Vì để không gây vết hằn khi mặc lễ phục, Lê Cảnh Trí thường đều mặc quần chữ T và dùng miếng dán ngực. Khi bộ váy từ trêи người trượt xuống, thân thể của Lê Cảnh Trí căn bản là không có gì che đậy.
Không ngờ lại có đàn ông ở trong phòng, cô nhanh chóng quay lưng lại, dùng hai tay che trước ngực.
Người đàn ông trước mắt cao chừng 1m84, khuôn mặt đẹp đến mức người ta phải oán trách: mặt mày thâm thúy, sống mũi thẳng, môi mỏng gợi cảm. Cả người hắn tỏa ra hơi thở nam tính mãnh liệt.
Người đàn ông này không ai khác chính là chồng của Lê Cảnh Trí, Lăng Ý, người mà cô đã kết hôn ba năm và chưa gặp mặt nhau lần nào.
Lê Cảnh Trí nhanh chóng ngồi xổm người xuống đem lễ phục kéo lên quấn quanh người, căng thảng nhìn về phía người đàn ông trước mặt:" Tại sao anh lại ở chỗ này?"
Mới vừa nói xong câu này, cô hận không thể tự cắn đứt đầu lưỡi của mình. Đây là nhà họ Lăng, đêm nay trong nhà có tiệc rượu, hắn nhất định sẽ quay về.
Chẳng trách khi mẹ chồng cô nói cho cô biết từ nay về sau cô ở lại căn phòng này ánh mắt lại có thâm ý như vậy.
Nhìn qua căn phòng này đây có lẽ là phòng của Lăng Ý.
Ba năm qua, cuộc hôn nhân này vốn dĩ là hữu danh vô thực, cô thực sự không có suy nghĩ gì cho nên mới không để mắt đến.
Lăng Ý mím môi nhìn người phụ nữ đang căng thẳng đến mức không biết làm thế nào trước mặt, mắt híp lại như một con sói đang nhìn con mồi của mình. Ánh mắt của hắn dừng trêи người cô tùy ý đánh giá, cổ thon dài, xương quai xanh mềm mại, hai chân thẳng tắp.... Không có nơi nào là không đẹp.
Cô gái này uống rượu, gò má hiện lên màu hồng nhạt, cực kì quyến rũ.
Cũng không biết là tên bạn tốt nào đưa đến cho hắn, biết hắn có một cuộc hôn nhân tẻ nhạt nên cố ý đưa tiểu mỹ nhân này đến phòng của hắn.
Hắn đối với những phụ nữ không có lai lịch rõ ràng, không sạch sẽ sẽ không có hứng thú nhưng mà cô gái trước mặt này bất kể là dáng dấp hay khuôn mặt hoảng sợ đều rất đúng với khẩu vị của hắn.
Lăng Ý nhướng mày nổi lên nụ cười tà, bước nhanh về phía trước, đem cô gái ôm vào trong lòng: “Bây giờ mới bắt đầu che chắn, có phải hơi muộn rồi không?”
Cảm nhận được cái đó của người đàn ông đang dán vào mình có chút lớn lên, cô không dám lộn xộn, hai tay giữ chặt quần áo.
"Lăng Ý anh làm gì vậy? Anh mau bỏ tôi ra, tôi không phải cố ý tiến vào phòng của anh, là bởi vì...." Lời còn chưa dứt, cô liền bị hắn hôn. Hắn gặm nuốt môi cô đầy tính cướp đoạt, cười lạnh.
"Muốn cự tuyệt lại còn đùa giỡn với tôi, không tệ"
Cmn, cô nếu như muốn lên giường của hắn, năm đó cũng sẽ không vừa kết hôn liền đi ra nước ngoài du học trốn tránh 3 năm trời.
Lê Cảnh Trí bắt đầu chống cự.
Lăng Ý lấy một tay nắm lấy hai tay của cô trói ra đằng sau, một tay kéo váy của cô xuống. Không cho cô bất kì cơ hội phản kháng nào, hắn ôm cô, ném lên giường, dùng thân thể áp chế cô, rồi kéo khăn tắm bên hông xuống.
Hắn thuần thục đùa giỡn cô, kéo vật che đậy cuối cùng trêи cơ thể cô xuống, sau đó bỗng nhiên hạ cơ thể xuống.
"A..." Lê Cảnh Trí sợ hãi kêu lên.
Hắn thế nhưng lại dùng đồ lót bịt miệng của cô, hôn cô một cái, tiếng nói của hắn mang theo ý cười thỏa mãn:" Tuy rằng thanh âm của em trêи giường rất êm tai nhưng tôi cũng không muốn khách mời dưới lầu phát hiện chủ nhân bữa tiệc đang ở bên trong làm chuyện như vậy."
Lăng Ý điên rồi sao?
Hắn rõ ràng rất ghét cô tại sao bỗng nhiên lại...
"A.." Sự va chạm mãnh liệt làm rối loạn tâm trí của cô, cô giống như một con thú nhỏ khẽ kêu rêи.
Trong mắt hắn hiện rõ ɖu͙ƈ vọng, bàn tay trêи người cô không ngừng di chuyển.
Cô gái nhỏ này thật mềm mại giống như đậu phụ, thuận miệng hôn một cái , xoa bóp một cái thì những vết xanh tím cũng hiện ra rõ ràng trêи làn da trắng như tuyết.
Hắn xoa làn da trắng mịn, tinh tế của cô, càng thêm dùng sức.