.............
Đùa, 49 Thái Dương Thần quả nhiên là Thần Minh tồn tại chân chính trong lịch sử thế giới ma pháp. Tin tức này nào có phải giá trị đơn giản nói miệng như vậy.
Lấy Linh Linh, Diệp Tâm Hạ và Mạc Phàm trí tuệ, bọn hắn lập tức hiểu được, càng hiểu rất nhiều điều, từ đó suy luận đến không ít vấn đề nữa là khác.
Nguyên lai, Quang Minh Vị Diện đã sớm trù tính, đặt cọc ở thế giới ma pháp từ ít nhất hơn 200 000 năm trước. Bởi vì 49 tên Thái Dương Thần này, chắc chắn không phải chỉ đến thế giới ma pháp để bảo hộ nhân loại đơn giản như vậy.
Liền Thánh Đồ Đằng, bầu trời chấp pháp giả Thanh Long đều có toan tính riêng cho mình, làm gì có chuyện thực khách đến từ thế giới khác chỉ qua sang đây phù hộ cho nhân loại khơi khơi đâu?
Nói không chừng...xin lỗi, chắc chắn nhân gia có âm mưu!
Tỷ như đào tín ngưỡng, cướp bảo, đoạt đồ vật nào đó vân vân mây mây, có ti tỉ thứ để làm.
Bàn luận vu vơ một hồi, sau đó mọi người không nói gì thêm, Heliot vẫn như cũ cưỡi xe ngựa chở khách nhân đi đến địa phương của Mang Đế đang chờ.
Tiệm cận nửa bước Đế hoàng tốc độ tự nhiên nhanh như vũ bảo, cảnh sắc chung quanh không có khả năng dựa vào con mắt đi xem, chỉ có thể dựa vào tinh thần lực đến cảm giác.
Trên đường đi đám Tiểu Mei, Diệp Tâm Hạ, Linh Linh còn chứng kiến không ít thiên hình vạn trạng sinh vật, có một ít cũng không phải Thánh Tịnh thế giới sinh vật, nhưng cuối cùng bị đồng hóa thành Thánh Tịnh thế giới sinh vật.
Bọn họ lạc trôi ở vũ trụ, băng ngang qua mấy cái thái dương hệ to khủng khiếp, đều tại nói cho Linh Linh, Mạc Phàm biết, nơi này mặc dù non xanh nước biếc, nhưng đúng là một cái thế giới khác, nằm ngoài phạm vi hiểu biết của thế giới ma pháp quá nhiều.
Mạc Phàm hiện tại tương đương với bật bluetooth kết nối Tiểu Mei phụ thể thông qua Triệu Hoán linh hồn, hắn người cũng không tại Quang Minh Vị Diện, không cảm nhận được thời tiết khí hậu lạnh nóng.
Trên đường đi, hắn được Tiểu Mei và Diệp Tâm Hạ tâm sự, kể lại một chút hành trình của mình, đặc biệt là kể lại cái kia kinh khủng không gì sánh được Thiên Cơ.
À mà thật ra cũng không phải là kể nữa, Diệp Tâm Hạ trực tiếp truyền ký ức của Thiên Cơ cái chết của tất cả mọi người vào trong thùy não Mạc Phàm.
Mạc Phàm một khắc trước vui vẻ điềm tĩnh, một khắc sau ánh mắt đầy tơ máu, đùng đùng lửa giận không có chỗ phát tiết.
Nhưng không bao lâu sau, hắn trấn định được, hắn lại mở miệng cười, cười một cách ôn hòa.
“Chuyện gì, nụ cười của ngươi nói cho ta biết, ngươi có đắc thắng yếu tố bên trong?”. Diệp Tâm Hạ khẽ hoang mang hỏi.
“Không phải đắc thắng, chỉ là mừng thầm, có một loại nhẹ nhõm cực kỳ cảm giác”. Mạc Phàm nói ra.
Diệp Tâm Hạ: “????”
Tiểu Mei: “????”
“Tại sao nói vậy?”. Diệp Tâm Hạ kích động nắm lấy tay Tiểu Mei, đương nhiên là nàng cố gắng tưởng tượng Tiểu Mei chính là khuôn mặt của Mạc Phàm.
“Ngươi nhìn không ra sao?”. Mạc Phàm hỏi một câu.
“Không ra cái gì”. Diệp Tâm Hạ vẫn chưa hiểu lắm.
“Thiên cơ đã thay đổi. Ta không còn là Tà Thần, Tà Thần liền không thể xuất hiện ở đây”. Mạc Phàm cười nói.
Thiên Cơ nông cạn!!!
Quản gì dự đoán tương lai. Gặp người có đại trí tuệ như Bee, như Phong Thanh Dương, như Tà Thần nguyên sơ, Thiên Cơ đều trở nên vô dụng hơn rất nhiều.
Khi mà mọi thứ đều lấy Thiên Cơ làm cao nhất manh mối hành trình, vậy thì thế trận đánh cờ bố cục ở giữa với Thiên Cơ, các thế lực đại năng đấu trí lẫn nhau, xem Thiên Cơ như một công cụ để người lừa ta gạt, người tung ta hứng, đây mới chính là chung cực trí tuệ.
Trong Thiên Cơ, Mạc Phàm là Bất Hủ Đế Hoàng, cái này không sai, bởi vì Thần Mộc Tĩnh tin rằng hắn chắc chắn bị dồn vào đường cùng, sẽ đồng hóa toàn bộ hồn cách của mình, tất cả Tô Lộc, Vũ Ngang, Bạch Phượng Hoàng, Austin...đều hiến tế đại nghĩa diệt thân, một khắc cuối cùng tích lũy để Mạc Phàm đột phá đến Bất Hủ Đế Hoàng, càng vượt trội cổ đại Tà Thần rất nhiều --- này là Thiên Cơ dự đoán.
Trên thực tế, nếu không có Phong Thanh Dương, Mạc Phàm sẽ thật vào đường cùng bắt buộc dùng cách này, đây là được ăn cả ngã về không, còn bao nhiêu chơi bấy nhiêu. Dù muốn dù không, rất khó có thể chối cãi rằng hắn cuối cùng vẫn là bắt buộc phải dùng cách này.
NHƯNG.
Phong Thanh Dương xuất hiện, kết quả liền thay đổi, Phong Thanh Dương đâm thủng trái tim Tà Thần nguyên sơ, cất giữ vạn thế đại kế kế hoạch, tặng cho Mạc Phàm một món quà quá lớn, lớn đến Thiên Cơ đều bị lừa.
Chưa hết, Mạc Phàm rốt cuộc lại lừa thêm một lần nữa, hắn kiên quyết không trở thành Tà Thần, mà là trở thành Pháp Thần, này tiếp tục là lừa trong lừa của lừa.
Ở trong Thiên Cơ, Mạc Phàm không có 27 vạn năm lĩnh hội ma pháp, thời gian này vốn là Phong Thanh Dương quân bài giành cho Mạc Phàm, thậm chí đến Mạc Phàm vẫn là bị lừa qua, hắn không gặp được Tiểu Mei, hắn đều không hề hay biết cho đến cuối cùng, kết quả là để Apase chết oan ở Triệu Hoán Vị Diện.
Một lần nữa, Mạc Phàm cảm thấy mình quyết định lựa chọn trở thành Pháp Thần liền là sáng suốt đến cỡ nào. Nếu không, hắn đã không có mặt ở đây ngày hôm nay, không thể nghe đoạn Thiên Cơ này.
Chọn làm Tà Thần, vĩnh viễn không có khả năng quay đầu, đó chính là vực thẳm, là bố cục mà Cổ Nguyệt Tru Đế đã chu toàn sắp xếp cho hắn.
Nhìn vào Thiên Cơ cái kia quang ảnh cầu não, nhìn thấy ma pháp của hắn sẽ mãi mãi dậm chân tại một chỗ, hết thảy nhường chỗ cho sát huyết sát lục Tà Thần dũng sĩ, đó là không thể ngăn cản được thất bại.
Chọn làm Tà Thần, chính xác là phí đi 27 vạn năm tu luyện. Ma pháp so Tà Thần càng có không gian phát triển, ma pháp quản thuộc tính Thiên Địa, luận Thời Không pháp tắc, Tà Thần quản sát huyết đấu chiến cận thân, tu luyện ma chiến, kĩ xão chém giết. Tà Thần đúng mạnh, mạnh về nhục thể, chỉ có càng đánh mới càng mạnh, không có khả năng ngồi một chỗ minh tu lĩnh hội đồ vật, 27 vạn năm nếu chọn làm Tà Thần, Mạc Phàm ngộ ra cái nịt, ngộ ra tịch mịch, mỗi ngày tự uống máu mình mà sống.
Mà so ma pháp, ma pháp khống chế lẫn tinh thông mọi thứ càng đa dạng hơn, ma pháp thiên biến vạn hóa, khống chế, mẫn công, cường công, phòng ngự, tăng phục, hủy diệt, bố cục, phạm vi rộng xa đầy đủ, hỗ trợ đồng đội cũng đầy đủ.
Phải biết, then chốt ở một chỗ, từ bỏ Tà Thần, nhường phần kia năng lượng để thăng cấp ma pháp lên trình độ Đế Hoàng. Ngược lại nếu trở thành Tà Thần, Mạc Phàm ma pháp liền phế vật, cảnh giới mãi mãi không đuổi kịp nhục thể và tu vi nữa.
Giờ này khắc này, nhìn hắn Triệu Hoán Cấm Chú thần thông quảng đại, còn có thể không thay đổi được Thiên Cơ sao?
Chọn làm Tà Thần, không lĩnh hội ra Triệu Hoán Cấm Chú ---- không gặp Tiểu Mei, không biết Thiên Cơ, sẽ không biết Apase chết liền tức tưởi. Mà có biết cũng vô dụng.
Mà chọn làm Pháp Thần, coi như là ở các thế giới khác bởi vì sân nhà người ta, đánh không lại ngươi chẳng lẽ còn không thể mang người bỏ chạy?
Mạc Phàm như thế có tự tin vậy liền chứng minh, hắn kỳ thật cảnh giới hiện tại đã sớm chuẩn bị, bất kể như thế nào, Mạc Phàm đều có tự tin có thể mang theo Diệp Tâm Hạ, Tiểu Mei, Linh Linh, Saga cùng Triệu Hoán Vị Diện Thanh Long, Apase đào tẩu.
Kỳ thật cũng không cần thủ đoạn gì, Mạc Phàm bây giờ chính là mạnh...cực kỳ mạnh. Đạt đến 16 hệ Cấm Chú Pháp Tắc, Mạc Phàm đã có nhất định kinh hãi thế tục lực lượng, mỗi một cái ma pháp sơ giai nhỏ nhất, đều là phản phác quy chân, đều là pháp tắc, sơ giai cũng là pháp tắc, trung giai cũng là pháp tắc, cao giai, siêu giai, cấm chú càng không phải nói.
Lên tới cảnh giới này hiện tại, ma pháp hóa pháp tắc.
Coi như xui xẻo đụng phải Bất Hủ Chúa Tể giả có được thông thiên bản lĩnh, Mạc Phàm còn có Triệu Hoán Cấm Chú cái này chuẩn bị ở sau, chí ít lợi dụng Triệu Hoán má pháp đại môn dung hợp Không gian ma pháp, có thể đem tất cả mọi người từ các vị diện khác triệu hoán tới Siêu Duy Vị Diện, bị bắt lại cũng không sợ.
Về Siêu Duy, quá lắm là xóa ký ức làm lại từ đầu, Mạc Phàm bây giờ ở Siêu Duy cũng chẳng có mấy cái dám cùng hắn tuyên chiến xưng địch.
Đấy là trường hợp xấu nhất, rất khó có thể xảy ra.
Kể cả Bất Hủ Đế Hoàng muốn sát ý đối với hắn, cân nhắc suy nghĩ kĩ, cẩn thận, bom điên đấy...
Không ai biết được điều gì đáng sợ đằng sau một cái Pháp Thần được dự báo là tương lai sẽ chết đâu.
Ta sắp chết nên ta không lo bị chết sớm hơn, nhân gia thì khác, ta không ngại nói cho các ngươi biết: TA RẤT SẴN LÒNG ÔM BOM!
Tin tưởng, 99.99% Đế Hoàng nghe xong, đái ra máu!!!
Nói tóm lại thì là: Không gì phải sợ hãi.
“Đến rồi”. Đột nhiên, Heliot mở miệng nói.
Đám người Mạc Phàm lập tức im lặng, ngẩng đầu nhìn về phía Thương Khung bầu trời.
Máu trắng tinh thế giới.
Lớn khủng khiếp.
Chói chang khủng khiếp.
Lĩnh vực đáng sợ khủng khiếp...
Coi như lấy Mạc Phàm một con mắt nhãn lực, tinh thần lực bộc phát đến cực hạn đều khó có thể nhìn thấy giới hạn.
Đương nhiên, chủ yếu là bởi vì hắn không dám thử, bởi vì hắn biết có một người từ vừa bắt đầu, đã và đang quan sát hắn chằm chằm...
“Mang Đế, thần đã dẫn người tới”.
.........................
.....................