Sẽ có người ăn gà rán trong toilet sao?
Rõ ràng là không.
Sẽ có loại nước hoa có mùi giống như mùi gà rán sao?
Rõ ràng cũng không.
Câu trả lời duy nhất là pheromone ( tin tức tố) của anh chàng đẹp trai này chính là mùi gà rán.
Đây là mục tiêu mà cậu ngắm đến, cậu lập tức dừng lại bước chân đang định rời đi. Lý trí nói với cậu là không thể, nhưng chân cậu một bước cũng không muốn đi.
Một người xuất sắc như vậy, bỏ lỡ rồi sẽ tìm được sao?
Kỳ Nhạc Ngôn rất muốn tiếp cận hắn, nhưng lại có chút ngượng ngùng.
Hai nhân vật nhỏ trong đầu nổ ra một trận cãi vã, một người nói là loại hương vị này quá hiếm, triệu người mới có một, lỡ như bỏ lỡ thì làm sao bây giờ. Một người khác lại nói, không, Kỳ Nhạc Ngôn, cậu là minh tinh, cậu muốn vì làm chuyện kỳ quái mà lên hotsearch à? Tên nhóc đó lại nhảy ra, Kỳ Nhạc Ngôn, cậu còn năm năm hợp đồng, tỉnh lại đi, phải sống khổ cực không đủ ăn năm năm, cậu chấp nhận số phận sao?
Chỉ nghe bang một tiếng, sợi dây lý trí trong đầu Kỳ Nhạc Ngôn xem như đứt.
Mặc kệ, triển thôi!
Kỳ Nhạc Ngôn bước tới, cất lời: “Hi.”
Buồng vệ sinh chỉ có hai người, thực rõ ràng cậu đang cùng mình nói chuyện, Sở Hạ đối với người xa lạ đều tương đối lạnh nhạt, vì thế gật gật đầu xong liền không nói thêm gì.
“Tin tức tố của anh thực đặc biệt.”
Kỳ Nhạc Ngôn nghĩ mình đã tìm được điểm gợi chuyện tốt. Trong xã hội hiện đại, khen rằng pheromone của người khác dễ ngửi là mức độ khen ngợi cao nhất, không ai có thể cưỡng lại lời khen ngợi đó.
Nhưng Kỳ Nhạc Ngôn gặp được chính là Sở Hạ.
Tin tức tố là một chủ đề cấm kỵ đối với Sở Hạ, hắn không muốn đen mặt với người lạ, nhưng lại tỏ ra thờ ơ hơn trước: “Ồ.”
Kỳ Nhạc Ngôn than thở trong lòng, thật sự là một kẻ hủy diệt chủ đề.
Nhưng cậu rất cẩn thận, sau khi xem mặt đoán ý mơ hồ biết được điều gì đó, liền chủ động hỏi: “Điều này có phải xúc phạm đến anh không? Xin lỗi, tôi không cố ý, nhưng tôi rất thích pheromone của anh, tôi có thể kết bạn với anh được không?”
Nói xong, cậu liền nở một nụ cười rất hiền lành.
Nói chung, một Omega đẹp trai đáng yêu như vậy rất dễ nói chuyện với Alpha, Alpha đều sẽ nóng lòng đáp ứng bất kỳ yêu cầu nào của omega này.
Nhưng Sở Hạ thì không.
Sở Hạ vẫn thờ ơ như cũ.
Thật ra, cách đây không lâu có một Omega đã nói những điều tương tự với hắn, tuy rằng cậu ta không đẹp bằng người trước mặt, nhưng giọng điệu của cậu ta thực sự rất mềm mại và dịu dàng. Nhưng Sở Hạ cũng biết rằng họ đều nói thích pheromone của hắn, không bằng nói càng thích sự giàu có của hắn.
Điều này cũng làm cho Sở Hạ có chút đề phòng omega trước mặt, nhưng con người ta càng thiếu cái gì, đối với phương diện đó lại càng muốn nghe khen ngợi. Omega trước mặt khen ngợi pheromone của hắn bằng giọng điệu rất chân thành, điều này khiến hắn rất hưởng thụ, có chút vui mừng, thậm chí còn muốn nghe thêm vài câu nữa.
Sở Hạ lúc này mâu thuẫn cực kì, sau một lúc lâu im lặng mới hỏi: “Khứu giác của cậu có vấn đề gì sao?”
“…”
Kỳ Nhạc Ngôn đợi rất lâu lại chờ được câu hỏi không thể giải thích này, trong lòng cảm thấy có chút thất bại.
Không phải cậu rất giỏi khen người sao?
Không thể nào, cậu không tin!
Vì vậy Kỳ Nhạc Ngôn dành khoảng thời gian dài để khen ngợi Sở Hạ, khen đến khi sắc mặt đối phương tương đối dễ nhìn. Trong lòng Kỳ Nhạc Ngôn mới thấy hài lòng, khi còn đi học cậu đã làm công việc bán hàng bán thời gian, kể từ đó, quán quân doanh số hàng tuần của công ty chính là cậu, lại càng nhận được tiền thưởng nhiều hơn.
Kỳ Nhạc Ngôn sao có thể không biết khen ngợi người ta chứ, cậu dùng năm phần công lực, đã chinh phục được anh đẹp trai trước mặt này.
Kỳ Nhạc Ngôn ngọt ngào rất nhanh có được ID wechat của soái ca.
Sau khi hai người tách ra, Kỳ Nhạc Ngôn trở lại phòng của mình. Lý Lạc vẫn đang ăn, nhưng tâm trạng của Nhạc Ngôn không còn lên xuống phập phồng nữa, cậu đã có niềm vui mới.
Kỳ Nhạc Ngôn lấy điện thoại di động ra, chuẩn bị lén tìm hiểu vòng bạn bè của anh đẹp trai. Kết quả xem được, khá lắm, vòng bạn bè của người này rỗng tuếch. Có một số người vòng bạn bè đẹp như một vườn hoa, phong phú và đầy màu sắc. Một số thì vòng bạn bè mọc đầy cỏ dại, nhưng vòng bạn bè của anh đẹp trai này lại trọc lóc!
Kỳ Nhạc Ngôn âm thầm cân nhắc, có lẽ là người này đề phòng cậu, hoặc là thực sự không có chút động thái nào.
Kỳ Nhạc Ngôn quay về nhìn một chút nickname cùng ảnh đại diện của soái ca muốn khen cũng chẳng có gì để khen, cảm thấy đại khái rằng còn có cái khác.
Kỳ Nhạc Ngôn quá thất vọng, rõ ràng anh ta sở hữu pheromone tuyệt vời như vậy, mà bản thân lại nhàm chán quá chừng.
Có vẻ như bản thân anh đẹp trai cũng không thích tin tức tố của mình cho lắm.
Nếu cậu có mùi tin tức tố như vậy, cậu mỗi ngày đều sẽ muốn tự liếm chính mình.
Quên đi, cậu không phải không hiểu được, kỳ thật cậu cũng không thích pheromone của mình cho lắm.
Không quá mấy ngày, Kỳ Nhạc Ngôn đã mang theo trợ lý của mình vào đoàn phim. Lần này quay phim không đi xa, vẫn ở lại Bắc Kinh. Kỳ Nhạc Ngôn không mang nhiều đồ đến khách sạn của đoàn phim, dù sao nhà của cậu cũng ở Bắc Kinh, thỉnh thoảng có thể về nhà nghỉ ngơi khi không bận.
Lần này cậu chính là đóng phim thần tượng, vai diễn mà cậu nhận được là một nam hai Omega thầm thích nhân vật chính Alpha. Vai diễn này không hề nghi ngờ là một phú nhị đại ngậm thìa vàng mà lớn, nhưng thân thể ốm yếu, cả người lộ vẻ bệnh trạng nên đặc biệt khao khát nam A cường tráng dương quang.
Cốt truyện của bộ phim này thực ra khá tục, nhưng thực sự giữa hai vai chính ngọt ngào muốn xỉu luôn, một đại nam nhân như Kỳ Nhạc Ngôn nhìn kịch bản ngẫu nhiên đều sẽ nhếch khóe miệng, chờ đến lúc diễn hậu kỳ thêm BMG lãng mạn vào, khả năng sát thương chắc chắn được nhân lên. Ngoài ra, mỗi vai diễn trong kịch bản đều có những điểm sáng riêng, dù là bao nhiêu cảnh.
Điều này rất khó xảy ra.
Kỳ Nhạc Ngôn cho rằng đây là một kịch bản hay, hơn một tháng qua, cậu đã nghiên cứu kỹ kịch bản và ghi nhớ lời thoại, thực hiện nghiêm túc mười phần. Tất nhiên, lương của cậu vẫn ở mức chấp nhận được, lương tâm cũng không phép cậu có thái độ có lệ.
Bây giờ đã khởi động máy, Kỳ Nhạc Ngôn ngày nào cũng tràn đầy nhiệt huyết, bất kể có phần diễn của mình hay không, cậu đều sẵn sàng đến phim trường để quan sát và học hỏi.
Cảnh quay của ngày hôm nay lấy bối cảnh tại một trung tâm mua sắm chuyên bán hàng hóa cao cấp. Tuy rằng đoàn phim của họ rất có tiền nhưng cũng không có giàu đến mức này, nghe nói là sản nghiệp của bên nhà đầu tư, có quan hệ với đạo diễn nên mấy ngày nữa họ cũng có thể tới quay.
Đoàn phim đã tạm thời thu thập một phần diện tích ở tầng 3 khu B, chuẩn bị quay cảnh nam nữ chính đi mua sắm.
Cảnh quay của Kỳ Nhạc Ngôn ở phía sau nhưng cậu vẫn đến sớm, trang điểm xong liền ở bên cạnh xem. Nhưng cảnh quay hôm nay khá đơn giản, xem lâu cũng có chút nhàm chán, Kỳ Nhạc Ngôn thỉnh thoảng đưa mắt nhìn xung quanh.
Lần nhìn này thực sự khiến cậu thấy được điều thú vị.
Kỳ Nhạc Ngôn thấy được anh đẹp trai đã gặp hôm trước, thay một bộ âu phục chỉnh tề, càng cảm thấy đẹp trai hơn, toàn thân đều lộ ra khí chất tinh anh cấm dục. Kỳ Nhạc Ngôn vui vẻ, nghĩ đến ăn không được gà rán, nhưng lại có thể cùng soái ca vị gà rán nói chuyện nha.
Với cách này, cậu rất hài lòng.
Cậu đứng dậy định đi qua chào hỏi, nhưng vừa đi được vài bước, Nhạc Ngôn đã nhìn thấy một người đàn ông mang vẻ đẹp tinh xảo tiến lại gần anh đẹp trai và bắt chuyện.
Cậu trai này thấp hơn một cái đầu so với anh đẹp trai, thêm nữa cậu ta cũng thể hiện đầy đủ như nào là sự chênh lệch chiều cao đáng yêu nhất. Cách ăn mặc và hành động của cậu ta thể hiện rõ cậu ấy là một omega, đẹp trai và tự tin, khiến nhiều người phải thầm thương trộm nhớ.
Khi cậu ta đang nói chuyện, soái ca vị gà rán cúi xuống nhìn cậu ta, như thể anh ta đang rất tập trung.
Hai người đứng bên nhau, nhìn từ xa giống như một bức tranh vẽ.
Thì ra trai đẹp đã có chủ.
Kỳ Nhạc Ngôn dừng lại, cảm thấy tiếc nuối không thể giải thích được. Đã có chủ, Nhạc Ngôn không thể bước đến quấy rầy được, đành phải trở về vị trí ban đầu. Chỉ là tâm trạng thoải mái vui vẻ trước đây không còn nữa, trong lòng thở dài, tại sao mình không gặp được anh chàng đẹp trai này sớm hơn.
Vốn dĩ cậu không có suy nghĩ gì, giờ cậu mới nhận ra rằng có một lựa chọn là biến soái ca vị gà rán kia thành bạn trai, nhưng rõ ràng lại không thể chọn, trái tim của Kỳ Nhạc Ngôn đột nhiên có chút u sầu. Cậu không biết liệu ông trời có cho cậu một người bạn trai vị gà rán nữa hay không.
Nếu không có vị gà rán, bạn trai vị lẩu, vị cay cũng được. Mặc dù nghe có vẻ kỳ lạ, nhưng Kỳ Nhạc Ngôn thích khẩu vị nặng, tốt nhất là có thể thêm chút mùi vị vào cuộc sống nhạt nhẽo của cậu.
Nhìn đứa trẻ đói bụng này xem, thẩm mỹ khác hẳn người thường.
Một lúc lâu sau, Kỳ Nhạc Ngôn cảm thấy muốn đi tiểu, quyết định vào nhà vệ sinh để giải quyết. Cậu chọn một nhà wc thật xa để thuận tiện trên đường giải sầu. Bởi vì những thứ trong trung tâm mua sắm rất đắt tiền, tương đối ít người đến đi dạo mua sắm.
Nháy mắt cậu đã đến nhà vệ sinh, ngay khi Nhạc Ngôn kéo khóa quần xuống liền nghe thấy tiếng điện thoại từ trong buồng wc, một giọng nam có chút mềm mại, nhưng giọng điệu lúc này của cậu ta mang theo châm chọc, có chút ác ý: “Đừng có nói nữa, hẹn hò cái gì chứ, phải là chịu khổ! Người đó bốc mùi khó chịu, cuối cùng tôi cũng biết tại sao người này giàu như vậy mà vẫn độc thân. Cái danh hiệu tổng tài dầu mỡ thật sự không phải để trưng.”
Kỳ Nhạc Ngôn nghĩ, miệng vẫn là thật độc.
Tiếng động lúc cậu đi vào cũng không nhỏ, Kỳ Nhạc Ngôn không tin là bên trong cậu ta không nghe thấy, nếu cậu ta đã không ngại thì cậu cũng xin nghe.
“Yên tâm đi, hắn đột nhiên có hội nghị video, tuyệt đối không nghe được. Đừng nói nữa, sáng nay tôi bị mùi của hắn nồng muốn chết luôn, kỳ mẫn cảm của hắn sắp tới rồi, khống chế tin tức tố không được, thật sự mùi quá nồng, khó ngửi muốn chết.”
Công kích tin tức tố thật quá ác độc, Kỳ Nhạc Ngôn bắt đầu đau lòng thay vị nam sĩ kia, ánh mắt thế nào vậy, lại chọn bạn trai như này. Người bên trong cũng thật là thú vị, ghét bỏ như vậy, sớm một chút tách ra là được.
Người bên trong đúng lúc giải đáp cho Kỳ Nhạc Ngôn, chỉ nghe hắn nói: “Tôi không ở cùng hắn, hơn nữa nếu không phải hắn có tiền, tôi cũng không thèm quan tâm đến hắn.”
Đến, phá án.
Kỳ Nhạc Ngôn bắt đầu đau lòng vị nam sĩ coi tiền như rác.
Trước khi đi, cửa ngăn vừa vặn cũng mở ra. Kỳ Nhạc Ngôn tò mò mà liếc mắt nhìn người kia một cái, sau đó cậu bước ra ngoài như không có chuyện gì. Vừa đi ra tới, Kỳ Nhạc Ngôn biểu tình liền có chút mất kiểm soát. Cậu che ngực, trong lòng kêu to: Má ơi, cậu đã gặp qua người này, chính là Omega bên cạnh soái ca kia.
Hóa ra bọn họ không phải người yêu.
Cậu mới vừa thở phào nhẹ nhõm, còn chưa kịp tự hỏi tại sao lại thở phào nhẹ nhõm thì trong lòng lại nổi lên lửa giận, là kiểu người gì vậy! Bạn trai báu vật thơm như vậy, đối phương còn chán ghét. Cậu muốn còn không được đây.
Sau đó, Kỳ Nhạc Ngôn sửng sốt, tại sao không?
Cậu độc thân, gà rán cũng độc thân, à không, soái ca gà rán cũng độc thân.
Cậu hoàn toàn có thể theo đuổi soái ca vị gà rán này, cậu không chê!