Đến nay, ngoại trừ lực công kích của vũ khí bạc thật sự, Ô Thiên Cơ không có thuộc tính phụ, chẳng khác nào một món trang bị trắng. Mấy món chữ lục được thưởng từ nhiệm vụ còn được cộng chút thuộc tính như sức lực hay trí lực, mà Ô Thiên Cơ thì không, trước giờ vẫn vậy.
Nhưng lên tới 35, Ô Thiên Cơ rốt cuộc xuất hiện dòng thuộc tính phụ đầu tiên.
8 cái đuôi bò cạp và 8 kim độc đỏ tươi tạo nên hai hiệu quả rỉ máu và trúng độc, mà đáng sợ hơn chính là tỷ lệ 8% này. So với tỷ lệ đốt cháy 3% của mâu cam Viêm Quang Song Nhận Kích cấp 40, dễ dàng nhận thấy được tỷ lệ của Ô Thiên Cơ nổi trội nhường nào.
Sau khi kiểm tra các thuộc tính đều như dự đoán, Diệp Tu mới thấy yên lòng. Vũ khí tự chế được quyết định bởi từng chi tiết nhỏ nhặt. Nếu 8 kim độc đỏ tươi không đều hay 8 cái đuôi bò cạp gắn so le với thứ tự hiện tại, đều sẽ dẫn đến khả năng xuất hiện những thuộc tính cộng thêm hay hiệu quả khác. Mà thành quả tốt nhất của hiện tại cũng phải trải qua không biết bao nhiêu lần thử nghiệm mới đạt được.
Trạng thái mâu bình thường, Diệp Tu lập tức gõ phím, cổ tay Quân Mạc Tiếu khẽ run, nan ô kéo ngược mặt ô, không thu lại mà trở về dáng vẻ vốn có của một chiếc ô. Có điều, đấy đồng nghĩa với hình thái khiên của Ô Thiên Cơ.
Hình thái khiên cấp 35 được tạo bởi 40 sợi tơ cát và không cộng thêm bất kỳ thuộc tính nào, chẳng qua thuộc tính giảm tổn thương và gia tăng phòng ngự cơ bản vẫn đạt một giá trị đáng kể. Còn với Ô Thiên Cơ, dạng khiên chỉ có thể tạm cứu vớt lúc nguy cấp. Cấp càng cao, bền không đổi, Ô Thiên Cơ sẽ không đủ làm khiên. Lỡ mà sơ sẩy tính nhầm, Ô Thiên Cơ có thể bị hủy dưới hình thái khiên ngay tức khắc.
Hai hình thái mâu và khiên đều hoàn thành thuận lợi, nhưng những bộ phận khác như nan ô, cán ô, kiếm nằm trong cán, đầu ô… lại không đủ vật liệu để tiến hóa.
Dù Diệp Tu đã sưu tầm được một lượng vật liệu lớn bằng đủ mánh khóe, nhưng những thứ cần trong tương lai ngoại trừ món vũ khí cam cấp 35 – cuồng đao Xích Ảnh ở Khe Núi Nhất Tuyến, còn lại đều phải kiếm từ Rừng Rậm Bừng Cháy.
Phó bản Rừng Rậm Bừng Cháy yêu cầu cấp 34—36, trước hoạt động Noel, tốp đầu của mỗi công hội lớn vừa lên 34 mới bắt đầu giao tranh tại phó bản này. Vật liệu từ Rừng Rậm Bừng Cháy của cả khu 10 chưa tích trữ được nhiêu, muốn lấy về làm của quả thực là bắt chẹt người khác.
Diệp Tu biết rõ điều ấy, nên hắn không gấp gáp tìm chúng. Còn thanh cuồng đao Xích Ảnh cam, Diệp Tu đã từng đòi Mưu Đồ Bá Đạo hai lần. Lần đầu là để ngăn hắn phá kỷ lục, sau thì vỡ lỡ; lần hai là lúc hắn nhắc tới trong trận đánh cuộc với Trương Tân Kiệt. Chỉ tiếc Mưu Đồ Bá Đạo lúc ấy lấy lý do không có nên thay bằng vật liệu khác.
Mưu Đồ Bá Đạo không có thật hay giả vờ, Diệp Tu không thể biết, nhưng ít nhiều cũng nhìn ra được số lượng của vũ khí cam quả thật rất hiếm.
“Có thể mua nó thử xem.” Diệp Tu chợt nhớ ra, lập tức đăng một tin thu mua cuồng đao Xích Ảnh trên kênh thế giới.
Thế giới to lớn, Khe Núi Nhất Tuyến lại bị người chơi cày nát từ lâu. Mặc dù tỷ lệ rơi của vũ khí cam thấp hơn cả vật liệu hiếm. Nhưng ngược với Rừng Rậm Bừng Cháy chưa có nhiều người luyện, cây đao kia đã trải qua quá trình nhà nhà chinh chiến lâu dài tại Khe Núi Nhất Tuyến, Diệp Tu tin chắc sẽ có mối bán.
Quả nhiên, tuy người chơi vào buổi sáng rất ít, Diệp Tu vẫn nhanh chóng nhận được những tin thêm bạn từ hệ thống. Thêm từng người hỏi thử. Ai dè một trong năm tên nhầm mua thành bán, tức khắc trở thành đối thủ cạnh tranh của Diệp Tu.
Diệp Tu bơ luôn tên nọ, hỏi bốn người kia.
Dĩ nhiên, Diệp Tu biết giá trị của cuồng đao Xích Ảnh là bao nhiêu. Hắn chỉ mong không đụng đến mấy thằng hay vòng vo, cứ tưởng hắn là ma mới mà lừa gạt. Đến lúc đấy lại phải mệt mỏi trả giá cùng chúng. Tuy Diệp Tu có thể trả bất kỳ cái giá nào để chế tạo Ô Thiên Cơ, nhưng đó không có nghĩa hắn sẽ vui vẻ ném tiền.
Còn bốn tên, một tên chỉ tò mò hỏi giá, chưa nhắc đến chuyện có hàng trong tay không đã bặt vô âm tín. Tên hai với tên ba vừa vào đã bảo Diệp Tu báo giá. Diệp Tu báo một cái giá công bằng cho cả đôi bên, kết quả một em chào tạm biệt rồi bỏ chạy như gặp phải kẻ lừa đảo, một thì lưỡng lự chưa trả lời. Còn tên cuối cùng thì chủ động ra giá, giá hơi cao so với giá của Diệp Tu. Nhưng chuyện này cũng bình thường, bất kể là định giá sai hay chừa khoảng để trả giá, người bán sẽ luôn báo một cái giá ảo đã được nâng lên.
Diệp Tu không đáp vội, hắn còn đang chờ thằng cha im ỉm sau khi nghe hắn báo giá kia.
Người nọ quả thực đang lưỡng lự, mất một lúc lâu mới trả lời: “Thêm chút nữa đi!”
Diệp Tu cũng không nhây, sửa giá đã định của mình, bên nâng bên hạ, trả lời cả hai cùng một lúc.
Vì thế tên chủ động báo giá bắt đấu múa lưỡi giữ giá của mình, còn tên được tăng giá sau một hồi đắn đo thì gửi tin duyệt.
Diệp Tu lập tức hẹn gặp mặt, cái tên vẫn đang liến thoắng kia đã gửi đến tin thứ tư rồi, Diệp Tu đáp: “Ngại quá, mua được rồi!”. Người nọ bèn ngừng gửi tin ngay, không biết có hối hận trong lòng không.
Mua đao phải trả tiền, Diệp Tu không có nhiều kim tệ. Nhưng hắn có tài liệu, vì thế lại gửi tin thương lượng cho người nọ, xem có thể quy vật liệu thành tiền không. Nếu gặp phải người mới, trò này không dùng được. Gà mờ không thể biết được giá trị của vật liệu hiếm. Có điều, người ta cũng có hiểu biết, sau khi mặc cả vài câu thì thoải mái chấp nhận cách quy đổi tiền của Diệp Tu.
Bấy giờ, mỗi người mang hàng đến nơi hẹn. Mở cửa sổ giao dịch, kiểm tra hàng giao dịch, xác nhận, giao dịch thành công. Kết thúc tẻ ngắt và cũ rích như vô số cuộc giao dịch diễn ra hằng ngày trong trò chơi.
Nói tiếng tạm biệt, đường ai nấy đi. Diệp Tu vào ngay hệ thống chỉnh sửa trang bị. Việc chế tạo kiếm nằm trong Ô Thiên Cơ lại khá đơn giản, hệ thống chỉ phải gọt giũa đống vật liệu cần cho chế tác thành hình dạng thích hợp. Đương nhiên, thưở ban đầu cũng phải trải qua vô số lần thực nghiệm và nghiên cứu. Có vật liệu không tạo được, có vật liệu không tạo ra cấp bậc này…
Hiện tại, Diệp Tu rất chắc chắn mỗi một vật liệu mình lấy về, chúng đều được tuyển chọn từ bao nhiêu lần thất bại ngày trước. Mà đến khi tổng kết ra quy luật trong đấy, chỉ nhìn những vật liệu được chọn sẽ hiểu ngay tất cả. Phải trải qua bao thất bại mới đi đến được bước này.
Khi Diệp Tu cảm thấy bồi hồi trước mọi thứ, cuồng đao Xích Ảnh cũng đã gọt thành hình dạng thích hợp, rút thanh kiếm bên trong cán ô và thay bằng cái mới, lưu lại chỉnh sửa.
Quay về trò chơi, khi rút kiếm từ cán Ô Thiên Cơ, Ô Thiên Cơ biểu hiện “hình thái kiếm”. Cuồng đao Xích Ảnh đã qua chế tạo trừ bỏ thân đao đỏ đậm không hề biến đổi, những thứ khác đều thay đổi hoàn toàn.
Ô Thiên Cơ (Hình thái kiếm), cấp 35.
Sức nặng 2,3 kg, độ bền 23, tốc độ công kích 5.
Công kích vật lý 390, công kích pháp thuật 440.
Ngoài ra, tỉ lệ bạo kích tăng 2% – một thuộc tính phụ vốn có của cuồng đao Xích Ảnh, sau khi trở thành hình dạng hiện tại vẫn không bị mất đi. Hình thái kiếm của Ô Thiên Cơ, rốt cuộc mang theo một dòng thuộc tính phụ.
Tạo xong một hình thái, Diệp Tu đành chờ khu 10 phá bản Rừng Rậm Bừng Cháy thêm vài ngày mới tính chuyện nâng cao thứ khác. Đợi mọi người săn đủ, hắn mới có thể kiếm bằng những phương thức khác như bán hướng dẫn vân vân. Tóm lại, nếu chỉ dựa vào sức mình phá bản để đổi là chuyện bất khả thi.
Quân Mạc Tiếu rời khỏi thành Không Tích, bắt đầu đi về thành Tội Ác. Diệp Tu gửi tin hỏi Đường Nhu có muốn phá bản không.
Thật ra với thực lực của Diệp Tu, đừng nói 37 đến 39, dù có là phó bản 5 người cấp 70, Diệp Tu đủ khả năng solo hết. Chẳng qua solo sẽ không gặp được BOSS ẩn, suy xét xong, Diệp Tu không ngại mời thêm bạn.
Đường Nhu đang làm nhiệm vụ theo hướng dẫn. Hàn Yên Nhu tăng vọt từ 31 tới 38, trong số nhiệm vụ của 7 cấp ấy đương nhiên có những nhiệm vụ khen thưởng điểm thuộc tính hay sách kỹ năng. Đường Nhu đang dựa vào bản hướng dẫn mà làm từng cái một. Thế nhưng vừa nghe Diệp Tu hú, cô lập tức quăng ngay đám nhiệm vụ, phóng đến tụ tập tại thành Tội Ác.
Gặp mặt tại thành Tội Ác, cả hai lập tổ đội.
“Chỉ hai ta?” Đường Nhu nhín trái ngó phải, không có người.
“Không thì còn ai nữa?” Diệp Tu nói giọng bất đắc dĩ. Người quen ngoại trừ Tô Mộc Tranh, những người khác chưa ai đủ cấp vào thành Tội Ác cả.
“Vậy đi thôi!” Đường Nhu nói xong. Cô hỏi “chỉ hai ta”, không phải nghi ngờ việc hai người sao mà đánh, mà ý cô là nếu chỉ hai ta thì có thể xuất phát ngay, thế mà thôi.
Phó bản của thành Tội Ác nằm trong một ngục giam dưới lòng đất.
Những tội phạm nổi tiếng đều bị giam tại thành Tội Ác, đủ biết chúng hung tàn cỡ nào. Mà ngục giam này lại chả có quy định gì, phạm nhân có thể tự do hoạt động. Nếu hiểu theo tình tiết của nhiệm vụ thì có hẳn một câu chuyện giải thích đằng sau, đơn giản là tội phạm trong tù bạo động, giết chết đám quản ngục, cần một tổ đội uy phong bất phàm đi chỉnh chết những phạm nhân đang trong quá trình vượt ngục.
Diệp Tu và Đường Nhu, một đã đọc tình tiết của câu chuyện cách đây mười năm, một vừa nhìn đến đống chữ chi chít trong nhiệm vụ đã choáng đầu, sao có thể tìm hiểu mấy thứ đấy vào lúc này. Hai người đến cửa phó bản, nhanh chóng tiến vào. Mục tiêu tới đây chỉ có một: Giết!