Y Nghê ôm lấy cánh tay Lăng Ý, từng bước đi về phía này, khi nhìn thấy cô, lập tức thay đổi sắc mặt: "Lê Cảnh Trí, tại sao lại là cô nữa?"
"Sao lại không thể là tôi, dù thế nào, bây giờ anh ta vẫn là chồng của tôi." Liên tiếp bị sỉ nhục dù cho là người tốt tính đến đâu cũng không chịu được, hơn nữa cô còn đứng đây cả một buổi tối chịu lạnh.
Biết rõ không thể tranh với mấy người phụ nữ bên cạnh hắn nhưng cô vẫn là không nhịn được cái miệng: "Quản công tác thì là thư kí, quản cuộc sống riêng thì là tình nhân, vậy cô là loại nào?"
"Cô!" Nếu nói về thân phận quả nhiên Y Nghê ở thế hạ phong, cô ta tức đến đỏ mặt nhưng cũng không có cách nào để phản bác. Chỉ có thể lôi kéo tay Lăng Ý, lắc lắc làm nũng: "Ý, anh nghe cô ta nói kìa, thật khinh người quá đáng. Dù gì chúng ta cũng lớn bên nhau từ nhỏ đến lớn, vậy mà cô ta lại dám sỉ nhục em như vậy."
Lê Cảnh Trí bỗng nhiên lo lắng, quan hệ giữa Y Nghê và Lăng Ý không tệ, lúc nãy cô mắng cô ta không khác gì đang mắng cả hai. Hắn sẽ không bảo vệ cho Y Nghê mà đuổi cô đi chứ?
Liếc nhìn hắn một cái, trong lòng đầy bất an. Đúng lúc bắt gặp ánh mắt Lăng Ý, tầm mắt hai người vừa khéo đối diện.
Lăng Ý liếc Lê Cảnh Trí một cái, cũng không có phản ứng gì, tựa như nhìn không khí, không có gì thay đổi.
Hắn đem cánh tay rút ra khỏi người Y Nghê, đi qua người cô, nhập mật mã, mở cửa.
Ít ra Lê Cảnh Trí vẫn nhận ra một chút tâm trạng của hắn, may mà không có tức giận. Thái độ hiện giờ ít ra vẫn tốt ơn buổi chiều.
Thấy Lăng Ý đi vào nhà, Y Nghê không thèm cùng Lê Cảnh Trí cãi nhau nữa, đi vào theo.
Lê Cảnh Trí thở dài, vốn định hai người nói chuyện riêng, không ngờ Y Nghê vẫn đi theo bên cạnh hắn. Biết thế, buổi chiều mặt dày ở lại công ty cùng hắn nói cho rồi.
Cô hít sâu một hơi, chuẩn bị lại chịu nhục nhã, đi vào trong nhà Lăng Ý.
Căn nhà khá rộng và đơn giản, chỉ có màu trắng, đen và xám, lộ rõ vẻ xa hoa rất tương xứng với con người hắn.
Lê Cảnh Trí còn đang suy nghĩ làm sao để mở miệng, nhưng Lăng Ý lại coi hai người phụ nữ cùng ở trong nhà chẳng phải chuyện gì to tát, để hai người ở phòng khách, hắn đi đến căn phòng bên cạnh, khóa trái cửa, đi tắm.
Lăng Ý vừa đi, Y Nghê đã đi đến trước mặt cô: “Lê Cảnh Trí, cô quả thật là bám dai như đỉa, Ý không thích cô, tại sao cô không cách xa ra một chút?"
Y Nghê hận đến nghiến răng, lại là Lê Cảnh Trí phá hỏng chuyện tốt của cô ta.
Buổi chiều là cô, bây giờ cũng là cô.
Cô ta quen Lăng Ý nhiều năm như vậy, đây là lần đầu tiên, hắn không từ chối cho cô ta về nhà hắn. Nhưng không ngờ Lê Cảnh Trí lại xuất hiện, phá hỏng tất cả kế hoạch ban đầu.
Lê Cảnh Trí cũng rất chán ghét Y Nghê, cô ta liên tiếp hại cô hai lần, cô cũng không cần khách khí với cô ta. Nếu có thể nói khiến cho Y Nghê tức giận bỏ đi để cô nói chuyện riêng với Lăng Ý là tốt nhất.
Cô biết, điểm yếu của cô ta nằm ở đâu, cố ý cười lạnh: "Cô cũng chả phải vợ của hắn, tôi còn có giấy chứng nhận kết hôn làm chứng, việc gì lại phải trốn một tiểu tam như cô?"
Vợ, tiểu tam.
Mấy chữ này như một mồi lửa, Y Nghê tức giận, giơ tay định đánh Lê Cảnh Trí.