Tính tình cương mãnh của Đoan Mộc Sinh được phát huy vô cùng tinh tế trong chiến đấu, gặp kẻ mạnh hắn càng mạnh hơn.
Dù bị đánh trúng vài đạo cương ấn hắn cũng chỉ kêu lên một tiếng đau đớn rồi lại lao đầu vào tấn công, cơn đau không hề ảnh hưởng một chút nào đến tiết tấu và uy lực mỗi chiêu thức hắn đánh ra.
Minh Thế Nhân lại càng thêm giảo hoạt, thân pháp linh động, không ngừng né đông tránh tây tìm thế tấn công.
Thủ ấn bay đầy trời va chạm tứ phía khiến toàn bộ không gian mấy chục mét của Đại Hùng bảo điện tràn ngập kim quang lấp lánh của thủ ấn!
Nhìn tình hình chiến đấu trước mắt, tứ đại thần tăng cũng vô cùng rung động trước sức chiến đấu của Đoan Mộc Sinh và Minh Thế Nhân.
Bọn họ không phải là Nguyên Thần cảnh thông thường, hơn nữa trong tay lại còn có vũ khí thiên giai.
Nếu đối thủ chỉ là cường giả nhị diệp tam diệp thông thường thì tứ đại thần tăng đã không mất công mất sức như vậy.
Không Văn không muốn tiếp tục như vậy, bèn trầm giọng nói: “Kết Định Ấn!”
Bốn người ăn ý lui lại đứng vào vị trí, cương khí đánh ra như bốn cái kén tằm trong suốt không ngừng xoay tròn, sau đó Kết Định Ấn xuất hiện.
Đoan Mộc Sinh quát lên một tiếng: “Lại là đại pháp co đầu rụt cổ!”
Thương ảnh của hắn vẫn lựa chọn tấn công, không thèm đếm xỉa đến cái gọi là ‘phòng ngự’.
Thương ảnh đâm mạnh tới.
Ầm!
Dưới chân Không Giác phát lực, mặt đất nứt ra.
Kết Định Ấn phát ra một tiếng ầm thật lớn.
Chiêu thức phòng ngự này vô cùng kiên cố, bất động như núi nên có thể ngăn trở được các chiêu thức tấn công cường đại.
Không Giác cho rằng chiêu này sẽ kết thúc chiến đấu… nhưng thật không ngờ, Đoan Mộc Sinh vẫn tiếp tục dùng thương đâm vào Kết Định Ấn.
Một thương, hai thương, ba thương…
Bá Vương Thương đã biến thành hư ảnh, lấy tốc độ đáng sợ đâm vào như mũi khoan.
Ầm!
Thương ảnh hợp nhất đâm vào Kết Định Ấn.
Không Giác bay ngược ra ngoài, miệng phun ra một ngụm máu tươi.
Đoan Mộc Sinh phá được Kết Định Ấn?
Những người khác đứng xung quanh quan sát cũng không tin nổi đây là sự thật, vì dù sao Kết Định Ấn cũng là chiêu phòng ngự cực mạnh của Thiền Tông.
Nhưng mà…
Kết Định Ấn có mạnh thế nào cũng đâu thể so sánh được với Lục Hợp Đạo Ấn của Hoa Vô Đạo.
Đoan Mộc Sinh đã luận bàn với Hoa Vô Đạo lâu như vậy, nếu một chút tiến bộ cũng không có chẳng phải sẽ trở thành trò cười cho người khác?
Minh Thế Nhân quay đầu nhìn sang, sau đó nhảy ra sau.
Hư Tĩnh tuy đã rất suy yếu nhưng vẫn còn sức lực mở mắt ra, hắn run rẩy nói: “Cẩn thận…”
Cẩn thận?
Lục Châu không bị Phạn Âm Nhập Mộng ảnh hưởng nên có thể quan sát cuộc chiến rất rõ ràng.
Dựa theo tình hình trước mắt thì thế cục đều nghiêng về phía Ma Thiên Các. Có hai tên đồ đệ xuất tràng, Lục Châu cảm thấy có lẽ mình không cần phải lãng phí thẻ đạo cụ rồi.
Không Văn, Không Trí và Không Trượng đều cau mày nhăn mặt.
Không Giác rơi xuống, tay trái khẽ nhấc, cương khí lập tức bao quanh lấy thân thể giúp hắn lơ lửng giữa không trung.
Hắn lau đi tiên huyết bên khoé môi, mắt vẫn nhìn thẳng phía trước: “Xuất chiêu đi…”
“Được.” Không Văn đáp.
Không Trí và Không Trượng cũng gật đầu.
Minh Thế Nhân ngơ ngác nhìn bọn họ. Xuất chiêu gì nữa?
Hai mươi tên đệ tử Đại Không Tự đột nhiên ngồi xuống!
Ầm ——
Một luồng cương phong khí lãng hình bầu dục tản ra tứ phía.
“Đại Bi Chú?”
Phạn Âm Nhập Mộng tiêu tán theo luồng cương phong vừa đánh ra, thay vào đó tiếng tụng niệm sắc bén như đao phong.
Bọn hắn muốn đại khai sát giới!
Lục Châu không ngờ đám người Đại Không Tự lại nắm giữ Đại Bi Chú.
Âm công của Phật môn có rất nhiều loại, trong đó Đại Tĩnh Tâm Chú và Phạn Âm Nhập Mộng đều là âm công loại áp chế tu vi, duy trì liên tục trong thời gian dài.
Nhưng Đại Bi Chú thì khác.
Đại Bi Chú có thể giết người!
“Muốn duy trì cái thiện, phải duy trì lòng chân thành.”
“Người đã sinh lòng nghi ngờ, tất không đạt được kết quả như ý.”
. . . .
Dưới tác động của Đại Bi Chú, tứ đại thần tăng dường như trở nên mạnh mẽ hơn!
Khí thế của Đoan Mộc Sinh và Minh Thế Nhân chợt yếu đi.
Các đệ tử Thiên Tuyển Tự xung quanh đều ngã rạp xuống. Nếu còn tiếp tục như vậy, tất cả mọi người đều phải chết…
Lòng bàn tay Lục Châu lấp lánh quang mang.
Âm công Đại Bi Chú tựa như Phạn Âm Nhập Mộng được phóng đại lên gấp mấy lần, công kích thẳng vào thất khiếu!
Lục Châu cảm giác được trong não hải đang toả ra từng luồng khí thanh lương.
Hắn bây giờ đã hiểu tại sao phương trượng Hư Tĩnh lại dặn dò mọi người ‘cẩn thận’.
Nếu tứ đại thần tăng thật sự liên hợp lại, Đoan Mộc Sinh và Minh Thế Nhân nhất định sẽ bị thương nặng.
Sao hắn có thể để chuyện này xảy ra!
Lục Châu đứng trên bậc thang quan sát hai mươi tên tăng nhân Đại Không Tự đang tụng niệm Đại Bi Chú ——
Hắn bỗng trầm giọng nói: “Lôi cương!”
Năm tấm thẻ Lôi cương trong tay hắn vỡ vụn, biến thành năm đạo vòng xoáy xoay tròn ngược chiều kim đồng hồ rồi bay ra ngoài.
Càng lúc càng to, càng ngày càng mạnh.
“Sư phụ xuất thủ!”
Minh Thế Nhân và Đoan Mộc Sinh đồng thời lui lại, ngẩng đầu nhìn lên.
Trên bầu trời chợt đánh xuống năm đạo lôi điện!
Ầm ——
Âm thanh cộng hưởng vang vọng giữa đất trời, gần như cùng lúc đánh xuống năm tên tăng nhân khiến hai người nằm rạp xuống, ba người té lăn lộn ra ngoài…
Còn lại mười lăm người vẻ mặt kinh hãi, Đại Bi Chú lập tức im bặt!
Lục Châu lắc đầu, hôm nay không được may mắn cho lắm, không kích phát được 1% một kích tất sát của thẻ Lôi Cương.
Đồng thời hắn nhìn lại Thương thành, còn may giá bán thẻ Lôi Cương chưa tăng lên.
Con ngươi tứ đại thần tăng co rụt lại…
Không còn Đại Bi Chú gia trì sức mạnh, tứ đại thần tăng cũng ngẩn ra.
Lục Châu chắp tay sau lưng, chậm rãi bước xuống bậc thang.
Chung quanh yên tĩnh vô cùng, lặng ngắt như tờ.
“Muốn bắt giặt phải bắt vua trước!” Không Văn đột nhiên cảm giác được lão già đang chậm rãi bước tới không hề nhỏ yếu như khí tức trên người hắn đang tản ra.
“Tứ Đại Giai Không! Kết Định Ấn.”
Roạt ——
Toàn thân tứ đại thần tăng cao tuổi đột nhiên bạo tăng khí thế!
Đôi mắt bọn họ trở nên sẫm lại, trong mắt toả ra một đạo quang mang màu xanh đậm.
Nguyên khí ngưng kết thành cương.
Một đạo Kết Định Ấn cực lớn do bốn người đồng loạt thi triển bỗng dưng xuất hiện!
Điểm khác biệt chính là, chiêu Kết Định Ấn này có màu đen!
“Ma thiền.” Minh Thế Nhân kinh ngạc nói. “Che giấu thật là sâu!”
“Đã nhập ma thiền…”
Cho đến nay Đại Viêm thiên hạ chỉ biết có một người duy nhất nhập ma thiền và tu luyện được tới Ma Thiên Các, đó chính là Tả Tâm Thiền.
Nay nhìn thấy cảnh này mới biết, cả thiên hạ đều sai.
Đại Thiên thế giới không thiếu những chuyện kỳ lạ.
Cùng lúc đó, bốn đạo thân ảnh càn quét Đoan Mộc Sinh và Minh Thế Nhân, mang theo Kết Định Ấn đánh tới.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!