Thiên Nguyên cùng Thủy Ác đại chiến rất nhanh liền triển khai, so với hai cuộc chiến trước còn cường đại hơn rất nhiều.
Tần Quân thu hồi lực chú ý lại, hỏi:
- Tiến hóa vô hạn chỉ có thể sử dụng một lần, vậy vì sao phải mang nhiều Thần Ma đến như vậy?
- Xác thực chỉ có thể sử dụng một lần, nhưng lần này, không hạn chế số lượng người tiếp nhận, nói cách khác, tất cả Thần Ma đều có thể tiến hóa vô hạn, sử dụng xong, Thần Thoại hệ thống cũng sẽ biến mất.
Nhậm Ngã Tiếu đắc ý cười nói, công năng của Thần Thoại hệ thống là hắn sáng tạo, nguồn gốc từ hắn, hắn tự nhiên đắc ý.
Tần Quân nhướng mày nói:
- Nếu trẫm sử dụng tiến hóa vô hạn cho mình, sau khi cường đại vô hạn, chẳng phải có thể đánh bại Thủy Ác?
- Không, chỉ là Thần lực vô hạn tăng nhiều, muốn đánh bại Thủy Ác, phải là lực lượng thuế biến đến tầng thứ cao hơn, cho nên các Thần Ma chỉ có thể giúp ngài tranh thủ thời gian.
Nhậm Ngã Tiếu lắc đầu nói, hắn quay người nhìn về phía các Thần Ma ở phương xa, trong mắt lộ ra một tia không bỏ.
- Nhưng trong bọn họ, rất nhiều Thần Ma đều quá yếu ớt, trước tiên cần phải mạnh lên.
Nhậm Ngã Tiếu nói xong, bỗng nhiên thét dài một tiếng.
Ngay sau đó, Hồng Mông Đại Đế, Cửu Cực Càn Đế, Thái Dịch Hỗn Độn cấp tốc bay tới.
Cùng lúc đó, lại có một bóng người bay tới, rõ ràng là Thái Tố Thiên Quân.
Nàng chẳng biết lúc nào đuổi tới Thần giới cao nhất.
Năm vị Hồng Mông Thần linh tề tụ ở trước mặt Tần Quân.
- Các ngươi đây là?
Tần Quân nhíu mày hỏi, trong lòng ẩn ẩn đoán được cái gì.
Hồng Mông Đại Đế mở miệng nói:
- Chúng ta vốn là phân hồn của phụ Thần, bây giờ nguyện ý trở về bản nguyên, trợ giúp phụ Thần nâng cao một bước!
Nhậm Ngã Tiếu, Cửu Cực Càn Đế, Thái Dịch Hỗn Độn, Thái Tố Thiên Quân đều thần sắc kiên định nhìn Tần Quân.
Sắc mặt Tần Quân âm trầm, quát khẽ nói:
- Trẫm không cần các ngươi, cũng có thể trảm Thủy Ác!
Hiện tại Hồng Mông Thần linh đã là sinh linh độc lập, dung hợp bọn hắn, tương đương với sát sinh, thậm chí có loại cảm giác thí tử.
- Lúc trước ta đã làm hết tâm nguyện, nhìn thấy hắn trưởng thành đến bây giờ, ta đã không tiếc.
Thái Tố Thiên Quân mỉm cười nói, nói chính là Tô Đế, trong mắt nàng lộ ra vẻ yêu chiều, nàng ngẩng đầu nhìn về phía Tần Quân, nói:
- Hi vọng phụ Thần đừng để hắn chết, cho dù chết, cũng có thể làm hắn phục sinh.
Nàng thu dưỡng Tô Đế vô số năm, một mực nhìn Tô Đế lớn lên, Tô Đế đã trở thành lưu luyến lớn nhất của nàng, thậm chí còn hơn Tần Quân.
Không thể không nói, tình thương của mẹ siêu việt hết thảy.
Nhậm Ngã Tiếu nhìn Tần Quân còn đang do dự, nói:
- Phụ Thần, hiện tại xoắn xuýt nhiều một hồi, là thẹn với Thiên Nguyên, Chính Hoa Tà Phật, Cực Đế hi sinh.
Cửu Cực Càn Đế mở miệng nói:
- Chúng ta có lỗi với Hồng Mông, nếu có thể hi sinh vì Hồng Mông, cũng coi như chuộc tội!
Mặc dù Thái Dịch Hỗn Độn không nói chuyện, nhưng ánh mắt vô cùng kiên định.
Tần Quân thở dài một hơi, nhìn năm vị Hồng Mông Thần linh, nói:
- Các ngươi không để cho trẫm thất vọng, phần trách nhiệm này, trẫm sẽ truyền thừa tiếp.
Nói xong, Chí Cao Thần Lực của hắn quấn chặt lấy năm vị Hồng Mông Thần linh.
Trong ánh mắt hắn tràn đầy lưu luyến.
Nhất là Nhậm Ngã Tiếu.
Đây đã là lần thứ hai Nhậm Ngã Tiếu vì hắn hi sinh.
Tới gần hi sinh, chỉ có Nhậm Ngã Tiếu còn duy trì tiếu dung thoải mái, như tên của hắn.
- Trước có Thiên Đế sau có đạo, Hồng Mông chưa mở mặc ta cười!
Nhậm Ngã Tiếu bỗng nhiên mở miệng nói, nghe mà bốn vị Hồng Mông Thần linh khác thần sắc biến đổi.
Ngay sau đó, bốn vị Hồng Mông Thần linh đều nở nụ cười, cùng một chỗ đọc lời dạy của Tần Quân lúc trước.
- Trước có Thiên Đế sau có đạo, Hồng Mông chưa mở mặc ta cười!
- Luân hồi vô tận đầu, chỉ có Thiên Đế trường tồn.
Năm vị Hồng Mông Thần linh bắt đầu đọc, như lúc trước Tần Quân dạy bọn họ, bọn hắn bi bô tập nói.
Thanh âm của bọn hắn quanh quẩn toàn bộ Chúng Thần khởi nguyên.