Y Nghê cắn môi: "Hiện giờ tôi đã như vậy, dựa vào cái gì mà phải nghe lời của cô?"
"Bởi vì bây giờ cô đã không còn sự lựa chọn nào khác."
"Ai nói là tôi không có."
Người phụ nữ cười khẩy: "Vậy cô có thể chọn cái gì? Cô không còn khả năng sẽ trở lại bên cạnh Lăng Ý, nhà họ Y cũng mất hết thể diện vì cô. Lê Cảnh Trí đã khiến cô trở thành như vậy, chẳng lẽ cô muốn tha cho cô ta?"
Y Nghê siết chặt nắm đấm: "Tôi sẽ thử nghe lời cô lần này. Có điều..... Cô đừng tưởng có thể sử dụng tôi như một con cờ, cô nhất định phải thực hiện cùng tôi. Tôi mà ngã xuống nước, cô cũng đừng mong có thể đứng ở trêи bờ khô ráo."
"Lần này, cô nhất định phải giúp tôi, không những thế còn phải giúp tôi giấu kín. Nếu bị lộ tẩy cả cô và tôi đều phải chết. Những bức ảnh của Lê Cảnh Trí kia cũng không phải do tôi chụp, bất cứ lúc nào tôi cũng có thể đem cô đẩy ra ngoài." Y Nghê cũng biết mình đã đi đến bước đường cùng, cô ta biết lần này Lăng Ý coi như đã là nhẹ tay lắm rồi, nếu như còn có lần sau chắc chắn không chỉ đơn giản như vậy.
Người phụ nữ cười khẩy, không ngờ qua lần này Y Nghê lại có thể thông minh ra một chút.
"Đương nhiên, chẳng phải tôi vẫn luôn giúp cô hay sao?"
"Tốt nhất là như vậy."
"Hợp tác vui vẻ."
Người phụ nữ đi đến trước mặt cô ta, đưa tay ra, trêи mặt nở nụ cười tà ác.
................................
Chuyện của Y Nghê đã trôi qua được một thời gian Lê Cảnh Trí mới phát hiện ra sự thật.
Hôm đó, cô ngồi trêи xích đu trong hoa viên tắm nắng, cách đó không xa có hai nữ giúp việc không phát hiện ra cô, bàn luận đến chuyện này, vừa lúc bị cô nghe được.
"Tôi không ngờ, Y Nghê tiểu thư lại là người như vậy!"
"Tôi đã sớm nhìn ra Y Nghê cũng chẳng phải loại người tốt lành gì, cô không thấy vẻ mặt của cô ta mỗi lần đến nhà họ Lăng không? Như mình là chủ nhân không bằng, nhìn cái dáng vẻ như vậy là đã biết không phải kiểu người thiện lương gì rồi."
"Nhưng không tốt là một chuyện còn có ác độc hay không lại là chuyện khác. Đến bây giờ tôi cũng không dám tin, Y Nghê tiểu thư lại là người lái xe định đâm chết thiếu phu nhân, còn định mượn sức dư luận bức chết cô ấy nữa. Tôi cảm thấy chuyện này có chút không hợp lí, nếu người đụng thiếu phu nhân mấy tháng trước là Y Nghê tiểu thư vậy tại sao thiếu gia không tìm Y Nghê tiểu thư tính sổ mà phải chờ cho đến bây giờ mới ra tay?"
Người giúp việc lớn tuổi hơn tỏ vẻ hiểu rõ mọi chuyện: "Cô tới nhà họ Lăng mới được ba năm rưỡi, không biết chuyện là điều dễ hiểu, tôi ở đây đã mười mấy năm, tôi biết rõ, cô biết tại sao thiếu gia luôn nhẫn nhịn Y Nghê tiểu thư không?"
Cô giúp việc kia nhỏ giọng: "Bởi vì.... thích?"
"Cô đừng có nói mấy chuyện nhảm nhí đó nữa đi, nếu thiếu gia thật sự thích Y Nghê tiểu thư, đã sớm cưới về nhà rồi, còn chờ đến bây giờ sao?"
"Nhưng mà thiếu gia đối với Y Nghê tiểu thư rất tốt mà, báo chí đều nói thiếu gia cùng cô ấy thường hay cùng nhau tham dự các buổi tiệc , còn đưa cho cô ấy không biết là bao nhiêu trang sức quý báu nữa. Sau đó, sau đó....."
"Sau đó cái gì?"
"Sau đó, Y Nghê tiểu thư còn bắt nạt thiếu phu nhân, thiếu gia cũng đều mắt nhắm mắt mở cho qua, hiện tại cô ấy gây lỗi lớn như vậy, mặc dù thiếu gia có giúp thiếu phu nhân xả giận, nhưng mà tôi vẫn thấy kì kì sao ý."
Nữ giúp việc lớn tuổi nói ra một câu đánh gãy sự ảo tưởng lãng mạn của cô gái trẻ: "Đó là bởi vì khi còn bé, cha của Y Nghê tiểu thư đã từng cứu thiếu gia một mạng."