Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Tôi Dựa Vào Bần Cùng Quét Ngang Trò Chơi Sinh Tồn

Chương 40: Niềm vui bần cùng cậu cảm nhận được không?

Tác giả: Bách Đường - Edit: Kaorurits. 

Khi đi ngang qua sảnh yến hội, ánh mắt Tiêu Lam thoáng nhìn bình hoa đặt ở giữa kia. Lúc ấy phu nhân Bella nói, bình hoa này có mấy trăm năm lịch sử, hơn nữa từ thợ thủ công trứ danh ngay lúc đó chế tác.

Đơn giản mà nói chính là đáng giá, rất đáng giá, cực kỳ đáng giá.

Có khi nào có cũng có một chút giá trị trong lòng phu nhân Bella không?

Tiêu Lam dừng bước chân, quyết đoán mà nhằm phía vị trí bình hoa, vươn móng vuốt tội ác của mình ra——

“Á, Tiêu Lam anh từ từ buông tha ——” xa xa truyền đến chính là giọng nói của Vương Thái Địch, cùng với âm thanh vách tường cọ xát làm người có chút nghe không rõ ràng.

“Xoảng——” Tiếng thanh thúy vỡ vụn vang lên, bình hoa giá trị xa xỉ đã chia năm xẻ bảy nằm trên mặt đất, chết đến không thể càng chết hơn.

Tiêu Lam lúc này mới quay đầu lại, nhìn anh em Vương gia từ phía trên nhảy xuống: “Teddy? Cậu vừa mới nói gì đó?”

“Cái……Bình…… bông……” Nửa câu sau của Vương Thái Địch mới khoan thai tới muộn.

Vương Thái Địch phảng phất thấy được một khoản tiền lớn chắp cánh bay đi trước mặt mình, cậu nhóc dựa vào anh hai khóc chít chít nói: “Bình hoa đáng yêu như vậy, sao anh lại muốn đập nó! Anh là đồ máy móc phá bỏ di dời lãnh khốc vô tình!”

Tiêu Lam nhìn hệ thống nhắc nhở liên tiếp không ngừng nhảy ra, vẻ mặt thỏa mãn: “Bởi vì, vì bần cùng mà đấu tranh là lạc thú lớn nhất cuộc đời.”

“Phá hư đạo cụ cảnh tượng, phu nhân Bella rất tức giận, nhưng dù sao cô ta vốn dĩ đã rất giận rồi”

“Giá trị bần cùng tăng 2480 vạn, niềm vui bần cùng bạn cảm nhận được không”

“Giá trị bần cùng vượt qua 5000 vạn, kỹ năng 【 Bần cùng không thể hạn chế tưởng tượng của tôi 】 thăng cấp đến LV.2”

Trình độ xa xỉ của bình hoa vượt xa Tiêu Lam tưởng tượng, kỹ năng thăng cấp quả thực là niềm vui ngoài ý muốn. Mà vui sướng do bần cùng mang đến càng làm người ta muốn ngừng mà không được.

Trước mắt, kỹ năng Tiêu Lam là cái dạng này:

【 Tên: Bần cùng không thể hạn chế tưởng tượng của tôi ( đã trói định ) 】

【 Năng lực: 1. Tưởng tượng ra một năng lực, trong năm phút giao cho chính mình, càng nghèo thì năng lực càng cường đại (lv.2) 2. Căn cứ trình độ bần cùng tăng cường tố chất thân thể người chơi, khi công kích mục tiêu có tỷ lệ tùy cơ đạt được vật phẩm (bị động) 】

【 Thời gian làm lạnh: 24h】

【 Thuyết minh: Tuy rằng tui nghèo, nhưng tui có thể nằm mơ mà! Đây là quỷ nghèo cuối cùng quật cường】

Tiêu Lam chú ý tới câu “Khi công kích mục tiêu có tỷ lệ tùy cơ đạt được vật phẩm” kia, này có phải thuyết minh cậu cũng có cơ hội trở thành một người chơi hệ nạp tiền tùy ý rơi đạo cụ hay không!

Cậu tức khắc cảm giác tương lai tràn ngập hy vọng, tuy không biết cái tỷ lệ này rốt cuộc là bao nhiêu. 

Vương Kha vỗ bả vai thằng em ngốc nhà mình, an ủi cậu nhóc: “Đại khái có quan hệ với kỹ năng của Tiêu Lam, cậu ấy có khả năng giống nhau em, cũng là kỹ năng có liên quan đến tiền.”

Tiêu Lam nhìn Vương Kha, cười mà không nói.

Người chơi cao cấp quả nhiên thật nhạy bén, trực tiếp đã đoán trúng loại hình kỹ năng của cậu.

Vương Thái Địch yên lặng mà nghĩ nghĩ đến sức chiến đấu giữa mình với Tiêu Lam, đều là kẻ nghèo hèn nhưng vì sao chênh lệch giữa chúng ta lại lớn như vậy?

Dù sao bình hoa đã nát, mấy người cũng không muốn ở chỗ này dây dưa nhiều, nói xong nói mấy câu liền bay thẳng đến hướng tầng hầm ngầm.

——

Vị trí kiến trúc lầu một* thay đổi cũng không lớn, ngoại trừ trần nhà cùng với mặt tường chuyển động một chút, sàn nhà trên cơ bản đều còn tại chỗ.

(*bên Trung thì lầu 1 = tầng trệt bên mình á)

Cách tầng hầm ngầm mà Edmund vẽ trên bảng vẽ còn một đoạn nữa.

Bỗng nhiên, bọn họ nghe thấy được tiếng bước chân nặng nề dần dần đến gần vị trí của bọn họ, cùng với tiếng bước chân vang lên còn có âm thanh gạch đá vỡ vụn, như là ở một bên đập phá một bên đi tới.

Loại tiếng bước chân mà toàn bộ mặt đất đều đang hơi hơi chấn động này, ở chỗ này trừ phu nhân Bella ra cũng không có người nào khác.

Mọi người tức khắc cảnh giác lên, nhìn sang chỗ âm thanh phát ra.

Người tới xác thật là phu nhân Bella, nhưng nhìn qua lại có vài phần không giống trước.

Tiêu Lam chú ý tới động tác ả thay đổi, phu nhân Bella trước đó, cho dù là dáng người thật lớn mà cường tráng, nhưng giữa cử chỉ vẫn cứ mang lên một chút cảm giác ưu nhã sinh ra đã có sẵn. Nhưng phu nhân Bella hiện tại này, động tác trở nên thô bạo hơn rất nhiều, thậm chí có điểm không giống như nhân loại.

Chỗ không giống nhất chính là đôi mắt ả, vốn đôi mắt hai màu một đến từ Bella một đến từ Anne, giờ phút này đã là một mảnh đỏ như máu, ánh mắt dữ tợn làm người thấy không rõ cảm xúc bao hàm bên trong.

Tiêu Lam có một loại cảm giác, "người" trước mặt này có lẽ không phải vị phu nhân Bella bọn họ mấy ngày nay chứng kiến.

Trong lòng có một cái tên miêu tả sinh động —— Otia.

Hiện tại khống chế được ý thức của thân thể này, chỉ sợ là vị đã mê hoặc Bella kia -  Otia.

Đôi mắt đỏ tươi khi Otia khống chế phu nhân Bella tỏa định mọi người trước mắt, ả trầm giọng nói: “Muốn chạy trốn sao, bữa điểm tâm nhỏ của ta?”

Dứt lời cũng không đợi các người chơi mở miệng, ả nâng chân lên, hung hăng mà đạp xuống mặt đất.

Một làn sóng xung kích mãnh liệt vọt tới các người chơi, nháy mắt đánh nát mặt đất, vách tường dưới lực đạo như vậy cũng không ngừng dập nát.

Tiêu Lam tức khắc điều động cơ bắp toàn thân, toàn lực thối lui về phía sau, đồng thời 【 Đây là một thanh chủy thủ dính đầy kịch độc 】 xuất hiện trong tay cậu.

Thân anhe Lạc giống như quỷ gắt gao mà đi theo phía sau Tiêu Lam, một bước cũng không rơi xuống.

Mặt khác, Vương Kha một bên trực tiếp xách lên thằng em nhà mình, vác cậu nhóc trên vai, một bên nhanh chóng thối lui về phía sau, cũng thuận lợi tránh thoát đợt sóng đánh sâu vào đầu tiên này.

Lúc này toàn bộ hành lang đã trở nên hoàn toàn thay đổi trong nháy mắt. Nơi nơi đều là tàn gạch và vụn gỗ rách nát, thảm giá trị xa xỉ trực tiếp bị xé rách thành mảnh nhỏ, hỗn tạp trong hài cốt đầy đất ở đây, có vẻ hết sức thê lương.

“Phu nhân Bella hủy nhà đi, quả thật là một chút cũng chưa nương tay nha.” Vương Thái Địch thuần thục mà tìm một góc an toàn úm lại.

“Có tiền thật sự có thể muốn làm gì thì làm.” Tiêu Lam phát ra lèm bèm với giai cấp tư sản.

Đáng tiếc mảnh vụn đầy đất này hoàn toàn không thể chuyển hóa thành giá trị bần cùng.

Vương Kha an trí em trai xong, nháy mắt trường đao huyết sắc xuất hiện trong tay anh, mà động tác đầu tiên của anh là là —— hung hăng mà cho chính mình một đao.

Động tác này dọa Tiêu Lam nhảy dựng: “!”

Vương Kha cũng biết hành vi của mình có chút kinh tủng, vì tránh cho tiểu đồng bọn hiểu lầm anh sở thích đặc thù gì, anh bớt thời giờ nói: “Đây là kỹ năng của tôi【 Huyết Chi Cuồng 】, bản thân bị thương càng nặng, phát huy sức chiến đấu cũng càng mạnh.

Tôi cũng không để ý người khác biết kỹ năng của mình. Dù sao gϊếŧ không chết mà chỉ thương tổn tôi, cuối cùng đều sẽ làm tôi càng cường đại hơn.”

Đây quả thật là một kỹ năng cuồng chiến sĩ, vô cùng phối hợp với tác phong cứng rắn của Vương Kha.

Mà đồng thời, Tiêu Lam lặng lẽ cảm khái một chút trong lòng: Vì sao tên kỹ năng của anh ta soái khí dữ vậy.

Vương Thái Địch có lẽ cũng có ý tưởng đồng dạng như cậu.

Sau khi Vương Kha mở kỹ năng rồi cũng không hề vô nghĩa, trực tiếp nhảy cao lên, nhanh chóng đến gần phu nhân Bella.

Phu nhân Bella cũng phát hiện người chơi trước mắt này cũng dám tới khiêu khích ả, ả phẫn nộ chém ra một quyền, nắm tay mang theo trận gió lại lần nữa thổi tro bụi trên mặt đất bay múa khắp nơi. 

Vương Kha nhanh nhạy mà tránh khỏi nắm tay của phu nhân Bella, một quyền mày nện trên mặt đất, trực tiếp đem mặt đất đập ra một cái hố to, có thể nghĩ nếu dừng ở trên người sẽ có kết cục gì.

Thừa dịp phu nhân Bella chiêu thức dùng hết không kịp xoay người, trường đao của Vương Kha quét ngang, một trận ánh đao lăng liệt hiện lên, tàn ảnh màu máu xuất hiện trên cổ phu nhân Bella.

Một đao thẳng tắp cắt ra trên cổ phu nhân Bella một đao ngân, cơ hồ có thể chém xuống đầu của ả.

Máu tươi màu đen trào ra, động tác của phu nhân Bella chần chờ trong một cái chớp mắt.

Bên kia, Lạc cũng phi thân tiến lên, lợi trảo đen nhanh từ đầu ngón tay hắn vươn ra.

Hắn thừa dịp thân thể phu nhân Bella đình trệ một lát, khinh thân tới gần, lợi trảo hung hăng mà xé rách ngực ả. Lợi trảo kia sắc nhọn đến cực điểm, trực tiếp cắt đứt cả cơ bắp lẫn xương cốt, thậm chí có thể nhìn thấy trái tim nhảy lên.

“A ——” Cổ họng rách nát của phu nhân Bella gian nan mà phát ra một tiếng hô đau đớn.

Nhưng mà ngay sau đó, vết thương trên cổ ả thế nhưng lấy một loại tốc độ mắt thường có thể thấy được khép lại, miệng vết thương dữ tợn chỗ ngực bụng cũng mấp máy khép lại, xương cốt, cơ bắp, làn da như là mặt nước bị ngắn ngủi cắt ra lại lần nữa khép lại.

Ngắn ngủn giữa mấy cái hô hấp đã sắp khôi phục nguyên trạng.

Cùng lúc đó, sau lưng phu nhân Bella, lưỡi dao sắc bén của Tiêu Lam cũng đã đến. 

【 Đây là một thanh chủy thủ dính đầy kịch độc 】 thật sâu mà đâm vào bên gáy phu nhân Bella, đem đao ngân sắp khép lại lần thứ hai tua nhỏ, cùng thời gian, hiệu quả của đạo cụ phát động:

“【 Đây là một thanh chủy thủ dính đầy kịch độc 】  tạo thành thương tổn cho phu nhân Bella, độc tính phụ gia: Thuốc sát trùng không màu”

Tiêu Lam nhất thời hơi ngơ ngác, cái chủy thủ này có phải cũng thuộc đảng tiêu đề quá lợi hại rồi không.

Thuốc sát trùng con mẹ nó cũng có thể tính là độc? Chẳng lẽ là có hiệu quả kỳ diệu với chuyện xấu sao?!! Mà phu nhân Bella rõ ràng không phải chuyện xấu, nhìn qua ả một chút phản ứng với độc này cũng không có.

Mắt thấy miệng vết thương của phu nhân Bella sắp lại lần nữa khôi phục, vứt bỏ tâm tư không cần thiết, Tiêu Lam lại tiếp theo bổ thêm một dao thứ hai.

Một dao này hung hăng đến xé rách yết hầu ả, làm ả cả âm thanh đều không thể phát ra.

“【 Đây là một thanh chủy thủ dính đầy kịch độc 】tạo thành thương tổn với phu nhân Bella, độc tính phụ gia: Độc của rắn đuôi chuông”

Lần này rốt cuộc là kịch độc đứng đắn rồi.

Nháy mắt, động tác của phu nhân Bella trở nên chậm chạp lại, hô hấp cũng trở nên càng ngày càng trầm trọng, tựa hồ bắt đầu choáng váng, đồng thời miệng vết thương ả máu chảy không ngừng, tốc độ khép lại cũng yếu đi không ít.

Thấy thế, Tiêu Lam lại chém ra nhát thứ ba, ý đồ chém xuống đầu ả.

Lưỡi dao sắc bén lại bị phu nhân Bella nâng tay lên chặn, chủy thủ hung hăng xẹt qua cánh tay của ả, để lại một đạo miệng vết thương màu than chì.

“【 Đây là một thanh chủy thủ dính đầy kịch độc 】tạo thành thương tổn với phu nhân Bella, độc tính phụ gia: Axit flohyric”

Axit flohydric, một loại chất lỏng có tính ăn mòn mãnh liệt, uy lực thậm chí vượt qua axit.

Axit flohydric không ngừng thấm vào miệng vết thương của phu nhân Bella, ăn mòn, vẫn luôn thẩm thấu vào sâu hơn, một đường phá hư tổ chức, hòa tan tế bào, dấu vết màu than chì trên cánh tay phu nhân Bella không ngừng mở rộng, thẳng tắp đi vào trong xương cốt. 

Chưa đầy một lát, cánh tay của ả đã không chịu khống chế nữa.

Các người chơi thấy thế bèn chuẩn bị lại lần nữa phát động công kích.

Kịch liệt đau đớn làm phu nhân Bella cơ hồ phát cuồng, sương mù đỏ như máu từ trên người ả tràn ra.

Nhìn thấy sương mù này, Tiêu Lam trực giác không đúng, nhanh chóng thối lui về phía sau.

Dưới sự chú ý của mọi người, sương mù màu máu hình thành một hư ảnh trên người phu nhân Bella. Một thân ảnh còn cao lớn hơn phu nhân Bella xuất hiện, như một tầng xác ngoài, bao phủ phu nhân Bella. 

Đây là bản thể của Otia sao?

“Thế mà có thể khiến ta xuất hiện.” Đôi mắt đỏ tươi của Otia nhìn các người chơi, “Thật là một đám người may mắn phiền toái.”

Dưới bao phủ lực lượng của Otia, miệng vết thương trước đó trên thân thể phu nhân Bella nhanh chóng khép lại, rất nhanh đã trở lại trạng thái hoàn toàn không bị thương.

Vì bảo đảm chữa trị thông thuận, sương mù đỏ máu bắt đầu hình thành một đám lợi kiếm lơ lửng công kích về phía các người chơi.

Vương Kha một bên né tránh, một bên “chậc” một tiếng: “Hệ bất tử, thật sự quá phiền toái.”

Tiêu Lam cũng cảm thấy khó giải quyết, một người bình thường hút vào 1.5g axit flohydric liền có thể dẫn tới lập tức tử vong. Trên chủy thủ hàm lượng rõ ràng vượt qua con số này, lại chỉ có thể phá hư một cánh tay của phu nhân Bella mà thôi.

Càng phiền chính là ả còn tự mang theo một trị liệu, còn là loại đầy trạng thái sống lại tại chỗ, quả thực chính là gian lận.

Tiêu Lam tránh khỏi một thanh lợi kiếm màu đỏ máu, hỏi thăm các bạn nhỏ của mình: “Đối phó với mấy thứ không khoa học này dùng cái gì á?!”

“Nướƈ ŧıểυ đồng tử?” Là giọng của Vương Thái Địch.

“Bây giờ mày tiểu một cái anh nhìn xem?!” Trả lời hắn chính là tiếng Vương Kha táo bạo rít gào.

Vương Thái Địch xìu xìu mà nói: “Cũng không nhất định phải em mà, anh hai cũng có thể ——”

“Mày câm miệng cho anh!” Vương Kha đánh gãy hành vi thằng em nhà mình tiếp tục bóc phốt gốc gác mình, nếu không phải trước mặt còn có Otia, anh nhất định sẽ xách Vương Thái Địch lên giáo dục tình thương một cái.

Hết chương 40.

Nhấn Mở Bình Luận