Phản ứng của nhóm người Quý Hủ nói cho Chung Vị Tông biết, bọn họ biết Thanh Giang thị, nói không chừng còn ở bên cạnh thành thị kia đi tới đây, nhưng hắn lại không rõ nếu mấy người kia biết Thanh Giang thị, tại sao lại cố ý giấu diếm? Bọn họ đang giấu diếm cái gì?
Nhìn bộ dạng nhíu mày của Quý Hủ, như là thật không thoải mái, hoặc như là rất mệt mỏi, Chung Vị Tông cũng không còn nghi vấn, tạm thời hỏi không ra miệng, hắn muốn để Quý Hủ nghỉ ngơi một chút.
Quý Hủ không phải đang nghỉ ngơi, hắn đang ở trong thế giới ý thức xây dựng mô hình thông đạo chân chính, liên tục đau đầu không ngừng, thời gian hồi tưởng của hắn đích xác đề cao, thế giới ý thức càng thêm rộng lớn, tinh thần năng lượng cũng càng thêm khổng lồ.
Nhưng ngược lại càng thêm đau đầu, đây là di chứng bị xâm lấn lần thứ hai, là hắn nhất định phải thừa nhận, trừ phi lần thứ hai xâm lấn của hắn cũng đạt tới hoàn mỹ dị thái.
Chấn động đột nhiên đánh thức Quý Hủ, hắn mở choàng mắt:
- Đã qua bao lâu?
Chung Vị Tông nắm chặt di động tạo hình độc đáo, cố gắng bảo trì thanh âm vững vàng:
- Một giờ hai mươi ba phút.
Vậy là đủ rồi, chỉ cần dựng lên thông đạo, thời gian đủ cho xe đi xuyên qua Tinh hồng chi địa!
Lại thêm một lần chấn động, thông đạo lẫn xe tải đều bị rung động, mặt sau tối om không biết chuyện gì xảy ra.
Bọn họ ở trong xe nên không biết, nhưng người ở bên ngoài quầng sáng đỏ tươi thấy được rõ ràng, một đám khẩn trương làm tim như ngừng đập, từ trong kính viễn vọng bọn họ nhìn thấy con huyết sắc thiêu thân vương thật lớn đang công kích thông đạo!
Phương thức công kích của nó cũng khác lạ, "lông tơ" huyết sắc bên dưới cánh điên cuồng kéo dài, lật qua lại trên không trung, ninh ra một mũi nhọn huyết sắc cực lớn, đang dùng mũi nhọn khổng lồ công kích thông đạo, lực đạo đều có thể vang lên thanh âm rầm rầm nghe thật rõ ràng.
Người bên ngoài nhìn thấy thông đạo xuất hiện, một đám người khẩn trương chờ đợi, cầu nguyện thông đạo có thể duy trì thời gian dài một chút. Từ kiên trì nửa giờ, lúc sau mỗi khi tăng thêm một phút đều làm cho bọn họ vô cùng kích động, cho tới tận bây giờ.
Bốn người Trình Mạch sắp điên:
- Anh không phải có di động sao? Liên hệ Chung đội trưởng để cho hắn mau chạy ra đây a!
Bọn họ vừa chứng kiến Khương Ẩm nghe điện thoại, vô cùng khiếp sợ, không nghĩ tới đại thành còn có cả di động, tò mò hỏi thăm giá cả, có phải ở đại thành là có thể mua được hay không.
Khương Ẩm nói điện thoại này đều là đặc chế, trình tự làm việc phức tạp, dùng không ít tài liệu dị hóa, mua không được, càng không làm được mỗi người một chiếc, di động rời khỏi phạm vi bao trùm của trạm tín hiệu sẽ không dùng được.
Cho nên không có khả năng mua được trong tay.
Khương Ẩm cũng rất sốt ruột:
- Vô dụng, trong nơi xâm nhập không có tín hiệu.
Trình Mạch gấp tới giơ chân:
- Quý ca rốt cục đang làm gì nha, chẳng lẽ đang ngủ sao?
Lúc này trên đường đã bị lân phấn bao trùm thành đỏ tươi, huyết sắc thiêu thân vương công kích càng thêm mãnh liệt, mỗi lần tạc xuống đều cùng một vị trí, có vô số huyết sắc thiêu thân cắn xé, hơn nữa lân phấn biến chất, thông đạo phía sau thật sự bị tạc ra một cái lỗ thủng lớn!
Bên ngoài quầng sáng một mảnh kinh hô, bốn người Trình Mạch xoay người nhảy lên xe, muốn đi vào cứu người, bị Khương Ẩm sai người ngăn lại.
Phía sau thông đạo ầm vang không ngừng, rầm rầm tiếp tục, đã bắt đầu xông về phía trước.
Quý Hủ buông cửa sổ, vươn tay ra ngoài điểm lên vách tường, chỉ phong hóa lối ra, thông đạo vẫn còn tồn tại.
- Đi!
Quý Hủ quay cửa kính lên.
Chung Vị Tông một chân giẫm ga, xe tải liền xông ra ngoài, rời đi thông đạo mới nhìn rõ cảnh tượng mặt sau, huyết sắc thiêu thân vương đang lơ lửng trên thông đạo, phía dưới có một huyết sắc mũi nhọn khổng lồ đang tạc thông đạo bên dưới.
Nhìn thấy xe tải xuất hiện, nó đuổi theo, cánh thật lớn che kín trên không, lân phấn màu đỏ như huyết vụ bao phủ tới, xúc ti huyết sắc ninh thành mũi nhọn khổng lồ nở rộ trên không trung, như thác nước triền về hướng xe tải.
Xe tải bị giữ lại, không thể tiếp tục tiến lên, sắc mặt Chung Vị Tông cực kỳ khó xem, hắn đã làm xong chuẩn bị hi sinh, nhưng Quý Hủ không thể chết được, năng lực của hắn rất hữu dụng, không thể bồi mình cùng nhau chết ở chỗ này.
Chung Vị Tông cởi dây an toàn:
- Tôi đi hấp dẫn nó, cậu lái xe rời đi..
- Ngồi yên!
Quý Hủ lạnh giọng trách mắng, mở ba lô nói:
- Anh xuống xe chỉ là bị đàn thiêu thân ăn sạch, không làm cho nó chú ý chút nào! Lo lái xe của anh đi!
Quý Hủ xuất ra một viên thủy tinh cầu lớn cỡ nắm tay, hạ cửa kính xe vươn nửa thân thể ra ngoài, lúc này trên không trung hai huyết sắc mũi nhọn nhỏ hơn một chút triền tới phòng lái xe tải.
Nếu bị nó đâm xuống xe tải xong rồi!
Quý Hủ hướng trời cao hung hăng ném ra thủy tinh cầu, nhanh chóng lui vào trong xe:
- Đi!
Năng lượng thủy tinh cầu nổ tung trên không trung, lực lượng cuốn lấy xe tải đột nhiên biến mất, bị lực lượng khủng bố đẩy bay về phía trước, một đường bị nhấc bay ra khỏi Tinh hồng chi địa.
Xe còn chưa dừng ổn, Quý Hủ đã đẩy cửa xe nhào ra ngoài, lăn trên mặt cỏ hai bên đường, không kịp đứng dậy đã luống cuống tay chân lộ bỏ quần áo phòng hộ trên người, ném xuống mũ giáp.
Lúc này phòng hộ phục đã bị biến chất đầy lỗ thủng, nếu dính vào làn da Quý Hủ biết mình sẽ bị lân phấn biến thành một vũng máu.
Xe vừa dừng lại Chung Vị Tông liền xông tới giúp Quý Hủ cởi bỏ quần áo phòng hộ, đá qua một bên.
Trong khoảnh khắc quần áo phòng hộ biến mất sạch, bãi cỏ cũng gặp tai bay vạ gió, trọc một khối, lộ ra thổ địa màu đen.