Nhặt được một đạo cụ của phó bản ẩn làm Diệp Tu nghĩ đến không ít vấn đề. Nhưng từ ngoài nhìn vào, hắn vẫn là tên chán chường lười biếng quen thuộc. Diệp Tu thức nguyên đêm vẫn không nhìn ra chút mệt nhọc nào, mặt mũi vẫn một bộ thẫn thờ như cũ.
Người ngoài nhìn không thấu được tên này có chuyện vướng mắc, cũng không biết hắn đã nghĩ ra cách xử lý rồi hay chưa.
Tất cả như chưa có chuyện gì xảy ra.
Những suy nghĩ sâu xa của Diệp Tu, Đường Nhu hoàn toàn không biết, cô chỉ biết hôm nay đến phiên mình đi mua bữa sáng.
Xách bữa sáng trở về, Diệp Tu và nhân viên ca sáng đã thay ca xong, đã ngồi sẵn chỗ bàn thong dong ngậm thuốc đợi đồ ăn tới.
Ăn sáng xong, ai nấy tự về phòng nghỉ ngơi.
Ba giờ chiều tỉnh lại, một người đến trước quầy trực ca, một người ngậm thuốc tìm máy trống trong khu hút thuốc, thoạt nhìn không khác chi lúc bình thường.
Chỉ là hôm nay thứ bảy, chuyện làm ăn của tiệm net rất khá, khu hút thuốc tới một máy trống cũng không còn, Diệp Tu đi một vòng, cuối cùng ngơ ngác đứng ngẩn người một lúc lâu.
“Hôm nay buôn bán thiệt tốt ha...” Diệp Tu bất đắc dĩ quay về chỗ quầy, than thở với Đường Nhu.
“Với tư cách là một nhân viên trong tiệm, cậu phải dùng thái độ vui mừng để nói câu này chứ.” Chị chủ Trần đi tới nói.
“Hôm nay buôn bán thiệt tốt, tui rất vui mừng.” Diệp Tu đơ mặt ra.
Trần Quả đã qua tôi luyện, khả năng kháng thuốc đã level up, nếu là lúc trước, nhất định đã tức đến nghiến răng một trận.
“Em làm gì đó?” Diệp Tu hỏi Đường Nhu.
“Xem hướng dẫn.” Đường Nhu nói.
“Hôm nào em cũng xem hướng dẫn à.” Diệp Tu vừa nói, vừa tùy ý liếc qua. “Ồ, hướng dẫn qua bản?” Diệp Tu hơi ngạc nhiên, Đường Nhu thường rất ít quan tâm đến những thứ này, chuyện đánh phó bản cơ hồ đều do một tay Diệp Tu dẫn dắt cả.
“Um... Nhìn sơ một chút.” Đường Nhu nói. Diệp Tu nhìn lại, thì ra cô nàng đang xem giới thiệu ba loại BOSS ẩn và BOSS Dã Đồ của Khe Núi Nhất Tuyến. Rõ ràng hôm qua bị Ảnh Đao Khách chà đạp một trận, Đường Nhu phát hiện chuyện gặp BOSS mới bắt đầu nghiên cứu đúng là có chút phiền phức.
“Um, xem hướng dẫn boss là được rồi, mấy cái khác không cần coi.” Diệp Tu nói.
“Hả?”
“Đấu pháp của chúng ta với hướng dẫn cơ bản không giống nhau.” Diệp Tu nói.
“Phương pháp không giống cái gì?” Trần Quả chen vào thảo luận.
“Tất cả cùng đánh, không MT, không trị liệu.” Diệp Tu nói.
Toàn đội cùng đánh, với bọn Diệp Tu là chuyện thường ở huyện, nhưng với người chơi thông thường vẫn rất hiếm lạ, nhất là với người chơi ở khu mới, càng không có đội ngũ nào thiên cả về tấn công như vậy. Dù là công hội lớn muốn tổ một đội giống thế, cũng cần như Lam Khê Các, tìm cao thủ ở tổng bộ đến giúp.
Mà đội của Diệp Tu thỉnh thoảng tùy tiện quét bản lại quét ra luôn một cái kỷ lục, đây chính là một trong những nguyên nhân chính yếu. Đội tinh anh của công hội lớn cũng không có chơi như đây đâu, bình thường dù có thể bớt đi một MT, nhưng mục sư buff máu nhất định phải có.
Một đội chuyên tấn công, vậy phải dựa hết vào thao tác của người chơi. Không có kỹ thuật, hướng dẫn chỉ là thứ yếu mà thôi. Thao tác không nổi, hướng dẫn cách nào cũng vô dụng, đấu pháp dù thuộc làu làu cũng không thể thao tác ra đúng yêu cầu của hướng dẫn.
“Chị chủ luyện đập chuột tới đâu rồi?” Diệp Tu đột nhiên hỏi.
“Chơi cho vui thôi, chị cũng lớn rồi, còn luyện ra cái quái gì được nữa?” Trần Quả nói.
“Để nâng cao kỹ thuật cũng được mà! Đợi tụi tui tới Thần Chi Lĩnh Vực, tìm chị tổ đội, lúc đó lại bị chị kéo chân nữa!” Diệp Tu nói.
“...” Trần Quả im lặng, trong đầu trừ giết người ra không nghĩ được cái gì nữa.
“Ấy, mấy cái hướng dẫn này ai viết thế?” Chú ý của Diệp Tu chuyển về màn hình máy tính của Đường Nhu. Bài đăng Đường Nhu vừa mở là hướng dẫn giết BOSS ẩn Sa Tằm của Khe Núi Nhất Tuyến.
“Ai viết vậy?” Đường Nhu cũng nghi hoặc, kéo về phía đầu trang web, người đăng hướng dẫn: Muội Quang.
“Anh quen à?” Đường Nhu quay đầu nhìn Diệp Tu.
Diệp Tu lắc đầu, hắn không biết ID này, nhưng bài hướng dẫn này lại thu hút được chú ý của hắn.
“Hướng dẫn này làm sao?” Trần Quả cũng bị vẻ ngạc nhiên của Diệp Tu làm tò mò, chen đầu vào.
“Một bài hướng dẫn vô cùng tỉ mỉ.” Diệp Tu nói.
“Sao?”
“Mọi khả năng có xác suất xảy ra đều được liệt kê, này không còn là hướng dẫn gì nữa, càng giống đang tiến hành một quy trình giết BOSS, một quy trình vô cùng chi tiết, chuyện chi li nhỏ nhặt nhất cũng viết hết vào luôn.” Diệp Tu nói.
“Khó trách lại dài đến vậy...” Đường Nhu nói. Bài hướng dẫn này dài tới mấy trang, cô vừa mở ra cũng bị giật mình, còn chưa đọc nội dung!
“Ây, thật sự là...” Trần Quả cũng phát hiện ra, bài hướng dẫn này đầu tiên chọn năm nghề, liệt kê yêu cầu trang bị, sau đó vào bài, từng chiêu từng bước...
“Quả là hệt video.” Trần Quả vừa đọc vừa tưởng tượng.
Ba người cứ vậy, Đường Nhu kéo xuống từng chút, đem bài hướng dẫn dài bảy trang chừng hai mươi nghìn chữ đọc hết.
4 phút 56 giây.
Cuối bài, tác giả tuyên bố thời gian cần thiết để giết chết BOSS, chính xác đến từng giây.
“Thật hay giả đây?” Trần Quả không tin. Thật ra xem một trang là đầu bắt đầu xoay vòng vòng rồi, đoạn sau đều không đọc kỹ.
“Một chút sai lầm cũng không có.” Diệp Tu bên cạnh nói.
“Cơ mà... chính bản hướng dẫn này cũng là một sai lầm rồi! Một lỗi cũng không có, vậy không phải là không cho ai phạm lỗi lần nào sao? Mắc một lỗi liền rối cả đội hình?” Trần Quả nói.
“Chị nói đúng.” Diệp Tu gật đầu, “Nhưng nếu phá kỷ lục, đúng là nửa cái lỗi cũng không được mắc đó.”
“Ý cậu là đấu pháp của người này dùng phá kỷ lục rất được?”
“Cũng không hẳn... Phương pháp viết ra đều thiên về hướng an toàn, không chú trọng hiệu suất. Nhưng có lẽ do người này chỉ nghiên cứu BOSS ẩn, giết BOSS ẩn thì an toàn quan trọng nhất rồi, đâu ai chú tâm hiệu suất?” Diệp Tu nói.
“Nói cũng đúng.” Trần Quả gật gật đầu.
“Người này vẫn còn mấy bài hướng dẫn khác.” Đường Nhu kéo đến cuối, nhìn thấy link đến hướng dẫn khác của tác giả.
Lúc này, Diệp Tu mới để ý tác giả đặt tên cho bài hướng dẫn của mình, là “Hệ liệt ngu ngốc”.
“Đúng là đủ ngốc há...” Diệp Tu nói, nếu có người làm theo, mọi chuyện lớn nhỏ chỉ cần chiếu theo hướng dẫn, không cần suy nghĩ gì hết, cứ tiến hành từng bước từng bước là xong.
“Nhưng hình như phản hồi không tốt lắm!” Đường Nhu kéo xem bình luận bên dưới.
“Chắc cũng như chị chủ nói đó.” Diệp Tu đoán.
“Ừm.” Đường Nhu gật đầu.
Comment trả lời đa phần đều là chửi xéo, đúng là do vấn đề mà Trần Quả đề cập: quá trình chi tiết như vậy không ai đảm bảo hoàn thành được hết từ đầu đến cuối. Vì vậy bản hướng dẫn bị xem là lừa gạt, hư cấu. Vì đây không phải là hướng dẫn đầu tiên của tác giả này, bên dưới đủ loại comment móc mỉa nào “Lại thả lừa câu view rồi”, “Lại bắt đầu atsm”, kiểu nào cũng có, gần như không ai đứng ra bênh tác giả.
“Hướng dẫn không sai... Nhưng đúng là hạn chế khá lớn.” Diệp Tu thở dài nói.
“Xem cái khác nữa không?” Đường Nhu di trỏ chuột giữa các liên kết, qua mỗi cái đều dừng gấp một lần, ý đồ khống chế con chuột đang đi nhanh có thể dừng ngay đúng vị trí mong muốn. Cô em này không lúc nào ngừng luyện thao tác.
“Xem chút đi!” Diệp Tu nói.
Đường Nhu nhấn chọn một cái, đây là hướng dẫn về BOSS ẩn Thích Khách Bò Cạp Đỏ. Phong cách vẫn hệt như cũ, đầu tiên giới thiệu nghề nghiệp, bắt đầu giết, từ đầu đến cuối cũng chừng ấy trang.
“Ế, đổi nghề rồi?” Diệp Tu cảm thấy kì lạ, hướng dẫn này gồm bốn nghề hoàn toàn khác với bản trước, căn bản là tổ hợp cách nhau một trời một vực. Có thể viết được một bản hướng dẫn chi tiết như vậy, Diệp Tu cứ nghĩ đó là do một đội năm người cố định làm.
Đường Nhu nghe ra nghi vấn của Diệp Tu, lại tiện tay mở một bài khác, nhìn vào đoạn đầu, lại là một đội ngũ khác nữa, là bài hướng dẫn giết BOSS ẩn ở Vùng Đất Lưu Lạc.
“Mấy bài hướng dẫn này đăng lúc nào vậy?” Diệp Tu đột nhiên hỏi.
Đường Nhu lật xem đến đầu trang xem, phát hiện đều được đăng trong thời gian gần đây.
“Không phải người chơi khu mới chứ?” Diệp Tu nghi ngờ.
Đường Nhu nhấn vào ID tác giả, nhìn danh sách những bài viết đã gửi, loạt hướng dẫn “Hệ liệt ngu ngốc” dừng ở phó bản Khe Núi Nhất Tuyến. Đúng là tiến độ của khu 10 hiện tại.
“Vào trò chơi tìm thử người này.” Diệp Tu đề nghị.
Vậy là Đường Nhu quét thẻ login game, sau khi online, nhập tên vào tìm kiếm.
Muội Quang, nam, 32 cấp, triệu hồi sư.
“Đúng thật ở khu mới.” Đường Nhu nói.
“Khu mới không có nghĩa là người mới mà?” Trần Quả nói.
“Không phải người mới, thằng nào lại rảnh đi nghiên cứu mấy con BOSS bị giết nát bấy này rồi?” Diệp Tu nói.
“Ây...” Trần Quả nghĩ lại, cảm thấy cũng có lý.
“Coi cái này!” Đường Nhu bỗng kêu lên.
Diệp Tu quay người sang xem.
Tiêu đề lớn: Bí ẩn kỷ lục 16 giây 24 phút phó bản Mai Cốt Chi Địa!
Kỷ lục này đúng là do bọn Diệp Tu cày được ở khu 10. Vì treo trên top, nên nghề nghiệp của mỗi người trong đội đều có thể dễ dàng tra được.
Tán nhân, pháp sư chiến đấu, kiếm khách, lưu manh, bậc thầy pháo súng.
Muội Quang từ hướng của tổ hợp trên bắt đầu phân tích, thảo luận làm sao có thể đánh được kỷ lục này.
Mở đầu cũng biết rằng đấu pháp cũ không cách nào đánh được kỷ lục như thế, nhất định tuyệt đối dùng đấu pháp mới lạ.
Như vậy, là đấu pháp thế nào?
Muội Quang suy luận không hẳn đúng 100%, nhưng cũng ra được bảy tám phần.
Chỉ là do Muội Quang không biết trong tay Quân Mạc Tiếu có một vũ khí là Ô Thiên Cơ, nên khi viết về vai trò của tán nhân trong đội toàn bộ đều sai be bét. Cuối cùng, đấu pháp do Muội Quang nghĩ ra không đạt được thành tích 16 phút 24 giây, vì vậy người này to gan cho năm người Quân Mạc Tiếu mỗi người một bộ trang bị siêu mạnh, vô cùng tự tin bảo cứ vậy sẽ lập được kỷ lục...
Người này rất thẳng tay, chỉ mỗi Quân Mạc Tiếu đã có tận ba món vũ khí cam.
Muội Quang không phải không biết ở khu mới loại trang bị xa xỉ cấp 25 lúc này cần phải đầu tư lớn chừng nào, nhưng đồng chí này tự tin dùng biện pháp phản chứng... Cho rằng, năm bộ trang bị, tuy rất khoa trương, nhưng không phải không được, nếu không có trang bị như vậy, tuyệt đối không cách nào đạt được kỷ lục. Vì vậy, suy đoán về trang bị của mình là có căn cứ.
Nói đến cùng, đó chỉ vì Muội Quang rất tự tin với suy luận về đấu pháp của mình, nên cứ dựa vào đó mà trực tiếp phủ nhận hiện thực rằng không thể góp được đủ cả bộ như thế.
Comment bên dưới cũng không khó đoán. Đa số đều đồng ý với bình luận đầu thằng tác giả này quả nhiên bị lừa đá.
Với bình luận lần này, Diệp Tu và Đường Nhu tỏ vẻ mình cũng nhất trí như vậy.