Quý Hủ ngồi lên tay lái phụ, đi lấy toa xe.
Kế hoạch tiến hành thật thuận lợi, xe chạy tới cửa nội khu, một đường chạy ra cửa ngoại khu. Loa phóng thanh được thu âm sẵn một đường kêu gọi không ngừng, người sống sót nghe được, nhóm cuồng thi cũng nghe được.
Một đoàn cuồng thi bị thanh âm cùng cảm xúc sợ hãi trong toa xe hấp dẫn, đuổi theo xe vận tải một đường chạy như điên, bên trong còn có một ít dị quái thể hình thù kỳ quái, số lượng phi thường kinh người.
Một đoàn quái vật dị hóa bị dẫn tới cửa ngoại khu, Quý Hủ buông cửa kính xe, cầm tiểu loa hô:
- Toàn bộ đều xuống đi mở cửa! Sau đó đi lên trên đầu tường khu hòa hoãn xung đột đợi, chúng tôi đem đàn quái vật dẫn đi rồi trở về!
Số lượng quái vật nhiều lắm, không dẫn đi một đám trong khoảng thời gian ngắn rất khó rửa sạch xong nam khu. Đem đại quân quái vật dẫn ra nam khu, người sống sót bên ngoài cũng sẽ phi thường nguy hiểm, không có biện pháp, xe vận tải chỉ có thể tiếp tục chạy, tiểu loa tiếp tục kêu, Quý Hủ tự mình phóng thích cảm xúc sợ hãi, dẫn đàn quái vật rời xa trấn Bạch Loan.
Tần Nghiễn An:
- ..
Tần Nghiễn An cũng bị hấp dẫn, đại quân quái vật điên cuồng truy xe, Tần Nghiễn An chỉ có thể cố gắng khống chế chính mình, không để cho xe vận tải đụng vào tường, vảy cùng móng vuốt không ngừng chớp loé hiện lên, ánh mắt cũng dần dần biến thành dựng thẳng..
Xe vận tải chui qua phố lớn ngõ nhỏ trấn Bạch Loan, tiểu loa trong xe kêu làm cho toàn bộ trấn đều biến nam khu xây căn cứ, đang tụ tập người sống sót rửa sạch nam khu.
Đại quân quái vật càng lúc càng lớn mạnh, xe vận tải hấp dẫn chúng nó rời khỏi trấn Bạch Loan, quá trình này đối với Quý Hủ cùng Tần Nghiễn An đều là giày vò. Quý Hủ đau đầu muốn vỡ ra, lực lượng vô hình xâm lấn lần thứ hai luôn muốn tranh đoạt quyền nắm giữ thần trí của hắn trong tay. Mà Tần Nghiễn An sắp điên rồi, vảy cùng móng vuốt đều xuất hiện, cánh dơi cũng đang rục rịch.
Xe vận tải lao ra trấn Bạch Loan, răng rắc một tiếng tay lái bị cào rách, thân xe lay động kịch liệt, lao ra khỏi đường lớn lái vào một mảnh bãi cỏ màu đen.
Tần Nghiễn An phanh xe, hai người đánh tới phía trước nhưng nhờ có dây an toàn nên không bị thương.
Đại quân quái vật đuổi theo, Quý Hủ chờ chúng nó chạy tới bãi cỏ màu đen liền ném ra mô hình hình trụ, kiến trúc hình trụ rất nhanh xuất hiện, đại quân quái vật liền bị khốn trụ bên trong hơn phân nửa, một nửa cũng kịp chạy ra ngoài phạm vi trước khi hình thụ thành hình.
Quý Hủ lập tức thu hồi cảm xúc quay kính xe lên, mềm nhũn trên ghế.
Quá điên cuồng, hắn chưa từng làm chuyện như vậy trước kia, vẫn là lúc niêm phong trạm xăng dầu cho hắn dẫn dắt.
Đó hoàn toàn là một không gian phong bế, nhiều quái vật bị nhốt bên trong, Quý Hủ cũng không biết sẽ phát sinh chuyện gì, hiện tại cũng không thời gian suy nghĩ việc này, rời đi là gấp nhất.
- Lái xe.. anh làm sao vậy?
- Tần Nghiễn An? Tần ca?
Quý Hủ muốn dìu Tần Nghiễn An, nhưng hắn đột nhiên nâng trảo bắt lấy cổ tay Quý Hủ.
- Tần ca? Anh làm sao vậy? ca?
Quý Hủ thử kêu một tiếng, hắn không biết Tần Nghiễn An bị cái gì, chỉ là hai tay dị hóa, hẳn còn chưa tới mức không khống chế được.
Bên tay lái truyền ra tiếng cười nhẹ, Tần Nghiễn An chậm rãi ngồi thẳng lên, đôi mắt đã khôi phục lại bình thường, cánh dơi cũng bị áp chế xuống, chỉ giữ lại hai cánh tay bị dị hóa.
Hắn áp vào trong ghế, quay mặt nhìn Quý Hủ, móng vuốt cũng không buông ra.
- Lúc này đã biết kêu ca sao?
- Có phải anh không thoải mái hay không?
Tần Nghiễn An đành nói:
- Vừa rồi năng lực có chút không thể khống chế, hiện tại tốt lắm.
Quý Hủ nhìn cánh tay cùng móng vuốt của hắn, ý bảo hắn thu hồi đi.
- Thật có lỗi, tôi đem tay lái bóp vỡ.
Quý Hủ:
- ..
Quý Hủ nhìn tay lái bị rạn nứt, đưa tay đem tay lái gia cố một chút, không tới mức thật sự tan khung.
Xe vận tải xuất phát, đem cuồng thi bám trên xe hất văng xuống, tiểu loa sớm bị cuồng thi đập vỡ, xe vận tải im lặng chạy về trong trấn, một đường đi tới cửa lớn hòa hoãn xung đột.
Mấy người đứng trên tường nhìn thấy xe vận tải quay trở lại, kích động chạy xuống mở cửa.
Xe chạy vào trong, Bạch Giảo Giảo bọn họ lập tức đóng cửa lại, đem quái vật nhốt bên ngoài.
Cửa khóa lại, lại thay tiểu loa mới, một đường thu người, mang theo hơn phân nửa xe người sống sót trở về, chờ xe đi vào nội khu lập tức đóng cửa lại.
Xe chạy tới tiểu khu Thấm Viên, đem người sống sót buông xuống.
Xe quay về siêu thị Bạch Kình, Bạch gia đã mở ra cửa lớn lầu hai, đáp ứng cấp cho Quý Hủ phân nửa vật tư vẫn giữ lời, lúc sau hàng năm nam khu sẽ phân mấy thành vật tư cho Quý Hủ, cần chờ Bạch Đình Nham thanh tỉnh mới bàn bạc.