Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Tôi Chỉ Muốn Làm Một Công Tử Phong Lưu - Lý Quân Minh (FULL)

Lý Quân Minh ở trần nằm trên giường, trên tay là ly Romanee Conti, khẽ nhấp một ngụm.

“Ha..”.

“Vị của rượu này không tệ, các hạ có muốn uống thử một ly?”

Trong căn phòng rộng lớn căn bản không có bóng dáng của người nào khác, anh như thể đang tự nói tự trả lời với không khí.

Song một giây sau.

Một người đàn ông khoảng hơn bốn mươi tuổi từ vách tường bên cạnh bước ra, ngũ quan trên mặt mang vẻ cương nghị, đôi mắt sáng rực có hồn, trên người tản ra một luồng chính khí.

“Sao cậu lại phát hiện ra tôi?”

Người đàn ông dùng giọng nói có vẻ hứng thú hỏi.

Lý Quân Minh mỉm cười, hỏi ngược lại: “Nếu như tôi nói, trong vòng mười trượng, chỉ cần có một cọng cỏ rơi xuống đất cũng không thoát được khỏi tai mắt của tôi, thì ông có tin không?”

Nghe thấy câu trả lời này, đồng tử của người đàn ông thoáng co lại.

Ngũ quan của võ giả nhanh nhạy hơn người bình thường rất nhiều, điều này cũng chẳng có gì là bí mật.

Nhưng mà, có thể nắm bắt được cả tiếng một cọng cỏ rơi xuống đất trong phạm vi mười trượng, thì sợ là kẻ mạnh cảnh giới Tông Sư cũng không làm được!

Hoặc có lẽ phải là kẻ mạnh cảnh giới Võ Thánh trong truyền thuyết mới có thể...

Nhưng mà sao có thể như vậy!

Võ giả bình thường khoảng hai mươi tuổi mà bước chân vào Thừa Cảnh thì đã được coi như kỳ tài võ học rồi, người trước ba mươi tuổi có thể luyện đến cảnh giới Đại Thừa thì chắc chắn phải là kẻ mạnh hàng đầu trong giới võ đạo!

Lên tiếp nữa là cảnh giới Tông Sư, cho dù là những kẻ mạnh có tư chất vượt trội cũng phải đến độ tuổi một Hoa Giáp thì mới có thể đột phái

Còn về cảnh giới Võ Thánh, đây là ngưỡng mà rất nhiều võ giả theo đuổi cả một đời cũng chưa chắc đã vượt qua được!

Kẻ mạnh có thể đạt đến cảnh giới này phải nói là ít như lông phượng sừng lân!

Tương truyền chỉ có mỗi Phương trượng của Thiền Lâm Tự, Chưởng giáo của Đạo môn, cùng với Cung chủ của Tiêu Diêu Cung, ba người thống trị của những thế lực hàng đầu võ đạo này, sau trăm tuổi mới thành công nhập đạo!

Mà thanh niên trước mắt đây, dù có bắt đầu luyện võ từ trong bụng mẹ, thì tính làm tròn cũng chẳng quá được hơn hai mươi năm.

“Cậu trai trẻ, bốc phét đúng là không cần phải nộp thuế, nhưng mà phiền cậu ít nhất cũng phải nói cái gì có cơ sở một chút”.

Người đàn ông sau khi qua cơn hoảng hốt, đáy mắt hiển hiện vẻ châm chọc.

Đặt ly rượu trong tay xuống, Lý Quân Minh lại ngậm một điếu thuốc, ung dung từ tốn nói: “Có phải bốc phét hay không tạm thời để đấy không nói... nếu như tôi không đoán nhầm, thì Long Vương đích thân đến tìm tôi hẳn là vì chuyện của nhà họ Hà đúng không?”

Long Thiên Quân khẽ nheo mắt.

Rõ ràng, ông ta không ngờ được đối phương lại biết thân phận của ông ta!

“Tổ chức Rồng mặc dù là một tổ chức cơ mật cao nhất của nước Hạ, nhưng mà danh tiếng của Long Vương nước Hạ lại vang dội cả trong và ngoài nước, tôi có thể biết được thân phận của ông cũng không có gì là lạ, cho nên ông không cần phải căng thẳng!”

Lý Quân Minh như vô tình mà cố ý giải thích một câu.

Long Thiên Quân không kiềm được mỉm cười, nói: “Cậu cho là tôi sẽ căng thẳng?”

“Đúng, tôi cảm nhận được ông đang rất căng thẳng”. Lý Quân Minh vẻ mặt nghiêm túc nói.

“Ha ha ha..."

Long Thiên Quân như thể nghe được một câu chuyện cười vô cùng khôi hài, sau đó nói bằng giọng ngạo mạn: “Cậu trai trẻ, mặc dù tôi không biết làm sao mà cậu phát hiện ra tôi, nhưng mà... nếu như cậu đã biết thân phận Long Vương của tôi, mà vẫn còn dám nói khoác không ngượng mồm mà bảo tôi căng thẳng?”

“Ông thực sự không căng thẳng?” “Ha..”.

Long Thiên Quân cười khinh bỉ. “Vậy bây giờ thì sáo?”

Đáy mắt Lý Quân Minh thoáng nghiêm lại, một luồng khí thế ào ạt từ trên người anh tản ra.

Chỉ chớp mắt, sát khí đã đầy ngập cả căn phòng.

Long Thiên Quân chỉ cảm thấy có một luồng khí kình vô hình đang khóa chặt lấy mình, bên trong cơ thể như có một giọng nói nhắc nhở ông ta tốt nhất đừng có làm bừa, nếu không...

Sẽ chết!

Chẳng qua thời gian mới trôi qua có vài nhịp thở, Long Thiên Quân đã tái mét mặt. “Bây giờ ông căng thẳng không?”

Lý Quân Minh nhếch miệng cười lạnh lùng.

Long Thiên Quân thầm siết chặt nắm đấm, nhưng lại không dám cử động, nhìn về phía Lý Quân Minh bằng ánh mắ đầy khiếp sợ.

Từ khi ông ta xuất đạo khỏi tổ chức Long đến nay, đã từng chấp hành vô số nhiệm vụ cấp cao, từng chém giết vô số kẻ mạnh cả trong lẫn ngoài nước...

Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận