Chương 273 CỔ NHÂN
“Rât nghiêm trọng à?”
“Phải”.
“Đến mức độ nào rồi?” Vi Vi An có chút bất an, nếu Giản Đông nói là nghiêm trọng thì chính là thực sự nghiêm trọng, nhưng, tại sao cô ấy lại không biêt?
Một tập đoàn lớn như Giản Thị gặp biến cố lớn như thể, tại sao cô ây lại không biết?
Không chỉ có cô ấy, mà ngay cả Giản Đồng, đến những người khác, cũng đều không nhìn ta được ư?
“Là việc g Lời của cô ấy, lại một lân nữa bị Giản Đông ngăn lại “Chủ tịch Tiên, Giản Chấn Đông đã đem một bộ phận lớn vốn lưu động của Giản Thị chuyển đến nơi khác”.
Ẩm..!
Sét đánh giữa trời xanh!
Chiếm đoạt tài sản một cách phi pháp, sử dụng tiền của công một cách phi pháp.
“Một chuyện lớn như thế này, tại sao trong công ty lại không có ai nhìn ra?” Tốc độ lời nói của Vi Vị An bẩt giác tăng nhanh, đẩy là vì trong lòng cỏ lúc này rất gấp gáp.
“Lúc tài vụ thanh toán sổ sách, là tôi đã biết “Vậy thì tại sao..” Tại sao lúc đó không có bất cứ động tác nào khác?
Cô muốn hỏi Người con gái ngồi ở ghế sau đặt tập tài liệu trong tay xuống, ngầng đâu, “Vi Vi An, đây là người sinh ra tôi”.
Một câu nói này có thế thay thế cho hàng ngàn lời khác, säc mặt Vi Vi An biến đổi liên tục hết xanh rồi đỏ rồi lại träng, năm màu sáu sãc như một bảng màu vẽ…cö lại nhìn sâu vào người con gái ngồi ở ghế sau Cơ thể Giản Đồng không được xếp vào hàng rất cao, thậm chí còn có chút nhỏ nanh, nếu đặt trong một đám người, bên cạnh lại đặt thêm một người đàn ông cao lớn, thì không khác nào con chim nhỏ quấn quýt bên người.
Cô ấy còn rất gầy, gầy đến mức dường như: chỉ cần gió thổi là ngã.
Ai có thể nghĩ tới, dưới thân hình nhỏ nanh ẩy, lại bướng bỉnh cứng rän như thế?
Lại có ai có thể nghĩ đến, từ lúc bắt đầu tiếp nhận Giản Thị, cái cơ thể nhỏ nanh này, lại phải gánh trên mình một sức nặng mà người khác khó có thể tưởng tượng ra Đúng, Giản Chấn Đông sử dụng tiền công một cách phi pháp, đúng, Giản Chấn Đồng sử dụng thủ đoạn đê hèn chuyển đi một lượng lớn vốn lưu động của công ty.
Nhưng, Giản Đồng không thể tố cáo Không, không phải không thể tố cáo, mà là…
“Giản Chấn Đông có lôi với tôi”. Hốc mặt Vị Vi An đỏ lên.
Khó trách, khó trách được chỉ là một vụ hợp tác, Tiểu Đồng đã liều mạng, cố gàng hết sức để làm tốt nhất, làm cho gân như không có một khuyết điểm dù là nhỏ nhất.
Không phải cô theo đuổi sự hoàn mĩ, là Giản Đồng cô không thể thua trong trận này.
Giản Chấn Đông, không xứng làm bố!
Vị Vị An nhớ lại, những chuyện bịa đặt vô căn cứ, những lời dèm pha trong công ty.
Nhớ lại những lời mà cô nghe thấy trong nhà vệ sinh công ty.
Nghĩ đến những nhân viên làm việc cho Giản Thị, ở sau lưng mang Giản Đồng là đồ vong ơn, măng cô ấy không hiểu thuận, măng cô ngốc ngược Nhưng những người này căn bản không biết räng, thứ Giản Đồng tiếp nhận, rốt cuộc là cái cục diện rối räm như thế nào!
Người ở bên ngoài, chỉ nhìn thấy Giản Đồng có được một khối tài sản rất lớn, chỉ trong chớp mặt cá chép đã hóa thành rồng, thậm chí là nhà họ Giản, bà chủ Giản, cậu chủ Giản cũng chỉ đỏ mặt nhìn khối tài sản khống lồ ấy.
“Tôi không có tử tế như thế”. Giản Đồng điêm đạm nói: “Nhưng em vân là người, con người có tâm huyết, Nữ Oa tạo ta con người mất bảy ngày, con người từ lúc sinh ra thì đã có nguồn gốc, em không phải từ tảng đá nứt ra”.
Giản Đồng cúi mắt xuống…cô ấy không nói là phải, Giản Chấn Đông có thể làm như thể, nhưng cô không thế đi trừng trị người cha có quan hệ trên huyết thống của cô, ông nội ở dưới đó nhất định hy vọng hai cha con thuận hòa.
Cô chỉ là…muốn giữ gìn, một chút ít ánh sáng mà thôi.
Cô ích kỷ, ví dụ, ví dụ một chút ánh sáng cuối cùng này cũng bị dập tắt mất, cô nghĩ, không biết được cô sẽ biến thành hình dạng gì.
Thứ cô bảo vệ, chỉ là thứ mà bản thần cô trân trọng, không có liên quan gì đến Giản Chấn Đông, cũng không liên quan đến người khác.
Liều mạng làm việc, cố găng làm tốt mỏi công việc, có điêu cô thứ cô liều mạng nắm trong tay ẩy cũng chỉ có mấy thứ đó mà thôi.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!