“Trấn cho lão phu!"
Hồ sư tổ mặt đỏ bừng, giọng nói vang đội như chuông.
Ngọn núi như thể mất đi pháp thuật bay trên bầu trời, ầm ầm rơi thắng xuống chỗ của Ngục Chân. Uy thế đáng gờm.
Ngay khi vừa rơi xuống!
Đoàng!
Mặt đất liên tiếp rung chuyển, ngọn núi rơi xuống một cách kinh thiên động địa
Thanh thế to lớn đến mức đủ khiến cho tất cả mọi sinh vật trong bán kính trắm dặm đều có thể cảm nhận được. Sau khi hoàn thành tất cả mọi thứ thì thở của Hồ sư tổ có vẻ hơi gấp gáp.
Pháp thuật này cần phải tiêu hao rất nhiều linh khí, nếu không phải vì mình đã là Động Phủ Cảnh ngũ trọng thiên.
Bằng không, đổi lại là Động Phủ nhất nhị trọng bình thường, khi di chuyển ngọn núi đến đây thì lúc này cũng đã tiêu hao gần một nửa linh khí trên cơ thể.
“Cho dù ngươi cũng là Động Phủ Cảnh nhưng cũng tuyệt đối không thể nguyên vẹn chặn được đòn này” Hồ sư tổ trong lòng kiên định nói.
Tuy nhiên, sau khi dứt lời không bao lâu.
“Lão gia gia, ông đang nói ta sao?”
Giọng nói ngập tràn ý cười đó của Ngục Chân lại một lần nữa cất lên. Hồ sư tố tim đập nhanh rồi quay đầu lại nhìn.
Ngục Chân người vẫn còn ở trên mặt đất vào vài phút trước lại xuất hiện ngay trước mặt mình.
“Ngươi từ khi nào..."
Khi Hồ sư tổ muốn nói ra câu này thì cảm giác nguy cơ chết chóc chợt hiện ra trong đầu, khiến cho ông ta ngay lập tức sợ hãi run lên.
“Hỏng bét rồi, Hoả Li Chỉ Ngự.”
Những tia lửa Chân Li bao quanh cơ thể Hồ sư tổ, giống như có tay có chân, lúc Hồ sư tổ vừa dứt lời đã nhanh chóng tụ tập về phía trước, hình thành một bức tường lửa có khí thế mãnh liệt. Nhưng thứ này thực sự có tác dụng với Ngục Chân sao?
Ngục Chân nở ra nụ cười chán chường khi thấy vậy.
“Lão gia gia, sao ông dùng qua dùng lại cũng chỉ có vài chiêu thế này, những chiêu thức này đối với ta là vô dụng!”
Nởïra nụ cười toe toét.
“Hư Ma Chỉ Ác.”
Hai tay trắng nốn của Ngục Chân như thể được phù phép vậy, trên bề mặt hiện ra một lớp văng sáng màu tím nhạt. Sau đó tay trái nắm lại thành nằm đấm và bất ngờ tấn công thẳng về phía bức tường lửa của Hồ sư tổ. Hồ sư tổ vô cùng sửng sốt khi nhìn thấy cảnh tượng này.
Bản thân biết rõ hơn bất kỳ người nào về Hoả Li Chỉ Hoả do Hoả Li Liệt Dương Công của mình phóng ra, ngay cả một pháp bảo Huyền giai hạ phẩm cũng sẽ biến thành một vũng nước mủ dưới sự rèn luyện ngọn lửa Hoả Li của mình trong hàng chục ngày không ngừng nghỉ, huống chỉ là một thân xác.
Nhưng cảnh tượng tiếp theo đã khiến cho ông ta trợn to hai mắt hết mức. Nắm đấm trái của Ngục Chân giống như ra vào chỗ không người vậy.
Dễ dàng đi xuyên qua bức tường lửa của mình và đánh vào bụng mình.
Hồ sư tổ không kịp làm ra bất kỳ phòng ngự nào khác, chỉ có thể ngây người nhìn nắm đấm này đánh vào bụng mình. Đan điền cưồn cuộn dâng trào, cái nắm đấm trông có vẻ nhỏ nhoi mà sức mạnh khủng khiếp do nó bộc phát ra lại nãm ngoài sức tưởng tượng của bản thân Hồ sư tổ. Cả người bị đấm một phát bay ra chỗ cách xa cả cây số.
Rầm!
Âm thanh xuyên qua tai, khói bụi bay lên khắp nơi.
Còn đám đệ tử Vô Cực môn ở một bên đều lần lượt đưa mắt nhìn nhau. Có một số người lộ ra vẻ mặt kỳ lạ.
Có một số thì lộ ra vẻ mặt sợ hãi và hoang mang.
"Không phải chứ, lẽ nào Hồ sư tổ đã thua rồi sao?”
“Nói năng bậy bạ cái gì vậy, Hồ sư tổ chắc chẳn là một phút bất cẩn nên mới trúng một đấm của đối phương, tình thế sẽ nhanh chóng được xoay chuyển thôi, không tin thì các ngươi cứ nhìn xem.”
Sắc mặt của thiếu nữ được mệnh danh là người có khả năng sẽ trở thành Động Phủ Cảnh trong tương lai ở Vô Cực môn không vui nói. Những người khác đều lần lượt không dám lên tiếng.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!