chỉ có mấy ngày ngắn ngủi đã nổi tiếng rồi, mọi người biết không? Tôi cảm thấy cô bé kia ngoại hình không tệ, hay là bộ phim sau của chúng ta hãy đầu tư cho cô ấy đi!” Hoắc Hải Minh hỏi dò, muốn xem phản ứng của Cố Thiến Doanh.

Sau lưng Diệp Đình Lạc có Cố Niên Thành chống lưng, người ở đây không ai không biết.

Nếu như sau lưng Cố Thiến Doanh cũng có người thì cô ấy nhất định cũng thể hiện ra chứ không để họ muốn gì được nấy.

Ông ta nói xong, nghiêm túc nhìn Cố Thiến Doanh.

Không ngờ Cố Thiến Doanh chỉ cúi đầu ngồi đó, không nói một lời.

Giám đốc Lý thông minh cười một tiếng.

“Giám đốc Hoắc, anh nói đi đâu vậy hả? Diệp Đình Lạc người ta sau lưng còn có tổng giám đốc Cố, với thực lực kinh tế của Cố Niên Thành thì nâng đỡ một ngôi sao nhỏ còn không phải là chuyện mấy giây mấy phút sao?” Giám đốc Lý nói với hàm ý sâu xa.

Đám người anh một câu tôi một câu, chỉ có mình Cố Thiến Doanh là không biết làm sao xen vào.

Tiểu Lam ngủ một lúc lâu, hình như đã tỉnh rượu, mơ hồ mở mắt.

Cô nhìn Cố Thiến Doanh bên cạnh khó hiểu hỏi: “Thiến Doanh, đây là đâu vậy?”

“Đây là karaoke Kim Bích Huy Hoàng, ăn cơm xong các giám đốc và đạo diễn Vương lại tới đây uống rượu ca hát!” Cố Thiến Doanh giải thích.

Tiểu Lam lập tức từ sofa đứng dậy.

Lần này tiêu rồi, bản thân không ngờ lại uống say mất, không chăm sóc được Cố Thiến Doanh.

Tới nơi như thế này thì tám chín phần sẽ xảy ra chuyện.

Cô kéo Cố Thiến Doanh.

“Chúng ta đi thôi, nơi này không an toàn, nếu như xảy ra chuyện thì chị Bắc Bắc sẽ lột da em mất!” Tiểu Lam nói một cách gấp gáp, lúc này người thông minh như cô cũng sốt ruột tới mức sắp khóc.

Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận