“Lão Trần!"
Trong mắt Tề Tiên Nhi ngập đây sự khủng hoảng.
Trước đó cô ta còn tưởng chỉ là công pháp của Lý Quân Minh tương đối kỳ lạ mà thôi, thực lực của bản thân anh nhiều lắm cũng chỉ đến cnahr giới Đại Thừa! Nhưng bây giờ...
Ông lão mặc dù chỉ là cảnh giới Tông Sư sơ kỳ, nhưng cũng thực sự là một kẻ mạnh cảnh giới Tông Sư mà!
Chẳng qua mới một đòn đã bị Lý Quân Minh giết chết rồi!
Đây thực sự không phải là ảo giác sao?
“Em hổ cái, em có chắc không muốn gọi người khác đến nữa chứ?”
Lý Quân Minh ngậm điếu thuốc, tiếp tục đùa bốn. “Đại cai”
Đúng vào lúc này, George khắp người dính đây máu tươi tự tin bước vào trong biệt thự.
Nhìn anh ta lúc này trông hơi đáng sợ, nhưng mà những vết máu kia đều là máu của thành viên Thập Tuyệt Môn, trên người anh ta không hề mất quas nhiều sức lực, không có vết thương nào.
Thần sát thủ, danh bất hư truyền.
“Giải quyết sạch sẽ rồi chứ?”
Lý Quân Minh nhẹ nhàng hỏi một câu.
George nhún vai nói: “Năm mươi tám người, không còn một ai có thể hít thở”
'Tề Tiên Nhi không hề ngốc, mà ngược lại còn thông minh một cách khác thường.
Từ cuộc nói chuyện của Lý Quân Minh và George, thêm với những tiếng súng nổ đứt quãng lúc nãy cô ta nghe được bên ngoài, lập tức đã đoán ra được nhóm người dưới của cô ta đều đã chết sạch rồi! Sự giật mình cùng kinh hãi trong lòng đã không tìm được ngôn từ nào. để diễn tả được nữa.
Tựa như chỉ trong chớp mắt, cô ta phát hiện ra số lần giật mình kinh hãi của đêm nay còn nhiều hơn hai mươi mấy năm nay của cô ta cộng lại!
Đơ rồi, cô ta đã hoàn toàn đờ đẫn! “Soạt!”
'Tề Tiên Nhi vẫn còn đang bàng hoàng, thì đột nhiên phát hiện cổ mình đã bị người ta bóp chặt.
Lý Quân Minh xách cổ cô ta lên như xách một con gà, nói: “Tôi không thích giết đàn bà, nhưng cũng không có nghĩa là sẽ không giết, người đẹp, nhớ kiếp sau đừng...".
Lời còn chưa nói hết, cả người anh lập tức ngẩn ra.
Chỉ thấy Tề Tiên Nhi mới giấy giụa vài cái thì xương đòn đã lộ ra ngoài, chỗ bên trái có một vết bớt như ẩn như hiện hình hoa mail
Lý Quân Minh lập tức thả cô ta xuống, sau đó từ trên cao nhìn xuống nói: “Trên người cô sao lại có vết bớt hình hoa mai? Mau nói cho tôi biết!”
Anh có thể chắc chắn vết bớt hình hoa mai này không phải là bẩm sinh, mà là được xăm lên!
Nguyên nhân khiến anh kích động như vậy là vì... bên vai trái của mẹ anh cũng có một vết bớt y hệt như vậy!
“Hộc... hộc.
Tê Tiên Nhi thở hổn hển. “Mau nói!”
Đáy mắt Lý Quân Minh đầy vẻ lạnh lếo, tiếng quát nghiêm nghị lạnh lùng.
Tê Tiên Nhi bị dọa cho giật cả mình, sau đó mới từ từ ngẩng đầu lên nói à... đây là dấu vết đặc biệt của riêng... Vu Giáo chúng tôi”.
Vu Giáo?
Đây là cái thế lực gì mà Lý Quân Minh lại chưa từng nghe đến.
“AI
Chỉ thấy Tề Tiên Nhi ôm chặt ngực mình, trông có vẻ vô cùng đau đớn.
Lý Quân Minh vừa nhìn đã đoán được đối phương không phải đang giả bộ, cho nên quỳ xuống bắt mạch cho cô ta.
“Bên trong cơ thể cô có cổ trùng?”
L ão Trần đến đây để mang thuốc giải cho t người ông ta có thuốc giải, giúp tôi lấy...”.
Tê Tiên Nhi mặt lộ vẻ vô cùng đau đớn, nói chuyện thôi cũng cảm thấy khó khăn.
Lý Quân Minh lập tức đi đến bên cạnh người ông lão mò mẫm, trên người ông ta quả thực có một cái bình ngọc, nhưng vừa rồi lúc đập chết đối phương, anh lại chẳng may đập nát cả chiếc bình ngọc.
Thấy cảnh này, sắc mặt Tề Tiên Nhi xám như tro tàn.
Bởi vì không có thuốc giải thì trong vòng ba giờ đồng hồ cô ta cũng sẽ phải chết!
“Đại ca, có cần đưa cô ta đi bệnh viện?”
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!