Lúc này, huyền khí trong cơ thể Nguyễn Thanh Vũ đã cơ hồ tiêu hao hầu như không còn, căn bản vô lực thúc dục trường kiếm trong tay, thân thể bị lực đạo một quyền này mang bay ngược đi ra ngoài, trường kiếm trong tay rớt ở trong hư không.
- Các ngươi đám bỏ đi này, con kiến hôi! Phụ thân ta nhất định sẽ thay ta báo thù! Đem các ngươi từng cái từng cái hết thảy giết chết! Nghiền xương thành tro!
Nguyễn Thanh Vũ chật vật bò dậy, thê lương rống giận.
- Không biết hối cải!
Đằng Vân cả giận hừ một tiếng, lần nữa vung quyền.
Thình thịch!
Thình thịch!
Thình thịch!
Đằng Vân từng quyền từng quyền oanh kích ở trên Kim Chung chiến giáp của Nguyễn Thanh Vũ, liên tục mười mấy quyền oanh kích, chỉ thấy Kim Chung chiến giáp tràn ra từng tiếng vỡ ra, rất nhanh chia năm xẻ bảy, bạo liệt đi ra ngoài.
Nguyễn Thanh Vũ tóc tai bù xù, chật vật không chịu nổi, quyền kình của Đằng Vân xuyên thấu qua chiến giáp, oanh kích ở trên mặt Nguyễn Thanh Vũ, làm nàng sưng mặt sưng mũi, hàm răng cũng bóc ra vài viên.
- Các ngươi đám bại hoại này, phụ thân ta sớm muộn sẽ cho các ngươi đẹp mắt!
Nguyễn Thanh Vũ máu mũi chảy dài, sợ hãi kêu liên tục, nhưng trong miệng vẫn là không thuận theo không buông tha mắng.
- Thối bà tám, câm miệng cho ta!
Đằng Vân lại là một quyền đập vào trên gương mặt Nguyễn Thanh Vũ, làm miệng Nguyễn Thanh Vũ nghiêng về một bên.
Nguyễn Thanh Vũ ở Vân Ẩn Tinh là một Tiểu công chúa cao cao tại thượng, từ trước đến giờ cũng là nàng làm nhục người khác, chưa từng bị khi dễ qua như thế? Mặc dù bị đánh rất thảm, nhưng mà ánh mắt của nàng vẫn vô cùng ác độc nhìn chằm chằm Đằng Vân, đang ở thời điểm Đằng Vân vung quyền, vung lên một đạo châm nhỏ đâm vào trên người Đằng Vân.
- Có độc?
Đằng Vân biến sắc, bất quá độc tố kia rất nhanh ở trên người Đằng Vân tiêu tán .
Thân thể Đằng Vân, đã là tồn tại đệ nhất loại chủng tộc, độc tố bình thường đối với hắn mà nói căn bản không có tác dụng!
Thấy độc tố không có tác dụng, Nguyễn Thanh Vũ sửng sốt một chút, trong mắt hiện lên một vẻ bối rối.
Đằng Vân dũ phát tức giận, có một câu nói độc nhất là lòng dạ đàn bà, quả nhiên không sai! Trước kia hắn tiếp xúc nữ nhân, tuyệt đại đa số cũng là vô cùng tốt, giống như mẹ của hắn, muội muội còn có đám người Yêu Đế, Loan Đế, nhưng mà Nguyễn Thanh Vũ này, thật sự là làm hắn cảm giác được buồn nôn!
"Thình thịch" một tiếng, Đằng Vân một cước đem Nguyễn Thanh Vũ đá bay đi ra ngoài.
Nguyễn Thanh Vũ bị một cước này đá làm xương trên người đứt vài cái, chảy máu tươi như điên, giờ phút này nàng đã là người không giống người, quỷ không giống quỷ, chỉ có dưới tóc dài xõa xuống kia, ánh mắt vẫn vô cùng ác độc.
- Giết nàng đi!
Diệp Thần hừ một tiếng nói, ánh mắt liếc về phía đám người Tả Ẩn cách đó không xa bị trọng thương, mới vừa rồi bọn họ chiến đấu động tĩnh rất lớn, nơi đây không nên ở lâu, nếu đưa tới những người khác sẽ không hay .
Nghe được lời của Diệp Thần, Tả Ẩn nằm sấp ở trong hư không ánh mắt chợt lóe, trong mắt hiện lên một đạo quang mang ngoan lệ, cắn răng đứng lên, miễn cưỡng vận chuyển huyền khí, bay vút đến bên người Nguyễn Thanh Vũ.
Đằng Vân dừng lại bước chân, lạnh lùng nhìn xem Tả Ẩn cùng Nguyễn Thanh Vũ.
- Công chúa điện hạ, ta bảo hộ ngươi ly khai!
Tả Ẩn cầm lấy trường kiếm của Nguyễn Thanh Vũ nói.
Nguyễn Thanh Vũ "Ân" lên tiếng, quay người chuẩn bị chạy trốn, đúng lúc này, Tả Ẩn vung lên trường kiếm, một kiếm đâm vào tim Nguyễn Thanh Vũ.
Trên mặt Nguyễn Thanh Vũ lộ ra thần sắc mê mang, quay đầu lại nhìn về phía Tả Ẩn, trong đôi mắt toát ra một tia thần sắc khó có thể tin.
Nàng căn bản không nghĩ tới, Tả Ẩn ở nàng xem ra đối với nàng trung tâm nhất lại sẽ ra tay giết nàng, mang theo oán giận cùng không cam lòng, con mắt của nàng dần dần phai nhạt xuống.
Diệp Thần cùng Đằng Vân đều nhíu lông mày thoáng một phát, những thủ hạ của Nguyễn Thanh Vũ này chết thì chết, tàn thì tàn, một cái cũng mơ tưởng chạy trốn, Tả Ẩn làm như vậy, là muốn làm gì?
Chỉ thấy Tả Ẩn "phù phù" một tiếng, ở trong hư không đối với Diệp Thần cùng Đằng Vân quỳ xuống, cầu xin nói:
- Nữ nhân này ngang ngược càn rỡ, trừng phạt đúng tội, kính xin mấy vị đại nhân buông tha ta, ta nguyện vì mấy vị đại nhân hiệu khuyển mã chi lao!
Nghe được Tả Ẩn nói, Diệp Thần không khỏi cười nhạo một tiếng nói:
- Một người hầu ngay cả chủ nhân cũng phản bội, ngươi nói chúng ta như thế nào tín nhiệm ngươi?
Chuyện Tả Ẩn giết Nguyễn Thanh Vũ này, vẫn là làm cho Diệp Thần rất khó chịu, bên cạnh Đằng Vân cũng lộ ra thần sắc khinh thường.
- Mấy vị đại nhân, Vân Ẩn Tinh Chủ tàn bạo khát máu, hỉ nộ vô thường, ta đã sớm không muốn làm bạn rồi, nhưng mà lại không dám thoát ly Vân Ẩn Tinh, là chư vị đại nhân cho ta cơ hội này! Xin cho ta vì chư vị đại nhân hiệu lực a! Ta giết Nguyễn Thanh Vũ, đã có tay cầm ở trong tay chư vị đại nhân, một khi chư vị đại nhân đem chuyện này nói cho Vân Ẩn Tinh Chủ, ta khẳng định xong. Ta có thể thay chư vị đại nhân tiềm phục tại Vân Ẩn Tinh, Vân Ẩn Tinh chỗ đó có bất cứ tin tức gì, ta đều có thể tùy thời bẩm báo chư vị đại nhân!
Tả Ẩn ăn nói khép nép cầu khẩn nói.
Nghe được Tả Ẩn nói, Đằng Vân vẫn có vài phần ý động, nếu như Tả Ẩn có thể mai phục tại Vân Ẩn Tinh, đối với Thiên Nguyên Tinh tuyệt đối là có lợi.
Lúc này chỉ nghe "bành bành" hai tiếng, hai Thị Thần thập trọng cường giả khác cũng bị Long Đế oanh đến toàn thân vỡ vụn mà vong.
Lúc này ngoại trừ Tả Ẩn, còn có sáu Vân Ẩn Tinh Thị Thần ở vào trạng thái tàn tật, có một Thị Thần đối với Tả Ẩn phẫn nộ chửi bậy.
- Tả Ẩn, ngươi cái bại hoại phản chủ này! Nghịch tặc! Ngươi rõ ràng dám giết tiểu công chúa, ngươi chết không yên lành!
Thị Thần kia thần sắc kích động, hắn bị thương rất nặng, một bên thổ huyết một bên cuồng mắng.
Ngoại trừ Thị Thần phẫn nộ chửi bậy kia, còn lại năm Thị Thần đều bảo trì trầm mặc, bản thân bọn hắn bị trọng thương. Rõ ràng đã chạy không thoát, đối với Nguyễn Thanh Vũ chết, bọn hắn không có bi thiết chi tâm chút nào, ngược lại cảm thấy Nguyễn Thanh Vũ chết rất tốt.
Nguyễn Thanh Vũ ở Vân Ẩn Tinh gần đây hung hăng càn quấy thô bạo, không được ưa chuộng, năm Thị Thần kia minh bạch, bọn hắn đã là dữ nhiều lành ít, chạy cũng chạy không thoát, hận người giết Nguyễn Thanh Vũ không phải là mình. Ít nhất có thể như Tả Ẩn đồng dạng, còn có một đường sinh cơ.
Long Đế giải quyết hai Thị Thần thập trọng cường giả kia, hướng bên này bay vút đến.
Tả Ẩn lộ ra bộ dạng sợ hãi, cầu khẩn nhìn xem Long Đế nói:
- Long Đế đại nhân. Tha ta một mạng a!
- Phụ thân, ngươi cảm thấy Tả Ẩn đề nghị như thế nào?
Đằng Vân nhìn về phía Long Đế, có chút chần chờ nói.
Chỉ thấy Long Đế cũng không trả lời, rút ra trường kiếm trong tay. Trên không trung kéo lê một đạo hàn mang, "Phốc" một tiếng, nơi cổ họng Tả Ẩn nhiều hơn một đạo tơ máu. Hắn mở to hai mắt nhìn, chậm rãi yếu đuối, rốt cục không cam lòng chết đi rồi.
- Phụ thân vì sao giết hắn?
Đằng Vân khó hiểu hỏi thăm.