Edit: Khỉ Beta: Kha
Thuật Trị Liệu, buff ngay lập tức, phạm vi diện rộng, đồng thời có thời gian CD dài và gây thù hận cực cao.
Ngay cả lúc PK, đặc điểm gây thù cực cao này cũng còn nguyên xi. Dù người chơi không quá cứng nhắcchuyện thù hận như NPC, nhưng loại kĩ năng này thực sự khiến người ta phát hờn, khác với kiểu Khiêu Khích mà hệ thống đặt ra.
Luồng ánh sáng phủ xuống người Trai Ngầu Cầu Bại chính là đại chiêu hồi máu – Thuật Trị Liệu Thần Thánh, tốc độ chữa trị mạnh mẽ vô song. Trai Ngầu Cầu Bại và toàn bộ Mưu Đồ Bá Đạo đều biết rõ chiêu nàytung rakịp thời nhường nào. Vì ở cùng đội, bọn họ có thể nhìn thấy cột sáng trút từ trên trời xuống ngay vào lúc lượng máu của Trai Ngầu Cầu Bại xém lót đáy.
Chiêu nọ gây ra bao nhiêu thù hận chỉ cần ngẫm phát biết ngay. Đám người Bách Hoa Cốc vốn dồn hết sức tấn công, Trai Ngầu Cầu Bại sắp tèo đến nơi, thì Thuật Trị Liệu Thần Thánh ấy lại lóe lên xen ngang.
Mục sư không cần xông xáo, đánh đấm cũng chả được nhiêu. Nhưng vào những thời khắc mấu chốt thế này, chỉ cần ra tay là có thể khiến cả team địch tức hộc máu. Tấn công tâm lý kiểu này không có số liệu nào cân đo đong đếm nổi.
Thằng tó nào?
Chỉ trong khoảnh khắc, tất cả đều tự hỏi câu này, góc nhìn của mọi người cũng bắt đầu đảokhắp nơi, quyếtphải kiếm được nơi phát ra luồng sáng.
Bọn họ nhanh chóng đạt được mong muốn.
Trên thanh chắn sứt mẻ cao chừng mấy ô của cầu Bắc, một mục sư đang đứng đấy, vẫn giữ nguyên tư thế tay cầm thánh giá giơ thẳng về trước. Có vẻ mục sư đang đợi hết CD để tiếp tục tung ra một Thuật Trị Liệu nữa. Trong suốt thời gian này, người nọ luôn cẩn thận chú ý dưới chân, cứ như sợ sẽ ngã lộn cổ xuống. Tư thế đó khiến người nọ trông không hề thanh cao mà ngược lại có tí hèn mọn.
Sau đó, ai cũng nhìn rõ hai dòng chữ trên đầu người nọ.
Phân hội 7 Mưu Đồ Bá Đạo
Tay Nhỏ Lạnh Giá.
Đứa nào đây?
Đám người chơi Mưu Đồ Bá Đạo cũng tình cờ ôm cùng thắc mắc, rõ ràng đách biết đấy là ai. Lại nhìn thấy người nọ đang đứng trên thanh chắn mà run như cầy sấy, anh em đã tự động bổ não toàn bộ câu chuyện như sau: Một em mục sư tên Tay Nhỏ Lạnh Giá thừa dịp dân tình không chú ý, lén lút bò lên thanh chắn, sau đó lại vụng trộm sử dụng Thuật Trị Liệu Thần Thành.
Hóa ra chỉ là trùng hợp thôi ư?
Rất nhiều người đã cho rằng như thế. Bởi vì thao tác của Tay Nhỏ Lạnh Giá chẳng có tí khí phách cao thủ nào.
Trong lúc vài người vẫn ôm mối nghi ngờ, chuyện xảy ratrước mặt lại khiến họ câm nín.
Ngay khi đám người ở đầu cầu phát hiện Tay Nhỏ Lạnh Giá, mấy kẻ Bách Hoa Cốc đang đập Trai Ngầu Cầu Bại cũng nhìn thấy được. Cả bọn ghét cay ghét đắng cái chiêu Thuật Trị Liệu Thần Thánh vừa rồi, cũng đách bận tâm phân tích xem Tay Nhỏ Lạnh Giá này là ai, chỉ thấy chán chường vì chính mình lại mặc cho một thằng ất ơ lén lên cầu dùng Thuật Trị Liệu Thần Thánh.
Lẽ ra chuyện này không được phép xảy ra. Chỉ vì lúc đó Trai Ngầu Cầu Bại quá liều mạng, ai cũng chỉ chăm chăm để ý xem liệu thằng chả có bị đánh chết hay không, chả hơi đâu quan tâm chuyện khác.
May là chỉ mới để xổng một tên, nhỡ mấy nhà khác thừa cơ xông lên cầu thì sao? Chỉ tưởng tượng thôi mà người chơiBách Hoa Cốc đã rùng mình.
Đám người chơi các công hội bâu ở đầu cầu cũng chợt nghĩ đến chuyện này, lập tức cả hội đều tiếc nuối.
“Đây là cơ hội mà Trai Ngầu Cầu Bại đã phải liều chết đoạt được, thế mà chúng ta chỉ đứng hóng hớt thôi ư??” Thậm chí có anh trong Mưu Đồ Bá Đạo phải thốt lên.
“Ổng nên báo cho anh em một tiếng chứ!” Có kẻ nói.
“Lúc đó ổng rảnh đâu mà báo?” Lại có người nói.
Trong lúc bên này đang chán đời thì phía Bách Hoa Cốc đã sớm hành động, hàng loạt công kích bủa vây Tay Nhỏ Lạnh Giá.
Đối mặt với hàng loạt công kích lao đến, Tay Nhỏ Lạnh Giá chỉ kịp hoảng hồn hét to “Ái da”, rồi ngã thẳng xuống nước.
Đúng là đách phải cao thủ.
Đúng là trùng hợp rồi.
Mấy kẻ còn đang mong chờ chẳng nói nổi lời nào. Dù không ai trong họpro được như Trai Ngầu Cầu Bại, nhưng chí ít họ cũng nhảy được vài cái, ai lại như người kia viu một phát đã lộn cổ ngã thẳng xuống nước chứ?
Dân tình xung quanh ngán ngẩm lắc đầu. Chỉ trong chốc lát, tất cả chỉ dồn hết chú ý vào Tay Nhỏ Lạnh Giá, lại quên mất sự thay đổi cục diện mà chiêu Thuật Trị Liệu Thần Thánh kia mang đến.
“Làm tốt lắm!!”
Trai Ngầu Cầu Bạiởtrên cao cất lời khen ngợi.
Nhưng do khoảng cách quá xa, lại bị tiếng tấn công lấn át, ngoại trừ mấy người chơi đứng ngay đầu cầu, không ai nghe được.
Hiểu được giá trị của Thuật Trị Liệu Thần Thánh này, ngoại trừ Diệp Tu chỉ có Trương Giai Lạc.
Đương nhiên, dù là hiểu biết, mức độtinh tường hay khả năng phán đoán, trình độ của hai người đều cao hơn hẳn những người chơi khác.
“Không ổn!”
Ngay khi Thuật Trị Liệu Thần Thánh trút xuống Trai Ngầu Cầu Bại, Trương Giai Lạc đã thầm kêu lên.
Nếu trước đó hắn phát hiện có mục sư lén trèo lên buff, hắn nhất định sẽ chặn đứng ngay, vấn đề là hắn không thấy.
Quan sát từ vị trí cao nhất, hắn không giống những người chơi Bách Hoa Cốc đang ở trên cầu, hay những người chơi công hội khác tụ tập đầu cầu. Góc nhìn của họ đều đang chĩa lên, hành động của Tay Nhỏ Lạnh Giá lại ở tầm thấp, bởi vậy họ không phát hiện được. Mà góc nhìn của Trương Giai Lạc lại từ trên ngó xuống, đáng lẽ hắn không nên để xổng tên này.
Nhưng hắn vẫn để xổng.
Nguyên nhân là vì hắn chỉ huy người của Bách Hoa Cốc phát động công kích phạm vi lớn, tấn công Trai Ngầu Cầu Bại liên tục. Những chiêu thức được sử dụng chủ yếu là công kích tầm xa, đạn pháo, pháp thuật, ánh sáng rực rỡ đan xen dày đặc. Đây vốn là đặc điểm lối đánh trăm hoa mà hắn am hiểu nhất, nhưng nó không đồng nghĩa góc nhìn của hắn có thể xuyên thấu những lớp ánh sáng ấy. Nhưngtrong nháy mắt, hắn đã hiểu được vấn đề nằm ở đâu.
Mục sư này đã lợi dụng thời điểm hiệu quả ánh sáng công kích dày đặc như một màn bảo hộ, trốn tránh tầm mắt của hắn mà vụng trộm lẻn vào.
Một chiêu Thuật Trị Liệu Thần Thánh tung ra lại càng khiến người ta tức chết.
Bởi vì phạm vi công kích của Bách Hoa Cốc phủ sóng rất rộng, lực sát thương tất nhiên không cao. Trai Ngầu Cầu Bại kiên cường nhảy lên chống chọi được đến tận thời điểm này một phầnnhờthế. Cũng vì biết đối thủ là ai nên Trương Giai Lạc mới tổ chức tấn công như vậy. Chính vì hắn tin dưới lớp công kíchdày đặcmà lộ ra sơ hở, nhất định sẽ bị kẻ địch trước mặt tóm được, thế thì tất cả sẽ trở nên vô dụng.
Không nên so sức phán đoán với một đối thủ lão luyện như thế làm gì. Trương Giai Lạc hiểu rất rõ, bởi chính hắn cũng là một vị đại thần lão luyện.
Thế nên, hắn trải rộng công kích với Trai Ngầu Cầu Bại, lực sát thương không cần lớn, nhưng lợi dụng được đặc điểmkhông thể tránh né các đòn tấn công của địa hình cầu Bắc. Đây cũng là mục đích mà Trương Giai Lạc dụ Trai Ngầu Cầu Bại lên vị trí cao như thế. Lúc này, Trai Ngầu Cầu Bại muốn thoát cảnh vây khốn, chỉ có cách duy nhất là nhảy sông tự vẫn.
Nhưngsự xuất hiện đột ngột của một mục sư và Thuật Trị Liệu Thần Thánh đã thay đổi hoàn toàn cục diện.
Thanh máu của Trai Ngầu Cầu Bại lập tức tăng đến mức Trương Giai Lạc nhắm chừng, trong khi tên này vẫn cố sức chống cự lại đủ loại công kích, liều chết lao về phía hắn. Lúc trước còn thấy đây là hành động vô nghĩa, giờ lại trở thành sự uy hiếp cực lớn.
Ánh sáng chợt bao phủ Trai Ngầu Cầu Bại.
Tinh Thần Kỵ Sĩ.
Trai Ngầu Cầu Bại dùng Tinh Thần Kỵ Sĩ, Trương Giai Lạc biết đòn tấn công quan trọng nhất chính là đây.
Áp lực cực lớn.
Nên biết rằng pháp sư cầu Bắc vẫn luôn một mực tấn công hắn, giờ còn bị một nhân vật cấp bậc đại thần như Diệp Tu tập kích, cho dù là ai cũng không thể nào thoải mái được.
Xung Kích.
Trai Ngầu Cầu Bại đột nhiên phát động kỹ năng này, chạy dọc theo một thanh gỗ mục nghiêng ngã tiến xéo lên trên. Có một chiêu Thuật Trị Liệu Thần Thánh bổ sung máu, Trai Ngầu Cầu Bại hoàn toàn có thể đến gần hắn, trừ khi Trương Giai Lạc tiếp tục kéo dãn khoảng cách.
Trương Giai Lạc quyết đoán chọn né tránh. Hoa Nhạt Mê Người tiếp tục nhảy ra xa, định bụng chơi trò thả diều với Trai Ngầu Cầu Bại trước.
Ai ngờ thằng chả vẫy tay với hắn.
“Đậu móa!!”
Lần trước, hắn đã bị chính kĩ năng này “chơi” chết.
Khiêu Khích! Trai Ngầu Cầu Bại đang dùng Khiêu Khích với hắn.
Nhân vật không tự chủ mà lao về phía Trai Ngầu Cầu Bại.
May mà Khiêu Khích cũng không khiến nhân vật bị dính phốt ngu si. Địa hình cầu Bắc đặc biệt là thế, nhân vật trúng Khiêu Khích lại biết tự động tìm đường, không trượt chân ngã lộn cổ xuống cầu.
Có điều chỉthế thôi cũng đủ hy sinh.Ước mơ cháy bỏng nhất của Trương Giai Lạc lúc này là kéo Hoa Nhạt Mê Người cách xa Trai Ngầu Cầu Bại, chứ không phải hào hứng nhào lại tiếp đón.
Nhưng tất cả đã quá muộn.
Bên cạnh hắn chỉ còn lèo tèo vài mống Bách Hoa Cốc. Mặc dù trong game được mệnh danh là cao thủ, song hoàn toàn không so được với trình độ tuyển thủ chuyên nghiệp. Dù cho Trương Giai Lạc có hô to kêu cứu cũng không ai có thể giải trừ được trạng thái bị khiêu khích của hắn.
Hoa Nhạt Mê Người đã nhảy lên khá cao. Giữa lúc thân hình Hoa Nhạt Mê Người đang khựng giữa không trung, một vầng hào quang chợt bao quanh nhân vật. Một mục sư đã buff Tập Trungcho hắn, giải trừ được hiệu quả Khiêu Khích.
Có lẽ mục sư ném ra Tập Trung còn cho rằng mình thật nhanh tay, rất kịp thời, ngầubiết bao. Mà Trương Giai Lạc lúc này chỉ cảm thấy bão tố đập mặt lệ nóng đong đầy.
Do địa hình đặc trưng của cầu Bắc,hắn không chạy về phía Trai Ngầu Cầu Bại, mà là nhún người nhảy lên. Hoa Nhạt Mê Người của hắncộngsức bật rất cao, bước nhảy này vừa cao vừa xa, vốn dĩ có hệ thống tự động dẫn đường, điểm rơi chắc chắn sẽ rất chuẩn.
Nhưng ai bảo Trương Giai Lạc lại đổi ý cơ chứ!
Cú nhảy giữa không trung này không thể so với trên đất bằng, chỉ cần xoay đầu là đi được ngay.
Cũng may Trương Giai Lạc là một đại thần, may hơn nữa Hoa Nhạt Mê Người lại thuộc hệ Xạ Thủ.
Trương Giai Lạc lập tức nhìn rõ địa hình, làm một thao tác, Hoa Nhạt Mê Người lập tức rút súng nã đạn.
Lợi dụng phản lực của súng cũng không thể xoay ngược hướng tiến thẳng theo quán tính ngay được, nhưng vẫn có thể gây ra chút lực cản.
Sau vài phát súng, Hoa Nhạt Mê Người lơ lửng giữa không trung, phía dưới không thấy điểm rơi nào.
Điểm rơi ở bên dưới hắn, Hoa Nhạt Mê Người vừa hạ xuống, Trương Giai Lạc đã nhìn thấy rõ một điểm rơi khá thấp, tính ra thì loạt đạn bắn ra lại vừa xinh.
Đúng lúc này, Trai Ngầu Cầu Bại nhảy vọt lên, kiếm kỵ sĩ trong tay sắp bổ vào đầu hắn.
Anh Dũng Bật Nhảy.
“Quanh đi quẩn lại mấy cái chiêu này, ông có thấy phiền không hả!!” Trương Giai Lạc tức đến phọt máu mà chửi ầm ĩ.