Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Tổ Chức Sát Thủ Ở Thế Giới Huyền Huyễn - Dạ Mệnh (FULL)

Hình ảnh trong Thủy Tinh Cầu lại chuyển thêm lần nữa.

Là một kiến trúc tông môn ở giữa lưng núi.

Lúc này, đại hán nổi danh là hung ác độc địa lại thấy toàn thân phát lạnh, mồ hôi chảy ròng ròng.

“Khoan.." Đại hán vừa mới mở miệng nói ra một chữ.

Trong Thủy Tinh Cầu, một kiếm quang không biết từ đâu đột nhiên xuất hiện.

Kiếm phá Phách Đao!

Đến đây, rốt cuộc thì hình ảnh cũng kết thúc.

“Thế nào?”

Sát thủ cầm Thủy Tinh Cầu trên tay, bắt đầu cười ha hả.

“Cho rằng giả tạo một ít hình ảnh là có thể lừa bịp ta, khiến ta sinh lòng muốn thối lui à? Buồn cười đến cực điểm!" Hai mắt lão giả tóc đen của Phi Điểu Sơn trợn trừng, râu tóc cũng dựng ngược. Dường như đã bị hình ảnh vừa diễn ra trong Thủy Tinh Cầu kích thích triệt để.

Việc này cũng không trách lão ta được.

Lão giả tóc đen là tu sĩ Phi Điểu Sơn, từ nhỏ đã tu hành ở đó. Đến nay đã được hơn trăm năm nên lão ta có tình cảm rất đặc biệt với Phi Điểu Sơn.

Bây giờ tông môn dưỡng dục mình đã lâu lại bất ngờ chịu nỗi khổ diệt môn, đây là chuyện nhất thời không ai có không thể chịu đựng được.

Nam tử áo bào tím đột nhiên phát ra tiếng động. Trong tay hắn ta là một khối lệnh bài tông môn đến từ Tử Cấm Sơn.

Lúc này, mặt ngoài của tấm lệnh bài này đã xuất hiện một khe nứt nhỏ dài.

“Tử Phật Sơn..” Hai mắt nam tử áo bào tím vô thần.

Giọng nói của lão giả tóc đen cực kỳ nghiêm trọng: “Giả Ý ta tung hoành một đời, hôm nay cho dù chết ở nơi này, cũng phải kéo theo vài tên cùng ta xuống Hoàng Tuyền!"

Nói xong, hai mắt lão lộ ra vẻ thấy chết không sởn. Khí tức Dưỡng Thần ngũ trọng thiên điên cuồng bộc phát ra. 

“Phi Điểu Lôi Sí Quyết!"

Xẹt xẹt xẹt.

Dòng điện lưu động vang lên âm thanh xoạt xoạt.

Sau lưng lão giả tóc đen ngưng tụ ra một đôi Lôi Sí. Sét đánh chớp giật, nhanh như cắt mà phóng về phía tên sát thủ đứng cách lão gần nhất.

Sát thủ bị Giả Ý coi như mục tiêu lập tức dùng khí ngữ có chút kinh hoảng nói: “Thế quái nào lại để mắt tới ta? Ta chỉ là Dưỡng Thần tam trọng thiên. Không được rồi, phải trốn thôi!"

Chẳng qua, trong khoảnh khắc Giả Ý thuấn di tới trước mặt hắn ta, không gian chỗ ngực tên sát thú kia lại trở nên vặn vẹo, một cánh tay đen nhánh đột ngột thò ra.

Ngón tay cong thành trảo câu tâm, lấy khí thế sấm vang chớp giật mà đánh về phía ngực Giả Ý. Hình như lão cũng hơi bất ngờ nên không kịp chuẩn bị, hai cánh tay giao nhau bảo vệ ngực của mình.

Nhưng điều khiến lão không nghĩ tới chính là, bàn tay đen nhánh quái dị lại xuyên qua cả hai cánh tay của hẳn, giống như là trong suốt không phải thực thể.

Phụt. 

Máu tươi tràn ra khỏi khoé miệng Giả Ý.

Lão cúi đầu nhìn ngực mình.

Cánh tay đen nhánh kia rút ra từ ngực lão, bàn tay còn nắm một trái tim vẫn đang đập thình thịch.

Vẻ mặt tên sát thủ âm trăm u, giọng nói bỗng biến đổi, đồng thời nhếch miệng cười: “Hi hì, lừa ngươi thôi!"

"Dưỡng, Dưỡng Thần cửu trọng thiên?”

Khuôn mặt Giả Ý tái nhợt, bởi vì lão hoàn toàn không thể nhìn thấu được tu vi của người trước mặt.

Đối phương căn bản là không phải Dưỡng Thần Cảnh tam trọng thiên, mà là người đứng trên đỉnh, Dưỡng Thần Cảnh cửu trọng thiên! Tên sát thủ kia từ đầu đến cuối đều làm giả tu vi của mình.

Hai mắt mơ hồ hiện lên một tia tinh mang: “Tạm biệt, con kiến hôi đến từ Phi Điểu Sơn!”

Cánh tay đen nhánh bất ngờ bóp nát trái tim!

Huyết nhục văng khắp nơi, vô cùng đẫm máu.

“Xong, xong cả rồi..." Nam tử áo bào tím lúc trước còn có vẻ khí thế hiên ngang, lúc này hai mắt lại vô thần, giống như không chịu nổi áp lực từ thực tế nên đạo tâm hoàn toàn sụp đổ, luôn miệng lầm bẩm. 

Đại hán của Phách Đao Môn thấy vậy thì siết chặt chuôi đao, liếc mắt nhìn nam tử áo bảo tím đã mất đi chiến ý.

Hắn ta có vào phần do dự, sau đó cắn chặt răng:

“Lão tử vất vả lắm mới tu luyện tới trình độ này, sao có thể chết ở cái nơi khỉ ho cò gáy này chứ!”

Nói xong, đại hán xoay người muốn bỏ chạy.

Nhìn bóng dáng đại hán xa dăn, lại có một sát thủ tam đắng hàng chữ Huyền đứng ra.

“Chỉ là một Dưỡng Thần Cảnh tứ trọng thiên, giao cho ta đi.”

Dứt lời.

Phù!

Một hơi khí lạnh như băng phun ra từ miệng hẳn ta. Nhiệt độ toàn thân giảm xuống.

Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận