“Hạ Thiên, đừng đánh nữa.” Hạ Trạch Sơn ngăn con trai mình lại: “Có nhiều biện pháp khiến Tề gia phải trả giá, không cần làm bẩn tay con như vậy.”
Hạ Dương cũng gật đầu đồng ý: “Cha nói đúng đó anh hai, anh đừng đánh nữa mắc công lại đau tay.”
Nghe em trai cưng và cha mình nói như vậy, Hạ Thiên mới dừng lại. Gương mặt hắn lúc này đầy ý muốn đánh chết người, đôi mày kiếm nhăn lại, môi mỏng khẽ mím. Hắn đánh mạnh đến mức khiến cho tay mình ửng đỏ lên, còn mặt Tề Minh thì bị đánh sưng lên như cái bánh bao, thậm chí còn có chút rướm máu.
Hạ Trạch Sơn nhướn mày với ba đứa con trai mình, sau đó cho người thả Tề gia về. Tề gia được cho về một cách đầy hoang mang. Nhưng họ biết rằng chỉ vậy thôi là chưa đủ, tất cả bọn họ đều phải trả giá cho những tội lỗi đã gây ra với Tề Bạch Ân và Hạ Dương.
Quả đúng như vậy, chỉ ba ngày sau đó, Tề gia bị lộ bằng chứng mua bán chất cấm trái phép, làm ăn phi pháp, hãm hại công nhân vô tội… khiến cho cổ phiếu công ty tuột dốc nghiêm trọng. Người người phỉ báng, đòi trả tiền lương, đòi kiện tụng khiến Tề Chu Bằng cực kỳ khốn đốn.
Về phần Tề Minh, Hạ Đình Chương cho người hack vào diễn đàn trường THPT Nhất Sinh, đăng những hình ảnh và bài viết về việc Tề Minh ức hiếp Tề Bạch Ân, thậm chí còn cho người bắt cóc Hạ Dương. Tất nhiên là chỉ đăng những gì nên đăng còn những gì chỉ người nhà biết với nhau thì không đăng.
Bề ngoài Tề Minh đứng đắn, là chính nhân quân tử, một học trưởng đẹp trai, nhà giàu, học giỏi… nhưng thật ra anh là một người cực kỳ nham hiểm. Mặc dù còn là học sinh nhưng đã ngủ với biết bao nhiêu người. Những người đó trai bao có, học sinh trong trường cũng có. Tất cả những hình ảnh ấy đều được Hạ Đình Chương tung lên mạng dưới dạng một tài khoản ẩn danh.
Bài đăng ngay lập tức thu được hàng ngàn hàng vạn lượt xem. Có người soi ra đó không phải photoshop, ngay lập tức Tề Minh liền bị chỉ trích, phỉ báng cùng khinh thường.
[Tưởng đàng hoàng thế nào, hóa ra là loại dơ bẩn này.]
[Lúc trước tôi còn hâm mộ anh ta, giờ nghĩ lại thấy mắc ói vl.]
[Eo ui đồng tính kìa! Tởm vãi!]
[Tui đề nghị lầu trên rút lại comment đó nha. Đồng tính không tởm, chỉ có Tề Minh là kẻ tởm thôi.]
[Đúng đó, tui sớm nghi ngờ anh ta thích học bá Tề Bạch Ân, có không được nên muốn hãm hại cậu ấy. Cũng may Tề Bạch Ân gặp được Hạ Dương.]
[Hai người đó đẹp đôi kinh khủng. Tôi ship couple này rồi, couple Đại Học, hy vọng hai người sẽ đậu vào nguyện vọng một hết.]
[...]
Vì mọi chuyện Tề Minh làm đều đã được phơi bày thế nên nhà trường quyết định cho anh thôi học.
Chỉ mấy ngày sau, Tề gia vì không chịu nổi áp lực từ dư luận thế nên đã bay sang Mỹ lánh nạn. Trên đường đến sân bay không ngừng bị người ta tạt nước bẩn, chọi trứng gà và rau rác vào xe.
Mọi chuyện lại dần đi vào ổn định.
Hạ Dương cũng không ngờ mình lại có thể xử lý hai tên tra công nhanh đến như vậy. Chẳng phải lúc đầu cậu sợ Tề Minh lắm sao? Thế mà bây giờ cậu lại thấy bình thường, thậm chí khi đứng kế anh ta cũng không cảm thấy áp lực nữa.
Hạ Thiên xoa xoa đầu em trai nhỏ: “Chỉ cần kẻ nào dám động vào Tiểu Dương thì đều là kẻ thù của Hạ gia hết.”
Hạ Thành Chí hiếm khi nói ra được câu an ủi: “Dù cho kẻ đó có thế lực hùng hậu đến đâu, nếu đụng đến người nhà Hạ gia thì đều phải trả giá.”
Sau khi xong xuôi chuyện của Tề gia, Hạ Dương mới sực nhớ ra cậu còn có chuyện cần xử lý.
Mấy hôm nay quá nhiều việc xảy ra khiến cậu quên khuấy đi mất. Đó là thân phận thật của Tề Bạch Ân.
Theo nguyên tác, danh tính cha mẹ Tề Bạch Ân không rõ. Chỉ biết rằng hắn là con nuôi của Tề gia, từ đầu đến cuối truyện đều phải chịu sự ức hiếp. Cho đến khi hắn chết đi thì cha mẹ ruột vẫn không xuất hiện bất cứ một lần nào.
Vậy mà bây giờ lại lòi ra một Bạch gia có thế lực ngang với Hạ gia.
Không, thậm chí Bạch gia còn có phần nhỉnh hơn. Vì ngay cả chính quyền cũng phải nể mặt ông nội của Tề Bạch Ân bảy phần.
Hay nói đúng hơn, Bạch gia vừa là một gia tộc quân sự bậc nhất, vừa là một gia tộc nắm giữ một phần bộ máy chính quyền nhà nước. Có rất nhiều người họ hàng của Bạch Thiên Hải làm chức cao trong chính phủ.
Câu hỏi đặt ra là: Tại sao Tề Bạch Ân lại biết được thân phận thật của mình? Hắn được Bạch Thiên Hải tìm thấy, hay chính hắn tự tìm đến Bạch Thiên Hải?
Từ lúc cậu xuyên đến thì đã thấy Tề Bạch Ân mà cậu gặp rất khác so với Tề Bạch Ân trong nguyên tác. Hắn mạnh mẽ, tự lập và có vẻ trải sự đời hơn nhiều.
Theo nguyên tác, Tề Bạch Ân vô cùng phụ thuộc vào ba tên tra công dù cho bọn họ đứng đằng sau khiến hắn bị cô lập. Nhưng khi Hạ Dương xuyên vào thì sự tình lại hoàn toàn khác.
Là do cậu xuyên vào khiến nguyên tác thay đổi, hay là bản thân Tề Bạch Ân vốn đã thay đổi?