Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Tôi Bị Trường Phản Diện Tuyển Chọn

Editor: KimH

Beta: Maria

-

Nhân viên công tác trên tàu du lịch rất mông lung khi đối mặt với việc bất ngờ xảy ra này, nghĩ mọi cách ngăn cản nhưng vẫn không có cách nào. Trong chốc lát không biết nên làm như thế nào mới đúng, chỉ có thể tạm thời tránh đi nhóm hành khách kỳ lạ, trốn ở khắp nơi trên tàu du lịch.

Nhân viên công tác biến mất, 300 hành khách cũng xuống tàu.

Tàu du lịch to rộng lập tức trở nên trống không.

Có thí sinh đã nghị luận ầm ĩ.

Giọng nói trong loa phát thanh hồi nãy tiến hành theo đúng một trình tự nhất định thông báo cho bọn họ biết bây giờ hành khách vẫn chưa bị nhân viên công tác gϊếŧ chết biến thành lệ quỷ, đuổi hành khách xuống tàu, tương đương với phe lệ quỷ sẽ ít hơn một nửa sức chiến đấu, chuyện tốt rành rành như vậy lại được đưa đến trước mặt bọn họ.


Các thí sinh xung quanh sôi nổi xoa tay hầm hè phối hợp.

Có bầu không khí nhiệt huyết như vậy làm nền, vài thí sinh cẩn thận cũng gia nhập vào bầu không khí đó, trở thành một phần tử đuổi hành khách xuống tàu.

Nhưng bây giờ bình tĩnh lại, đối diện với tàu du lịch trống không, không tìm thấy một đóa hoa hồng núi tuyết nào, một vài thí sinh đã hối hận.

"...Bọn họ đều là NPC, đề thi của chúng ta là tìm kiếm hoa hồng núi tuyết, nhỡ đâu hoa hồng núi tuyết ở trên người bọn họ thì phải làm sao bây giờ? Chỉ có 50 đóa hoa hồng núi tuyết, bọn họ có tận 300 người, nếu hoa hồng núi tuyết ở trên người NPC, 400 NPC, có thể sẽ có số lượng hoa hồng núi tuyết nhất định."

"Đúng vậy, hơn nữa, cô gái trong loa phát thanh là ai vậy? Dựa vào đâu mà nghe cô ta?"

"Mọi người đều là thí sinh chung trường thi, là đối thủ cạnh tranh, sao cô ta có thể tốt bụng đi giúp chúng ta được cơ chứ?"


"Hừ, đám người không có não như các cậu, bị người ta dùng như súng rồi. Hoa hồng núi tuyết không có trên tàu du lịch, thì chắc chắn có ở trên người NPC, kỳ thi nào cũng khó khăn, ai mà không biết người kia có đức hạnh gì? Cốt truyện còn chưa mở ra, nhiều NPC như vậy, còn chưa kịp khai quật cốt truyện trên người họ, hồi nãy tôi cũng nói rồi, đừng nghe người trong loa phát thanh nói linh tinh, một con đàn bà, thứ đồ chơi làm ấm giường, có thể có ý kiến gì hay? Nhưng không ai nghe tôi, tất cả các người giống như bị tẩy não hết vậy, trước đây cô ta bán hàng đa cấp à..."

Người nói chuyện là Lý Quân Khoa Kỳ Huyễn, có dị năng hệ lôi, năng lực thì cũng tạm. Mỗi một lần thi nếu đề thi có liên quan đến giá trị vũ lực, ví dụ như càng nghiêng về việc gϊếŧ BOSS, gã ta có thể nằm trong top 10; nếu đề thi thử thách chỉ số IQ, gã ta sẽ không lọt được vào top 10, nhưng cũng không đến mức nằm dưới top 50, nói ngắn gọn, gã ta là một thí sinh có thành tích top đầu.


Trước kia Lý Quân là nhân vật phản diện hàng thật giá thật, làm không ít chuyện gϊếŧ người cưỡиɠ ɠiαи. Sau khi đến trường học này, lúc đầu còn thu liễm một chút, nhưng sau khi thăm dò được đức hạnh của trường học, gã ta càng trở nên hung hăng càn quấy hơn. Trong trường thi, những NPC xinh đẹp sẽ không thoát được ma trảo của gã; ngoài trường thi, nhìn thấy thí sinh có chút nhan sắc cũng sẽ không buông tha, vẫn luôn duy trì quan hệ dẫn mối tốt đẹp với Lục Cầm của Khoa Hiện Đại.

Mà lần trước, Lý Quân nghe nói học viên mới của Khoa Hiện Đại làm nghề diễn viên, ruột gan gã vẫn luôn ngứa ngáy, ngồi chờ ở con đường nhất định phải đi qua để về ký túc xá, không ngờ lại vồ hụt. Đối với gã ta mà nói, không chiếm được là đồ tốt, càng không chiếm được lại càng nhớ mãi không quên. Ngày hôm sau Lục Cầm gửi ảnh của Lâm Tinh Hà cho gã, gã càng ngứa ngáy ruột gan, cô gái này xinh đẹp, tuổi lại còn trẻ, dáng người nhỏ xinh làm người ta có suy nghĩ muốn bảo vệ, nhìn là muốn đè cô dưới thân, nghe cô nghẹn ngào rêи ɾỉ.
Lý Quân nổi sắc tâm, lại đi rình Lâm Tinh Hà, không ngờ Lâm Tinh Hà đã đi tham gia kỳ thi dành cho học viên mới. Chưa được bao lâu, Lý Quân cũng đi thi, chờ lúc gã trở lại, thì đã đến kỳ thi ngẫu nhiên mỗi tháng một lần.

Cũng chính vì nguyên nhân đó, Lý Quân hồn nhiên không biết trong vòng nửa tháng, Lâm - người gã ta nhớ mãi không quên muốn có được - Tinh Hà đã có chút danh tiếng trong trường, thậm chí còn có người lập giáo phái vì cô, hơn nữa cô còn thành công đi bộ một vòng trong không gian của Tạ Vô An cấp S, rồi lại bình yên vô sự đi ra ngoài.

Chẳng qua loại người như Lý Quân, cho dù có biết, cũng chỉ cho rằng con gái bình thường của Khoa Hiện Đại chắc chắn đã dựa vào tên đàn ông nào đó, ban ngày nở mày nở mặt cũng chỉ là kết quả ra sức đổi lấy ở trên giường vào buổi tối thôi.
Lý Quân có phương pháp đơn giản nhưng thô bạo để phá cửa tàu, gã chỉ cần triệu hoán một trận sét nhỏ, là có thể phá hỏng cửa lên tàu dễ như trở bàn tay, nhưng Lý Quân không muốn dùng, sắp đến thời gian tàn sát của lệ quỷ, dị năng của gã cực kỳ tốn thời gian hồi phục, nếu triệu hoán nhiều tia sét nhỏ, thì uy lực của sét lớn sẽ yếu đi.

Vì vậy Lý Quân đi xúi giục những người khác làm chuyện này, gã ta nói to: "Nhân lúc tàu du lịch còn chưa xuất phát, gọi hết hành khách quay lại đi, chỉ cần dùng chút sức là có thể mở được cửa, lại tìm một cái cớ để gọi hành khách quay lại là được rồi."

Lý Quân càng nghĩ càng thấy đều do đứa con gái trong loa phát thanh sai, chắc chắn bây giờ cô đang mừng thầm vì chút thông minh của mình ở một chỗ mà không nhìn thấy hoàn cảnh ở đây. Đàn bà đúng là tai họa, đã không có não lại còn vướng víu.
Phần lớn tư tưởng của đám người này đều là gặp chăng hay chớ, có vài người nghe Lý Quân nói xong, cũng thấy có đạo lý, lập tức ngo ngoe rục rịch, đang chuẩn bị dùng bạo lực mở cửa gọi hành khách quay lại tàu, thì loa phát thanh đột nhiên vang lên một tiếng rè rất nhỏ, sau đó là giọng của một người đàn ông: "300 hành khách đã xuống, bây giờ chỉ còn 100 lệ quỷ và 100 thí sinh ở trên tàu thôi à?"

"Lúc trước có một NPC hành khách nói với tôi, tàu du lịch có chế độ luân hồi. Sau khi kết thúc cuộc tàn sát quy mô lớn, những du khách còn sống sẽ quay về bờ, sau khi tàu xuất phát thì lại lên tàu lần nữa, cho đến khi tử vong mới thôi. Cho dù trốn đi, 15 phút trước khi tàu xuất phát cũng sẽ bị mạnh mẽ kéo lên tàu du lịch. Sau khi thuyền xuất phát, phàm là hành khách xuất hiện ở tàu du lịch, thì đấy chính là những người còn sống trong lần trước."
Một số người ngo ngoe rục rịch nghe thấy lời này lập tức dừng động tác lại.

"...Cô gái này biết nhiều tin tức thế."

"Có ai thấy giọng nói của thanh niên trong loa phát thanh nghe quen tai không?"

"Hình như là BOSS của Khoa Kỳ Huyễn, người họ Rudolph ấy..."

"À đúng rồi, anh Cửu!"

Nghe thấy tên BOSS của Khoa Kỳ Huyễn, những người định hành động anh nhìn tôi tôi nhìn anh, hai mặt nhìn nhau.

...Làm? Hay không làm đây?

Lý Quân thấy bọn họ không hành động, trong lòng lập tức tức giận, gã ta cũng tức Rudolph, đều là học viên của Khoa Kỳ Huyễn, y lại có danh tiếng hơn gã ta, rõ ràng y chỉ là một T đầy máu, lần nào đánh BOSS cũng đều đứng trước chịu đòn, đợi đến khi BOSS không đánh được nữa thì y mới ra tay giải quyết BOSS.

Đáy lòng Lý Quân coi thường Rudolph, cảm thấy y là một tên con trai ẻo lả, nếu không phải nam sinh ẻo lả thì ai sẽ cả ngày trong nhà tắm để gội đầu chứ, gội xong còn chăm sóc tóc, rụng vài sợi tóc mà như sắp chết đến nơi rồi ý.
Cô gái trong loa phát thanh, chắc chắn có một chân với y.

"...Đừng thất thần nữa, nếu không tận dụng thời gian thì tàu sẽ xuất phát đấy."

Mà lúc này, giọng anh Cửu lại vang lên trong loa phát thanh: "Đề thi là tìm kiếm hoa hồng núi tuyết, cô không sợ trong 300 NPC hành khách sẽ có manh mối về hoa hồng núi tuyết à?"

Giọng nói đương nhiên của cô gái vang lên: "Đương nhiên là không sợ rồi. Tàu du lịch là tàu luân hồi, chỉ có nhân viên công tác là cố định, mỗi lần cập bờ sẽ có hành khách mới lên tàu, sau khi lên tàu, trải qua hai đợt tàn sát, xuống tàu, lại có hành khách mới lên đây. Thật ra những hành khách đó cũng không tính là NPC, cùng lắm chỉ là phông nền mà thôi, chỉ có nhân viên công tác và những hành khách trải qua rất nhiều lần luân hồi mới có thể coi là NPC chân chính. Chúng ta đuổi bọn họ xuống, tàu du lịch sẽ bớt hơn một nửa đồng lõa của lệ quỷ, nếu chia đều ra, một người trong chúng ta sẽ đối phó hai tên, không dễ hơn so với một người đối phó với sáu tên à?"
Giọng nói của cô gái bỗng dừng một lát, nói một cách chán nản: "Ôi, quên tắt loa phát thanh rồi..."

"Ồ, những gì chúng ta nói đều bị nghe thấy à?"

"Ừ, BOSS anh có để ý không?"

"Không để ý, giải quyết mấy tên thuyền trưởng biến thành quỷ này như thế nào đây? Bọn chúng ngậm tóc của tôi, tởm quá."

Mọi người nghe thấy những lời Lâm Tinh Hà nói trong loa phát thanh, ngay lập tức cảm thấy cô nói rất có đạo lý, những hành xuống tàu cùng lắm là phông nền, rõ ràng nhân viên công tác mới là chìa khóa, khó lắm mới đuổi được họ xuống, bây giờ kéo họ quay lại, chẳng phải là tự gây phiền phức cho bản thân à?

Vì thế, những người chuẩn bị phá cửa đều dừng tay.

Mà lúc này, cô gái trong loa phát thanh lại nói: "Đã mở loa rồi thì cứ để vậy đi, có hai đợt tàn sát quy mô lớn, nếu dựa vào sức của một người thì rất khó để vượt qua kỳ thi này, tôi không ngại chia sẻ những tin tức tôi biết cho tất cả thí sinh. Tôi đã làm thí nghiệm rồi, bây giờ gϊếŧ chết nhân viên công tác, bọn họ sẽ biến thành quỷ trước, nhưng chưa đến tối nên năng lực của bọn họ khá là yếu. Dùng cách bình thường thì không thể tấn công bọn họ, trước mắt cách bọn họ tấn công chúng ta là mượn dùng đồ vật ở thế giới này của chúng ta..."
Lâm Tinh Hà thoải mái hào phóng nói ra các lý luận mà mình phỏng đoán về không gian hai chiều và không gian ba chiều trong loa phát thanh.

"...Trước mắt thì người có thể đụng vào bọn họ chỉ có anh Cửu, tấm chắn phòng ngự của anh Cửu cản được vạn vật, cũng xuyên qua được các chiều không gian khác nhau, cho nên những bạn học có kỹ năng tương tự anh Cửu đến phòng thuyền trưởng một chuyến, chúng ta có thể bàn bạc cách tiêu diệt bọn họ sau khi bọn họ biến thành quỷ. Tôi có một đề nghị nho nhỏ, bây giờ mọi người không cần gϊếŧ chết nhân viên công tác, bởi vì sau khi gϊếŧ chết bọn họ, bọn họ sẽ biến thành quỷ, cho dù bây giờ bọn họ rất yếu. Chỉ là chúng ta vẫn chưa tìm được cách giải quyết bọn chúng, cho nên bây giờ bắt hết bọn họ lại, tập trung quản lý..."
Cô gái trong loa phát thanh cười một tiếng: "Dù sao bây giờ bọn họ là người, đều rất yếu, cứ bắt nhốt bọn họ lại rồi nói tiếp."

Nhân viên công tác trốn ở các nơi trên tàu du lịch tất nhiên cũng nghe thấy loa phát thanh.

...Có ý gì?

...Biết bọn họ sắp biến thành lệ quỷ, buổi tối muốn tàn sát trên quy mô lớn, những người này không sợ à? Còn muốn đem quân đánh ngược lại để chiếm được lợi thế à?

Lý Quân không tin, vừa lúc tóm được một nhân viên công tác rồi gϊếŧ chết.

Lúc nhân viên công tác biến thành quỷ, Lý Quân dùng dị năng hệ lôi của mình để đánh nó, nhưng tia sét lại xuyên thẳng qua cơ thể quỷ, bổ vào mặt đất.

Nhân viên công tác cười lạnh với gã ta, cho gã một ánh mắt khiêu khích, sau đó bay đi.

Không ít bạn học xung quanh phóng ra năng lực của mình, đáng tiếc đều không có hiệu quả, chứng minh Lâm Tinh Hà nói là sự thật. Mọi người cũng không ngốc, cũng hiểu rõ bây giờ đề nghị của Lâm Tinh Hà là tốt nhất, bắt tất cả nhân viên công tác lại rồi nhốt chung với nhau, tập trung quản lý, đợi nhóm anh Cửu bàn bạc ra cách giải quyết, lại tập trung xiên bọn chúng.
Những thí sinh ở đây đều đến từ Trường học Nhân Vật Phản Diện, đa số đều không phải người ăn chay, tốc độ tìm người nhanh, hiệu suất bắt người cao, chưa đến nửa tiếng, đã bắt được hết nhân viên công tác còn sống trên tàu du lịch.

95 nhân viên công tác bị đặt trên boong tàu, thí sinh có ma pháp hệ thổ tạo ra một nhà giam rất lớn bằng đất, nhốt bọn chúng vào trong, nhân viên đông đúc, giống như ngục giam khổng lồ.

Đám nhân viên công tác nhìn nhóm người tùy ý quan sát mình, người! nào! người! nấy! đều! rất! bối! rối!

...Có phải lấy ngược kịch bản rồi hay không?

-

Tác giả có lời muốn nói:

Đúng vậy, bởi vì có giáo chủ, nên mấy người mới lấy ngược kịch bản ó!

Nhấn Mở Bình Luận