Ánh mắt hắn nhìn sang miếng ngọc bội kia. Trải qua quan sát cẩn thận lúc nấy của hắn thì cơ bản có thể xác định ngọc bội song ngư này ẩn chứa cấm chế cực mạnh, cho dù mượn sức mạnh Vạn Thánh cưỡng chế mở ra thì cũng hơi khó khăn. E là cần đến chính tay chủ nhân của nó là Phong Nguyệt Tuyết mới có thể mở ra.
“Hệ thống, giúp ta giám định ngọc bội trong tay ta.” Dạ Mệnh nói thầm trong lòng.
Không đến một giây bảng giả lập đã hiện lên thông tin. [Tên vật phẩm: Song Ngư Tuyệt Phong Ngọc] [Cấp bậc: Đế giai]
[Tóm tắt: Bên trong chứa truyền thừa của một Đại Đế thượng cổ “Phong Đế”, có thiết lập cấm chế cực mạnh, phải có máu của hậu nhân Phong Đế mới có thể giải.]
[Giá trị: Ba nghìn vạn điểm uy vọng.]
“Đồ tốt, vậy mà lại là truyền thừa của Đại Đế, khó trách bên trên có cấm chế mạnh đến vậy.” Trong lòng Dạ Mệnh rất ngạc nhiên.
[Có tiến hành đổi hay không?] Âm thanh nhắc nhở của hệ thống vang lên.
Nhưng ngoài dự đoán chính là Dạ Mệnh cũng không tiến hành đổi miếng ngọc bội ẩn chứa truyền thừa của Đại Đế này. Cũng không phải hắn muốn truyền thừa của Đại Đế trong đó, hệ thống tặng cho Hư Kinh ẩn chứa vạn pháp thế gian. Truyền thừa Đại Đế trong đó muốn bao nhiêu có bấy nhiêu. Nên đương nhiên Dạ Mệnh sẽ không ham một cái này.
Mà sở dĩ hắn không tiến hành đổi là lo lắng sau khi đổi có thể tạo thành ảnh hưởng trực tiếp đến cấp bậc khí vận của Phong Nguyệt Tuyết hay không. Dù sao. thì bất cứ thứ gì một khi bị hệ thống đổi thì sẽ lập tức biến mất, giống như thứ đó chưa từng xuất hiện vậy. Nếu sau khi đồ bị đổi dẫn tới cấp bậc khí vận của Phong Nguyệt Tuyết bị giảm thì hắn thật sự mệt chết rồi.
“Vài ngày trước ta kêu ngươi phái người đi trinh sát tình hình Phúc Vân Châu bên kia, bây giờ làm đến đâu rồi?” Dạ Mệnh đổi chủ đề nói.
Toán Loạn Thiên nói: “Đã nắm được đại khái tình hình tổng thể Phúc Vân Châu. Bây giờ phía đông Phúc Vân Châu cơ bản là do Chiến Hổ Môn thống trị, còn ở phía nam, tuy rằng vẫn chưa biết vị trí cụ thể của tông môn Huyết Quật Động ở đâu, nhưng cơ bản có thể thấy được những tông môn và vương triều ở bên ngoài đều đã trở thành nanh vuốt và con rối của Huyết Quật Động.”
“Thế hai chân vạc sao...” Dạ Mệnh hơi suy tư: “Còn những tin quan trọng về Huyết Quật Động ta kêu ngươi điều tra thì sao?”
Toán Loạn Thiên tiếp tục nói: “Theo như tin tức những sát thủ nằm vùng ở Huyết Quật Động báo cáo lại thì cấp bậc bên trong Huyết Quật Động từ thấp đến cao chủ yếu là ngoại tà tu, nội tà tu, tiếp đó là hành hình giả, hộ pháp, cuối cùng là động chủ. Còn vị trí của Huyết Quật Động thì đã có thể đại khái khoanh vùng ở khu đất trống phía nam Phúc Vân Châu.”
“Được, ta biết rồi.” Dường như Dạ Mệnh có vẻ hơi đăm chiêu nhìn về phía Toán Loạn Thiên đang thu liễm khí tức, cảm giác mơ hồ, huyền diệu quanh quẩn xung quanh hắn ta.
Khóe môi Dạ Mệnh cong lên, nói: “Đột phá Dưỡng Thần Cảnh rồi à, quả là đáng chúc mừng.”
Toán Loạn Thiên vội vàng cúi đầu, chắp tay hành lễ, nói: “Cũng là phải cảm tạ Các chủ đại nhân đã đồng ý đưa Trấn Ngục Ma Các cao tầng địa vực cho thuộc: hạ tu luyện, nếu không muốn đột phá sợ là cũng không thể nào nhanh như vậy được.”
“Ngươi lui xuống trước đi.” Dạ Mệnh nói.
“Vâng.” Toán Loạn Thiên lập tức lui xuống.
Dạ Mệnh gọi: “Vạn Thánh.”
“Các chủ đại nhân có gì căn dặn?” Vạn Thánh đi ra.
“Thông báo xuống, tất cả sát thủ hàng chữ Huyền và hàng chữ Nhân nhất đẳng trong vòng ba ngày đi đến Phúc Vân Châu cho ta, sau đó yên tĩnh chờ mệnh lệnh”
“Vâng.” Vạn Thánh gật đầu, sau đó lui ra.
“Huyết Quật Động, hy vọng các ngươi sẽ thích món quà mà ta chuẩn bị.” Dạ Mệnh ngẩng đầu nhìn về phía xa.
Thời gian nhanh chóng trôi qua, chớp mắt đã qua ba ngày sau. Cảnh nội Phúc Vân Châu.
Trong một quận thành của một vương triều phía nam.
“Chạy mau chạy mau, đám quái vật Vu Thần Bang kia lại tới nữa rồi.”
“Cái gì? Chẳng phải năm kia chúng ta mới nộp thuế rồi sao? Sao bọn chúng lại tới nữa?”
“Đừng nói nữa, ta nhớ con gái nhà ngươi vừa mới sinh không lâu phải không, mau đem giấu nó đi, nếu không để bị phát hiện...”
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!