Có lần hắn mới vừa cởi áo, tiểu đọa biến thú liền bám cửa kêu to, hắn mở cửa, tiểu đọa biến thú rất vui mừng chạy vào, bay tới trên đài rửa mặt, đôi mắt to màu vàng sáng ngời nhìn hắn.
Quý Hủ bị nó theo dõi cả người sợ hãi, thấy hắn chậm chạp không cởi quần áo tắm rửa, tiểu đọa biến thú gấp tới mức tự mình bay qua giúp hắn cởi quần, lưng quần trực tiếp bị nắm đứt, quần tự mình rơi xuống.
Tiểu đọa biến thú kích động liếm tới liếm lui trên người hắn, gân xanh trên trán Quý Hủ nhảy dựng, rốt cục biết nguyên nhân tiểu đọa biến thú đòi vào cửa, đây là một con đọa biến thú không thuần khiết!
Tiểu đọa biến thú bị Quý Hủ không chút do dự ném ra phòng tắm, lúc sau không cho nó tiếp tục đi vào, mặc cho nó làm nũng ăn vạ đều không được.
Quý Hủ tắm nước nóng sạch sẽ, mặc đồ ngủ đi ra, không có gì bất ngờ xảy ra ở cửa nhặt được một con tiểu đọa biến thú sinh không thể mến.
- Muốn nhìn xem tắm rửa thì biến thành người, cái dạng này không để cho xem.
Tiểu đọa biến thú ánh mắt u oán nhìn hắn, liếm liếm hai má hắn, cúi đầu dựa lên vai Quý Hủ, cho hắn biết chính mình mất hứng bao nhiêu.
Quý Hủ ngồi lên sô pha chỗ lò sưởi, cầm một hoa tâm nghiên cứu.
Hắn cảm giác không nên là hoa tâm, vật này đối với mộ đóa hoa mà nói hẳn là vô cùng trọng yếu, nếu không phải tiểu đọa biến thú kinh sợ, Tịnh Hoa làm sao nguyện ý giao ra hoa tâm?
Hiện tại hắn có tiểu đọa biến thú hỗ trợ, kiếp trước Nông thành không có khả năng cũng có một con đọa biến thú, với tính khí không thể bị kinh động của Tịnh Hoa, muốn bất tri bất giác từ trên người nó lấy đi hoa tâm hoàn toàn là không có khả năng, như vậy Nông thành làm như thế nào?
Khói đen hình viên đạn phi thường nguy hiểm, cho dù dung mạng người đi điền cũng chưa chắc.. Quý Hủ dừng lại, nếu thành chủ Nông thành là thị huyết nhân, lấy nhân loại đàm phán với Tịnh Hoa, cũng chưa chắc là không có khả năng.
Đương nhiên đây chỉ là một suy đoán, đọa biến vật không thể khống chế, cũng chưa chắc có được ý thức hợp tác với thị huyết nhân, sự thật rốt cục như thế nào đã không thể nghiệm chứng, hắn chỉ có thể từ ba hoa tâm này tìm kiếm đáp án.
Quý Hủ cùng tiểu đọa biến thú nghiên cứu hoa tâm hồi lâu cũng không nhìn ra được vấn đề gì.
Quý Hủ nắm bắt hoa tâm giống như là quả sồi, có chút cứng rắn, nhan sắc tràn ngập sinh cơ.
- Anh nhìn xem hoa tâm này, có giống như là mầm móng hay không? Nếu như là mầm móng, chẳng lẽ còn có thể trồng ra được Tịnh Hoa khác hay sao?
Nếu quả thật có thể trồng được đi ra, đó cũng là chuyện tốt, Quý Hủ rất rõ ràng Tịnh Hoa có thể làm sạch đất đai, nếu như có them càng nhiều Tịnh Hoa chẳng phải là thổ địa trong veo sẽ càng nhiều?
Tiểu đọa biến thú sẽ không nghĩ viển vông, nó nắm lên một viên hoa tâm vỗ cánh bay ra tòa thành, tìm một mảnh đất trống bại lộ bên ngoài ngoại bảo, hai tiểu móng vuốt nhanh chóng đào hố, sau đó đem hoa tâm vùi đi vào, đắp đất, xong xuôi.
Quý Hủ:
* * *
Xem như uổng phí tắm rửa, móng vuốt cùng lân phiến đều là bùn đất.
Bên ngoài băng tuyết ngập trời, mặt đất đông cứng rắn chắc, tiểu đọa biến thú không muốn Quý Hủ cực nhọc nên tự đi làm.
Tiểu đọa biến thú bay trở về, dùng đầu nhỏ đẩy sau lưng Quý Hủ đẩy hắn trở vào thành bảo, bên ngoài quá lạnh.
Quý Hủ có chút lo lắng, nếu hoa tâm thật là mầm móng cứ như vậy trồng ở bên ngoài, có bị đông cứng mà chết hay không?
Mỗi ngày Quý Hủ cùng tiểu đọa biến thú sẽ đi xem hoa tâm có nảy mầm hay không, mỗi ngày đầy cõi lòng hi vọng đi qua, lại tràn đầy thất vọng trở về, liên tiếp vài ngày hoa tâm một chút động tĩnh cũng không có.
Hôm nay lúc chuẩn bị cơm trưa, Quý Hủ đem máu loãng thịt bò tập trung trong một cái thùng, lưu cho Tịnh Hoa làm chất dinh dưỡng.
Mấy ngày nay hắn đều làm như vậy, từ sau khi tiểu đọa biến thú ăn khói đen, không cần tiếp tục ăn thịt bò sống, mỗi khi tới lúc ăn cơm đều cùng Quý Hủ tuỳ tiện ăn vài miếng, rõ rang là không đói bụng.
Chờ Quý Hủ nhớ tới đem máu loãng đưa tới cho Tịnh Hoa, mới phát hiện máu trong thùng sạch sẽ trong suốt, khôg còn chút huyết sắc nào, nếu không phải phát hiện dưới đáy thùng có một viên hoa tâm, Quý Hủ còn hoài nghi mình đã lấy lộn thùng khác.
Trong thành bảo chỉ có Quý Hủ cùng tiểu đọa biến thú, nếu không phải Quý Hủ làm, chỉ có thể là đọa biến thú, nó đem hoa tâm ném vào trong máu loãng, cũng làm cho Quý Hủ phát hiện điểm chung của Tịnh Hoa cùng hoa tâm – thèm máu.
Quý Hủ hoài nghi viên hoa tâm gieo xuống đất sở dĩ không có nảy mầm, có lẽ là do nguyên nhân dinh dưỡng không đủ?
Vì thế đọa biến thú lại đi ra ngoài săn bắn, lần này bắt được một con dê dị hóa hai đầu, hình thể còn lớn hơn con dê bình thường gấp đôi.
Con dê còn sống, đọa biến thú cố ý bắt sống trở về lấy máu, dùng máu tươi chân chính đúc hoa tâm, nhìn xem nó có thể nảy mầm hay không.
Toàn bộ máu của con dê đều tưới cho hoa tâm, da dê cùng đầu thừa đuôi thẹo cũng chất đống bên cạnh hoa tâm, chờ nó tự ăn.
Sáng hôm sau, một người một thú chạy ra xem thành quả, liền chứng kiến có một cây nhỏ cao ngang người, thân cây cùng cành một mảnh tối đen, phiến lá xanh nhạt còn có đường vân dài màu đen.
Quý Hủ tới gần mới nhìn rõ đường vân màu đen là một mặt quỷ, mỗi phiến lá cây đều có một mặt quỷ.
Trên cành cây mảnh khảnh có một chuỗi hoa đỏ tươi, hình dạng đóa hoa thật giống Hông hoa, đóa hoa lớn hơn một chút, trên ngọn đóa hoa có một giọt chất lỏng màu vàng, đang lung lay sắp rơi xuống.
- Lạch cạch..
Giọt chất lỏng rơi xuống đất giống như nện vào trong óc Quý Hủ, làm ý nghĩ của hắn chợt loé lên, Tịnh Hoa, Tịnh Hoa.. Hoa trên gốc cây này hẳn mới là chân chính Tịnh Hoa, mà "Tịnh Hoa" bị hắn bắt về có thể thăng cấp làm Tịnh Hoa mẫu.
Chất lỏng màu vàng mới là vật chân chính làm sạch đất đai, nhìn nhan sắc xung quanh gốc cây là biết, ước chừng nhạt hơn một tầng, đây mới là nhan sắc đất đai trong veo mà Quý Hủ quen thuộc!
Quý Hủ thật cao hứng, cao hứng phi thường, ôm tiểu đọa biến thu liên tục hôn không ngừng, hôn tới mức nó ngất ngư, bị Quý Hủ gắt gao ôm vào trong ngực.