"Em còn làm gì mà ngẩn người ra thế? Vào đi.
" Hắn nắm lấy tay của cô, không cho phép chống lại, dẫn cô vào trong.
Cô không muốn đi, lại không thoát nổi, mở miệng giễu cợt: "Anh mua nhiều thế còn chưa đủ à? Trên người có nhiều tiền quá muốn đốt bớt sao?"Hắn cũng không tức giận: "Đúng vậy, để tránh cho tôi bị tiền thiêu chết, vì giữ lại mạng nhỏ của tôi, Lăng thiếu phu nhân xin rủ lòng thương, vào xem cùng đi.
"Lê Cảnh Trí không làm gì được hắn, chỉ có thể bị ép đi vào.
Lập tức có người đến đón, không biết Lăng Ý nói gì với nhân viên, người đó liền đưa hai người đến khu vực nghỉ ngơi: "Xin ngài chờ một chút.
"Những chữ này là dùng tiếng anh nói, Lê Cảnh Trí cũng chỉ hiểu những chữ này.
Điều mà cô không ngờ Lăng Ý có thể nói tiếng Pháp, từ sau khi đến Pháp, hắn không cần mang theo trợ lí, quản gia đi theo, dọc đường chỉ có hai người bọn họ.
Hầu như tất cả các hoạt động trao đổi với người nước ngoài đều do Lăng Ý tự thực hiện.
Cô không ngờ Lăng Ý có thể nói tiếng Pháp rất tốt.
Một loại ngôn ngữ lãng mạn nhưng khó học, đồng thời cũng rất ít người dùng.
"Nhìn tôi làm gì?" Hắn nhìn cô, môi nở nụ cười.
"Anh học tiếng Pháp lúc nào?""Đại học năm thứ nhất, khi đó cảm thấy không có việc gì làm, nên học.
"Có một số người trời sinh đã ưu tú, không có việc gì làm, tùy tiện học một chút cũng xong một ngôn ngữ.
"Sao thế? Thấy dáng vẻ tôi nói tiếng Pháp rất đẹp sao?"Cô ngoài cười nhưng trong không cười, cong môi.
Lăng Ý đặt hai tay dán lên, muốn bỏ đi biểu cảm quái dị trên mặt cô.
Vừa nắn xong, quản lí nở nụ cười đi tới: "Lăng tiên sinh và phu nhân có quan hệ rất tốt.
"Lúc này, Lăng Ý mới thu tay lại, ngồi xuống.
Hiện giờ nói bằng tiếng trung, sự ngạc nhiên đều thể hiện hết trong mắt của Lê Cảnh Trí.
Bởi vì bọn họ là người Trung Quốc nên cửa hàng cố ý để một người biết tiếng trung đến tiếp sao? Phục vụ tốt vậy?Nhìn thấy sự nghi ngờ của Lê Cảnh Trí, quản lí cấp cao mỉm cười, giải thích: "Bởi vì cấp trên đã có thông báo, Lăng tiên sinh và phu nhân đều là người Trung Quốc, cho nên cố ý sắp xếp tôi đến đón tiếp ở đây.
""Cấp trên thông báo?" Lông mày của cô càng nhíu chặt hơn.
"Xem ra, Lăng tiên sinh không nói cho phu nhân là muốn tạo cho cô một bất ngờ.
"Bất ngờ? Chỉ sợ là kinh sợ nhiều hơn.
Lăng Ý hỏi: "Đồ đâu?""Hôm qua, chiếc nhẫn mà ngài đặt làm mới được đưa tới, ngài nhìn xem, nếu như kích thước của phu nhân không vừa, chúng tôi có thể sửa ngay.
"Quản lí vẫy vẫy tay, người nhân viên trước đó liền cầm một chiếc hộp gấm tinh xảo đi tới.
Quản lí đưa chiếc hộp gấm đưa cho Lăng Ý.
Hắn mở ra, một chiếc nhẫn được thiết kế độc đáo hiện ra trước mắt mọi người.
Cho dù Lê Cảnh Trí ngu ngốc cũng hiểu được, đây là đồ hắn đã đặt từ trước, thậm chí nó cũng là một trong những lí do hắn dẫn cô đến Pháp.
Cô vội vàng đứng lên, mu bàn tay chạm phải chiếc cốc ở trên bàn, nước đổ đầy trên đất, có một ít còn bắn lên trên người.
"Lăng Ý, anh làm cái gì thế?" Cô lấy khăn tay lau quần áo, có vẻ hơi bối rối.
Hắn cực kì bình tĩnh, đôi mắt sâu thẳm nhìn chăm chú vào hai má của cô, nồng nàn, chắc chắn: "Lăng phu nhân, tôi thiếu em một hôn lễ và một đám cưới.
"Chiếc nhẫn Devotion, cả đời chỉ có thể dùng căn cước đặt một lần, dù cho quyền lực lớn đến mức nào, có tiền cũng không có ngoại lệ.
Dùng cái này, ngụ ý "tình yêu duy nhất trong đời".
Mà hắn đang làm cái gì?Sau nhiều chuyện xảy ra như vậy, trong thời điểm cuộc hôn nhân đã bị vỡ ra từng mảnh, hắn lại nói muốn cho cô một hôn lễ, còn đặt làm chiếc nhẫn như thế này.
.