Ánh mắt Ô Ngữ Dung lóe lên sự nguy hiểm mặc dù bà ta vẫn đang nở nụ cười.
Tuy Ô Ngữ Dung quả thật là loại đàn bà luôn che giấu mọi tâm sự, lòng dạ thâm sâu đáng sợ, cho dù là vui hay không vui đều che giấu rất kỹ.
Chẳng hạn như lời nói của Ngô Thần đã nhiều lần xúc phạm bà ta, bà ta cũng không tỏ vẻ quan tâm.
Nhưng! Vào lúc đối mặt với sự uy hiếp thẳng thừng, Ô Ngữ Dung không cần che giấu cảm xúc của chính mình, bởi vì che giấu hay không che giấu, đối phương đều sẽ uy hiếp bà ta, chắc chắn biết được suy nghĩ của bà ta!
Ô Ngữ Dung cảm nhận được rất rõ, Ngô Thần đang uy hiếp bà ta!
Muốn động vào chuyện làm ăn của bà ta!
Thậm chí còn nói có thể sẽ tống bà ta vào tù!
"Không phải." Ngô Thần lại phủ nhận, vẫn giữ giọng điệu ung dung thản nhiên cười nói: "Tổng giám đốc Ô, tôi không muốn động vào bà, mà là Đinh Thụy Long, bà cùng lắm cũng chỉ là gặp vạ lây thôi! Nhưng tôi tin rằng với những mánh khóe và mối quan hệ của tổng giám đốc Ô, chắc hẳn có thể tự mình thoát khỏi nguy hiểm, chỉ là phải...!trả giá một chút!"
"Sao lại nói đến Đinh thụy Long rồi?" Ô Ngữ Dung vẫn không hiểu nổi logic của Ngô Thần, bà ta cau mày nói: "Cậu và Đinh Thụy Long...!cho dù như thế nào cũng không nên làm ảnh hưởng đến tôi chứ? Có liên quan gì đến tôi?"
Ô Ngữ Dung thật sự không thể nào hiểu nổi.
Không nhắc đến Ngô Thần có khả năng chống lại Đinh Thụy Long hay không.
Nếu giả thiết là có!
Trong tình huống này Ô Ngữ Dung cũng hoàn toàn không ngờ đến sẽ có liên quan gì đến bà ta.
Bà ta không có bất kỳ quan hệ gì với Đinh Thụy Long.
Thậm chí còn chưa từng gặp nhau!
Tập đoàn Sâm Lan là tập đoàn lớn có chỗ đứng trong ngành trang phục truyền thống, sẽ có quan hệ mật thiết với quan chức địa phương, còn về đối thủ cạnh tranh và bạn hợp tác trong kinh doanh cũng sẽ không có quan hệ gì với gia tộc lớn!"
Ngành nghề truyền thống đều ít liên quan đến những gia tộc lớn, tóm lại cũng bởi vì chậm có tiền, cần tích lũy nhiều năm, cần phải phát triển từ từ, gia tộc lớn không cần thiết phải tốn sức vào việc đó, tùy ý làm bất động sản, chơi chứng khoán, hoặc là mở rộng phát triển những ngành nghề đang phát triển nhanh chóng trong những năm gần đây như ô tô, điện thoại, dịch vụ internet...
Cho nên Ô Ngữ Dung không chỉ không có quan hệ trực tiếp nào với Đinh Thụy Long, ngay cả quan hệ gián tiếp cũng không có! Toàn là từng nghe nói đến một số chuyện của cậu chủ Đinh Thụy Long của nhà họ Đinh!
"Cổ đông lớn của hàng không Tứ Xuyên, Hoắc Vạn Thu, bà biết chứ?" Ngô Thần lại hỏi thẳng Ô Ngữ Dung.
"Đương nhiên rồi, tôi và ông Hoắc cũng có qua lại mười mấy năm rồi." Ô Ngữ Dung nhìn Ngô Thần nói.
"Vậy chắc bà cũng biết, Hoắc Vạn Thu còn là cổ đông nhỏ của quỹ Bắc Vọng." Ngô Thần mỉm cười nói.
"...!vậy thì sao?" Ô Ngữ Dung im lặng một lúc lại hỏi.
"Cổ đông lớn của quỹ Bắc Vọng là Cẩu Huấn Dương." Ngô Thần nói tiếp.
"Ừm, sau đó thì sao?" Ô Ngữ Dung hỏi.
"Cẩu Huấn Dương là ai còn cần tôi nói cho bà biết sao?" Ngô Thần nói xong thì bật cười.
"Cẩu Huấn Dương..." Ô Ngữ Dung suy nghĩ một chút, nhìn Ngô Thần nói: "Chị gái của Cẩu Huấn Dương là vợ của Đinh Vĩ Phong...!Cẩu Huấn Dương là em vợ của Đinh Vĩ Phong, chuyện này thì sao, có liên quan gì đến tôi?"
Người trong giang hồ gọi Đinh Vĩ Phong là Đinh Tam Gia, năm nay bốn mươi chín tuổi, là một trong những nhân vật nòng cốt đời thứ hai của nhà họ Đinh, là con trai thứ ba của ông cụ Đinh, là chú ba của Đinh Thụy Long!
Tên tuổi của Đinh Vĩ Phong rất nổi tiếng trong giới tài chính, về quy mô ngân sách ông ta kiểm soát, không tính đến những cái không nhúng tay vào, chỉ tính mấy lĩnh vực quy mô lớn, quy mô của tổng nguồn vốn đã hơn trăm tỷ...
"Người kiểm soát quỹ Bắc Vọng thực tế là Đinh Vĩ Phong, Cẩu Huấn Dương em vợ của ông ta chỉ là người đại diện, hoặc nói trắng ra là bù nhìn." Ngô Thần cười nói.
Ô Ngữ Dung cau mày, bà ta cũng không hiểu rõ những chuyện này lắm, thật sự không liên quan gì đến bà ta.
Nhưng bà ta biết Cẩu Huấn Dương chính là em vợ của Đinh Vĩ Phong, là một trong những người làm việc bên ngoài cho nhà họ Đinh, cho nên Ngô Thần nói cũng có lý, rất có khả năng!
Quy mô vốn của quỹ Bắc Vọng rất lớn, đồng thời đầu tư rất nhiều vào sản nghiệp của nhà họ Đinh, nếu như nói người thật sự kiểm soát là cổ đông lớn Cẩu Huấn Dương, vậy mới không hợp lý chút nào, không có nhà họ Đinh, Cẩu Huấn Dương cũng không thể làm lớn như vậy được!
"Đúng vậy! Coi như cậu nói đúng, vậy chuyện này lại thế nào?" Ô Ngữ Dung lại hỏi, bà ta sắp mất hết kiên nhẫn rồi, chỉ mỉm cười theo thói quen, bây giờ bà ta đang cau mày.
"Hoắc Vạn Thu và Cẩu Huấn Dương có quan hệ rất thân, vậy bà cảm thấy có phải quan hệ của Hoắc Vạn Thu và nhà họ Đinh cũng tốt không?" Ngô Thần cười hỏi.
Ô Ngữ Dung không trả lời, bởi vì bà ta biết nào đâu chỉ là tốt! Hoắc Vạn Thu đang hợp tác rất chặt chẽ với nhà họ Đinh, người kiểm soát thực sự của quỹ Bắc Vọng chính là Đinh vĩ Phong, Hoắc Vạn Thu chỉ là cổ đông nhỏ!
Nói trắng ra thì Hoắc Vạn Thu là người liên hệ trực tiếp, bất kỳ hành động lớn nào có liên quan đến quỹ Bắc Vọng có lẽ đều do Hoắc Vạn Thu bàn bạc trực tiếp với Đinh Vĩ Phong, Cẩu Huấn Dương là người đại diện, trái lại không có quyền lên tiếng bằng Hoắc Vạn Thu!
"Cậu Ngô, cậu có thể nói thẳng ra được không? Tôi sắp bị cậu làm ngu người luôn rồi." Ô Ngữ Dung suy nghĩ một chút rồi nói, hai hàng lông mày xếch lên ra vẻ quở trách, bà ta đã quen như vậy rồi.
"Nếu như Hoắc Vạn Thu bỗng nhiên gặp chuyện, các vấn đề kinh tế, các nguồn vay, góp vốn phi pháp...vậy tổng giám đốc Ô cảm thấy bà và Hoắc Vạn Thu cùng bỏ vốn vào quỹ Xuyên Hàng, có thể xảy ra vấn đề gì không?" Ngô Thần lại hỏi Ô Ngữ Dung.
"...!đương nhiên có rồi." Ô Ngữ Dung im lặng một chút, không chỉ không phủ nhận, trái lại còn thừa nhận.
Chuyện này quả thật không có gì để chối cãi được, chơi quỹ không có mấy ai sạch sẽ cả! Đủ việc liên quan đến góc tối của pháp luật, một khi xảy ra chuyện sẽ trực tiếp "nổ tung", nhưng nói đi cũng phải nói lại, muốn xảy ra chuyện cũng không dễ dàng gì, trừ khi tự mình kinh doanh xảy ra vấn đề, chơi quá lớn mới gặp chuyện, nếu không thì rất khó xảy ra chuyện!
Bởi vì người có thể chơi quỹ đều là những người có mánh khóe cao siêu, nếu như đằng sau không có ai nâng đỡ, không thể nào chơi nổi!
Quỹ Bắc Vọng chắc chắn có vấn đề, Ô Ngữ Dung không cần đi tìm hiểu cũng biết.
Quỹ Xuyên Hàng cũng có vấn đề giống như vậy! Vấn đề của quỹ Xuyên Hàng bản thân Ô Ngữ Dung cũng biết rất rõ, chính vì vậy bà ta không tự tham gia vào quỹ này mà tìm mấy người hợp tác làm, quyền lợi đều được chia ổn thỏa, đối tác đều là những người có quan hệ rộng, có người nâng đỡ, cho dù xảy ra chuyện cũng có người đứng ra chống đỡ giùm!
Hoắc Vạn Thu chính là người thủ đoạn cao siêu có thể chống đỡ được, nếu nói về quan hệ rộng, Ô Ngữ Dung tự nhận không bằng ông ta.
"Nếu như ông Hoắc xảy ra chuyện, vậy chắc chắn đừng ai mong có thể thoát được, quả thật quỹ Xuyên Hàng có thể liên lụy đến tôi." Ô Ngữ Dung vô cùng thản nhiên, quan hệ lợi và hại bày ra trước đó, không có gì để giấu giếm, nói xong Ô Ngữ Dung Ô Ngữ Dung lại đổi giọng, cười hỏi Ngô Thần: "Nhưng cậu Ngô, dựa vào đâu mà Hoắc Vạn Thu lại gặp chuyện chứ? Không biết cậu Ngô có biết thân thế của Hoắc Vạn Thu hay không, nếu như ông ta không đủ trình thì cũng không hợp tác với tôi đâu!"
Lời của Ô Ngữ Dung tràn đầy tự tin, bà ta cảm thấy Ngô Thần đang uy hiếp mình, đương nhiên phải tin chính mình sẽ không xảy ra chuyện!
"Hoắc Vạn Thu đúng là đủ trình, ông ta quá giỏi rồi!" Ngô Thần càng cười tươi hơn: "Ông ta là kiểu người cho dù nhà họ Đinh có bỏ ra cái giá lớn như thế nào, cũng không thể khiến ông ta vào tù được! Bởi vì quan hệ của ông ta và nhà họ Đinh còn thân thiết hơn bà tưởng tượng nhiều, ông ta làm quá nhiều việc cho nhà họ Đinh để vận hành quỹ, toàn là những việc không thể để cho người khác biết được, chỉ có thể sống để bụng chết mang theo!"
"Nếu cậu đã biết rồi, vậy dựa vào đâu nói quỹ Xuyên Hàng sẽ gặp chuyện? Tôi sẽ xảy ra chuyện?" Ô Ngữ Dung cũng cười tươi hơn, ánh mắt khó hiểu nhìn Ngô Thần.
"Bởi vì Hoắc Vạn Thu chắc chắn sẽ gặp chuyện!" Ngô Thần cười đáp.
Ô Ngữ Dung ngẩn ra một lúc, bà ta suy nghĩ một chút mới hiểu rốt cuộc Ngô Thần đang nói gì!
"Cậu nói..." Ô Ngữ Dung chống hay tay lên bàn, từ từ đứng dậy, cuối cùng nhìn thẳng vào mắt Ngô Thần: "Cậu đang nói nhà họ Đinh? Nhà họ Đinh...!gặp chuyện?"
"Đúng vậy." Ngô Thần cười, lại nói thêm một câu: "Tôi làm đó!".