- Người trong tộc nếu có bất kỳ một cái nào bị thương nặng ốm đau, chúng ta đều phải viện thủ, mà không phải mọi cách đùa cợt, nếu trong nhóm các ngươi có bất kỳ một cái nào vì ngăn địch mà thương tích, kinh mạch đứt đoạn, ta với tư cách đồng tộc, quả quyết sẽ không đứng ngoài quan sát.
- Tộc trong có thể cạnh tranh, Diệp Không Ngạn có thể tranh đoạt vị trí gia chủ, cái này không có sai lầm, hắn sai là sai ở chỗ đối với đồng tộc dùng Âm Lôi Trảo, ý đồ gia hại người trong tộc. Bất kỳ một gia tộc nào, nếu như người trong tộc đều đấu đá lẫn nhau, chắc hẳn cách diệt tộc không xa. Hôm nay ta tạm không trách phạt các ngươi, sau khi trở về, nên xem tộc quy thật kỹ!
Diệp Thần có vài phần khí thế uy nghiêm, khiến một đám tộc nhân trẻ tuổi câm như hến.
Tám người kia mặt có vẻ xấu hổ, bọn hắn cho rằng Diệp Thần sẽ hung hăng thu thập bọn hắn, không nghĩ tới Diệp Thần lấy ơn báo oán, cứ như vậy buông tha bọn họ, hồi tưởng Diệp Thần nói những lời này, bọn hắn quả nhiên là vô cùng xấu hổ.
Các tộc nhân trẻ tuổi vây xem chung quanh, cũng đều lộ ra thần sắc suy nghĩ sâu xa, bọn hắn xa không có nghĩ nhiều như Diệp Thần, cảm thấy Diệp Thần nói rất có lý, đối với Diệp Thần càng là nhiều thêm vài phần kính trọng. Xa xa mấy cái tộc nhân trưởng bối nhìn xem Diệp Thần, cũng lộ ra vẻ tán thành.
Diệp Thần nhớ tới lão tộc trưởng cùng phụ thân, nghĩ thầm, muốn đem một gia tộc lớn như vậy vặn thành một sợi dây thừng, quả nhiên là không dễ dàng!
Vì càng thêm hiểu rõ tình huống gia tộc vận chuyển, Diệp Thần chuẩn bị đi quặng mỏ Diệp gia nhìn xem, hiện tại hắn là đối tượng bảo hộ trọng điểm của gia tộc, nếu như đi ra Diệp Gia Bảo, phải lo lắng gặp được nguy hiểm. Diệp Thần trở lại trụ sở của mình, đem mình dịch dung một phen, nhìn xem mình trong gương, chắc có lẽ không bị nhận ra, lén lút chạy ra khỏi Diệp Gia Bảo.
Advertisement
Ba năm này đến nay, hắn không có bước ra Diệp Gia Bảo một bước, hôm nay cuối cùng có thể đi ra hóng gió một chút rồi.
Hai dặm cũng không phải xa, đối với một người tập võ mà nói, vài phút là đến, chỉ thấy trong khe núi nơi xa, có một khu mỏ lộ thiên, một đám người đang bận rộn, còn có một chút tộc nhân bốn phía tuần tra, đầu lĩnh chính là hai trưởng lão, bọn hắn chuyên môn phụ trách quặng mỏ an toàn. Rất nhiều dân phu cầm xà beng trong tay bọn họ, đối với nham thạch trên thân núi đinh đinh đang đang mà gõ, lột bỏ đá vụn, thu nạp cùng một chỗ, sau đó do một ít dân phu khác tuyển ra khoáng thạch phù hợp, đặt ở trong cái sọt gỗ, vác ra khỏi núi.
Muốn đem nhiều khoáng thạch như vậy từ trong đá móc ra, tiến hành chọn lựa, sau đó vác ra khỏi núi, đây là một công trình khổng lồ cỡ nào!
Cái quặng mỏ này, là quan hệ lấy vận mệnh Diệp Gia Bảo, Diệp Gia Bảo trong một năm hơn phân nửa thu nhập đều đến từ quặng mỏ này!
Advertisement
- Cho dù kinh mạch con của hắn tốt rồi, cũng không có gì dùng, Vân bảo chủ không biết lúc nào sẽ đối với Diệp Gia Bảo ra tay, hẳn là nhanh, bằng không thì cũng sẽ không mỗi ngày phái chúng ta nhìn chằm chằm vào Diệp Gia Bảo.
Hai người kia hàn huyên một hồi liền đứng dậy, tiếp tục chạy đi.
Nhìn xem hai người kia dần dần từng bước đi đến, trong ánh mắt Diệp Thần lộ ra một tia hàn mang, Vân Gia Bảo muốn động thủ với Diệp Gia Bảo, cũng không sợ đụng rụng răng! Hai người kia có lẽ chẳng qua là đệ tử bên ngoài của Vân Gia Bảo, chắc hẳn cũng sẽ không biết tin tức bên trong gì. Bên kia nếu như phái người mỗi ngày nhìn chằm chằm vào Diệp Gia Bảo, tất nhiên là có ý đồ.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhot-com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!