Lê Cảnh Trí đỏ mặt, cắn môi dưới, để hắn ôm.
Từng giây từng phút trôi qua, tiểu đệ đệ của hắn không những không yên tĩnh lại mà còn càng ngày càng lớn hơn, nhẹ nhàng cử động giữa hai bắp đùi cô.
Chỉ một lát sau hơi thở của người đàn ông phía sau cũng trở nên nặng nề, hơi thở nóng bỏng liên tục thổi vào cổ cô.
Môi của hắn ở phía sau thỉnh thoảng cũng sẽ đụng chạm tới da thịt ấm áp của cô.
Tình huống càng ngày càng không đúng, Lê Cảnh Trí hỏi: "Anh ôm tôi lâu như vậy, có thể buông ra rồi chứ?"
Đáy mắt Lăng Ý bỗng lóe lên, khẽ "ừ" một tiếng.
Lê Cảnh Trí đẩy tay hắn đang giữ trêи eo cô ra chuẩn bị ngồi dậy.
Ai ngờ Lăng Ý nhân cơ hội này kéo bỏ vật che đậy cuối cùng của cô, nhào tới, để tiểu đệ đệ của hắn chui vào trong cơ thể cô.
Lê Cảnh Trí trợn tròn hai mắt.
Sao hắn dám ...
Rõ ràng lúc nãy hắn đã hứa sẽ không động vào cô.
Ngay cả một chút phản ứng sinh lí cô cũng không có, nơi đó rất đau!
Tên cầm thú này!
Đã không thể phản kháng vậy thì thử hưởng thụ đi, nhưng mà vẫn thất bại. Nơi đó của hắn quá lớn khiến cô đau rát.
"Nhẹ một chút! Lăng Ý, nhẹ một chút..." Những lời tức giận còn chưa kịp nói ra đã bị hắn ngăn lại. Hắn nặng nề hôn cô như muốn cắn nát, cũng không chịu buông ra.
Phía dưới càng vận động mạnh hơn, cuối cùng ngay cả sức lực để phản đối cô cũng không có.
Thân thể của cô quá mức mê hoặc, khiến hắn muốn chiếm lấy cô hết lần này đến lần khác.
Hắn tận dụng triệt để hai tiếng đồng hồ, chỉ cho cô mười phút để thay quần áo.
Hai chân cô nhũn ra, ngay cả khuôn mặt đỏ ửng chưa kịp tiêu tan đã phải xuống dưới nhà ăn cơm.
Hai người lớn trong nhà đều là người từng trải, thấy hai bọn họ ở trêи hai tiếng đồng hồ, lại nhìn vẻ mặt của con gái liền hiểu rõ mọi chuyện.
Nhìn cảnh Lăng Ý ôm vai Lê Cảnh Trí, còn kéo ghế cho cô, ngồi ngay bên cạnh mình, Lê Khải Thiên cảm thấy an tâm không ít, chỉ cần Lăng tổng vẫn còn hứng thú với con gái ông ta, Lê thị vẫn sẽ tiếp tục được duy trì. Vẫn phải dạy bảo đứa con gái lớn này một chút, để nó ngoan ngoãn ngồi yên cái chức Lăng thiếu phu nhân, có thế thì mới có lợi được.
Nhìn sự biến đổi trong quan hệ của Lăng Ý cùng Lê Cảnh Trí, Lê Khải Thiên đột nhiên nổi lòng tham, ban đầu chỉ định dựa vào Lăng thị để duy trì gia nghiệp. Bây giờ có thể lợi dụng Lăng Ý để giúp Lê thị xây dựng lại từ đầu, như vậy sau này không cần lo bị người khác quản thúc nữa.
Lê Cảnh Trí không biết suy nghĩ của cha mình, chỉ nghĩ cố duy trì cuộc hôn nhân này sao cho không ly hôn là được. Không biết rằng sau này còn có rất nhiều phiền toái đang chờ cô phía trước.
Lăng Ý nhìn bộ dạng mệt mỏi của cô, đề nghị ở lại nhà họ Lê qua đêm, ngày mai trở về. Cô cũng chẳng còn hơi sức đâu mà quan tâm nữa. Ăn xong bữa tối, hai người đều đi lên phòng.
Lê Nhã Trí nhìn bóng lưng của họ, bĩu môi: "Anh rể đến lần này còn chưa có nhìn con mấy lần, con còn chưa kịp chụp chung bức ảnh với anh ý đâu."
Lần trước cô quay trở lại trường học nói với bạn, anh rể khi cười với cô còn đẹp trai hơn so với hình ảnh trêи tạp chí gấp mấy lần, bọn họ không tin còn nói anh rể và chị cô không có tình cảm với nhau, hắn ghét bỏ chị cô, cũng ghét bỏ toàn thể nhà họ Lê, chắc chắn hắn sẽ không thèm đi đến nhà họ Lê bọn họ.
Việc Lăng Ý có ghét chị cô không, cô không quan tâm, chỉ cần hắn không ghét cô là được.