Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Tổ Chức Sát Thủ Ở Thế Giới Huyền Huyễn - Dạ Mệnh (FULL)

“Được rồi, ta không thích nói chuyện vô nghĩ với những người sắp chết, vì vậy xin mời các ngươi ra về.” Tử Huyền cười nhạt.

“Chết tiệt!

Húc Thành Phong tức giận hét lớn trong lòng.

Đồng thời trong lòng cũng hơi kinh hãi, linh khí rong tứ chỉ bách thể của mình lại khó điều động lên dù chỉ một chút. Dù đã đoán được thủ phạm chính là chiếc lông qua ở trên ngực nhưng Húc Thành Phong lại bất lực với nó. Bởi vì bản thân không chỉ không thể điều động được linh khí mà đến tứ chỉ cũng không thể kiểm soát được.

Nói cách khác là toàn thân không thể cử động được.

Tay phải của Tử Huyền búng tay một cái thật to.

Tách.

Bùm!

Toàn thân của Húc Thành Phong - thể tu Dưỡng Thần nổi tiếng ở Thiên Nguyên Châu nổ tung. Thịt máu lẫn lộn, bắn ra tứ tung. 

Cảnh tượng thật kinh tởm buồn nôn.

Nhưng Tử Huyên lại lộ ra nụ cười hài lòng. Có vẻ như rất hưởng thụ và mãn nguyện với cảnh tượng này.

“Được rồi, đến lúc giải quyết những người khác rồi, lỡ như con mồi đều bị hai người kia cướp sạch thì hết vui rồi.”

Tử Huyền dùng tay phải chống chân và nhìn mọi thứ ở trước mặt.

Kết cục của những vị trưởng giả còn lại của Thần Thể môn đều giống như Húc Thành Phong. Khắp nơi đều là máu đỏ tươi và những mảng thịt vụn.

...Một nơi nào đó.

Một nam một nữ đang quét dọn chiến trường.

Trong vòng một ngàn mét ở xung quanh nam nữ đều là những thi thể. Nếu có tu sĩ ngoại giới ở đây thì chắc chắn sẽ kinh hồn bạt vía.

Bởi vì tất cả những thi thể này trước khi chết đều là ở Dưỡng Thần Cảnh! Nam tử nhìn Huyết Hồn Hoa đang không ngừng hấp thu tinh huyết từ những thi thể đó và nói: “Tình huyết của những thi thể này chỉ đủ làm chất dinh dưỡng một ít cho Huyết Hồn Hoa, nếu muốn Huyết Hồn Hoa hoàn toàn thăng cấp thành Địa giai bảo dược thì cần phải có nhiều Dưỡng Thần Cảnh hơn nữa.”

Lời nói kinh ngạc.

Không ngờ bọn họ giết nhiều người như vậy lại chỉ để một cây bảo dược hoàn tất thăng cấp. Một khi cách thức tàn nhẫn này được phơi bày thì chắc chẩn sẽ nhận được sự trừng phạt từ rất nhiều thế lực chính đạo.

Nữ tử nghe thấy vậy thì cười nói rằng: "Điều đó thật không dễ dàng, cho dù tất cả Dưỡng Thần Cảnh ở Tiểu động thiên Lân Thiên này gộp lại cũng không đủ, không bao lâu nữa chắc hẳn sẽ có những Dưỡng Thần Cảnh khác đi vào, chúng ta chỉ căn mai phục ở đây để há miệng chờ sung là được”

Những người này chính là hai tà tu trước đó đến từ Huyết Quật Động. Mũi của nam tử đột nhiên ngửi vào không khí.

Gã ta im lặng một giây, trong mắt hiện lên tia máu đỏ tươi: “Lại có con mồi cần câu rồi. Từ khí tức, có lẽ là Dưỡng Thần tứ trọng thiên. Hắn ta cứ giao cho ta xử lý, ngươi ở lại đây canh giữ Huyết Hồn Hoa.”

Nữ tử gật đầu.

Thân hình của nam tử chạy đi. 

Trong khu rừng nhỏ cách đây hàng ngàn mét, một lão nhân lưng gù đang cầm một cây gậy leo núi cũ để đi lại ở đây rồi chợt dừng lại.

Cái miệng hơi nứt nẻ nở ra một nụ cười toe toét: “Không cần lão già kiếm thì đã tự đi ra rồi à.”

Dứt lời.

Ở trước mắt người lưng gù, một nam tử với đôi mắt cảnh giác đột nhiên xuất hiện.

Không ngờ lão nhân lưng gù Dưỡng Thần Cảnh tứ trọng thiên ở trước mặt này lại có thể nhìn thấu sự ẩn náu của một Dưỡng Thần Cảnh bát trọng thiên như mình.

“Tuy không biết ông đã dùng chiêu thức quái gở nào để nhìn thấu sự ẩn náu của ta, nhưng kết cục của ông vào ngày hôm nay chỉ có một..”

“Chết!”

Hành hình giả đến từ Huyết Quật Động này ra tay.

Tốc độ ồ lên trong chốc lát, như thể đã thi triển loại pháp môn Súc Địa Thành Thốn.

Sau ba nhịp thở, nam tử cầm một con dao bỏ túi, ánh mặt trời rơi xuống vũ khí lạnh băng này và phản chiếu ra ánh sáng lạnh lẽo. Nam tử lại xuất hiện ở trước mặt lão nhân lưng gù trong chớp mắt.

Con dao bỏ túi trong tay sắp cứa vào cổ ông ta.

Vào giây tiếp theo, máu tươi nóng hổi không hề bắn vào mặt nam tử như dự tính. Khuôn mặt của gã ta cứng đờ, đôi môi hơi nhợt nhạt.

Khi lưỡi dao sắp gần kẽ thì một bàn tay gầy gò và đây chai sạn tóm lấy cổ tay đang cầm dao của gã ta Giọng nói của nam tử phá vỡ đi bầu không khí cứng nhắc này.

“Tại, tại sao lại như vậy, tay của ta bị tóm được. sao?"

Trên mặt của nam tử đầy vẻ kinh ngạc.

Bên cạnh, lão nhân lưng gù cười tít mắt nhìn chằm chằm vào gã ta: “Là một hậu bối, lễ nghĩ tối thiểu cũng nên có chứ, nếu đến lễ nghĩ cơ bản nhất cũng không biết thì còn làm tu sĩ, tu luyện giá gì chứ?”

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận