Cuộc phẫu thuật đã trải qua gần hai tiếng đồng hồ nhưng mà bây giờ thì cậu mợ của cô mới tới, theo sau đó là Lý Ngọc Hân. Lý Nhược Hy không hề nói câu gì, cô chỉ im lặng để cầu nguyện cho bà ngoại của mình qua cơn nguy kịch mà thôi.
Nhưng bọn họ thì khác, đến nơi không nói câu nào chỉ ngồi ở ghế chờ đối diện với cô rồi thôi. Không chỉ vậy, Lý Ngọc Hân không hỏi han xem bà nội của mình đang như thế nào mà còn có thời gian đến nịnh chuyện với Mộ Dung Hãn.
- Dung Hãn\, anh có thể cho em chữ ký được không\, hoặc chúng ta chụp ảnh chung nhé.
Mộ Dung Hãn nhíu mày khó chịu ra mặt, anh không nề hà gì mình là một người nổi tiếng mà lập tức nói rõ cho Lý Ngọc Hân biết suy nghĩ của mình:
- Này cô\, cô có sao không vậy? Trong kia là bà nội của cô đúng chứ?
Cô ta lập tức gật đầu, trên miệng vẫn nở nụ cười vì nghĩ anh ấy đang muốn nói chuyện với mình nhưng sau đó thì liền bị anh mắng:
- Nếu vậy thì người mà cô cần quan tâm\, hỏi han phải là bà ấy mới đúng chứ không phải là tôi.
Lý Nhược Hy vẫn ngồi im ở ghế, vì anh là người nổi tiếng nên cô đã kéo tay anh ngồi xuống cùng mình rồi nói:
- Anh kệ họ đi\, anh cũng về đi\, tôi ở đây cũng được\, anh còn việc phải làm mà.
Mộ Dung Hãn nhìn cô gái bên cạnh mình, bây giờ cô ấy đang chán nản, tuyệt vọng thì sao anh có thể bỏ cô ấy ở lại một mình được.
- Tôi sẽ ở lại với cô.
Cậu mợ của Lý Nhược Hy liền kéo con gái của mình ngồi im xuống ghế chờ. Lý Hải liền lên tiếng mắng con gái:
- Mày ngồi im đi cho ta nhờ.
Lý Ngọc Hân rất bực bội lại khó chịu cũng xấu hổ vì mình không được người khác để ý tới. Cô ta nhìn Lý Nhược Hy với con mắt khinh bỉ rồi lại phũng phịu với mẹ của mình nhưng mẹ của cô cũng không thể nói giúp cô ta được gì trong trường hợp này.
Lúc này, một ai đó bịt khẩu trang kín mít ở đó không xa lập tức chụp ảnh lại, ở giữa đều nhìn thấy rõ gương mặt của Mộ Dung Hãn và Lý Nhược Hy, sau khi anh ta làm xong chuyện thì liền rời đi.
Mộ Dung Hãn rời đi một lát đến nhà vệ sinh rồi gọi điện cho Hoàng Thi Nhâm:
- Hủy quảng cáo đó đi\, ngày mai tôi bận nên không tham gia được đâu.
Hoàng Thi Nhâm nghe thấy vậy thì liền thắc mắc rồi hỏi:
- Tại sao\, cậu bận việc gì mà tôi không biết. Cậu đã nghỉ việc mấy ngày nay rồi.
Mộ Dung Hãn khó chịu nhưng anh vẫn cố gắng điềm tĩnh để nói chuyện với trợ lý của mình:
- Chị không cần lo\, tôi đã có dự tính rồi.
Hoàng Thi Nhâm còn chưa kịp nói thì lập tức bị cúp máy trước, xem ra anh ta lại có bí mật gì đó mà cô không biết rồi. Nhưng vì quyền riêng tư nên cô ấy chỉ đành thôi không tìm hiểu sâu hơn.
Sáng ngày hôm sau, cuộc phẫu thuật thành công, bà cô được chuyển tới ICU, vì bà phải lắp thiết bị lên người nên nhìn rất cực khổ, Lý Nhược Hy nhìn bà đau đớn như vậy thì không nhịn được mà rơi nước mắt.
Lý Hải nhìn thấy mẹ mình yếu đuối như vậy sau khi phẫu thuật thì vẫn thản nhiên như không, ngay cả vợ và con của cậu ấy cũng như vậy nữa.
Lý Nhược Hy biết cô và bà ngoại của mình không thể dựa dẫm vào bọn họ được nên cô đã coi như không quen biết họ từ lâu rồi.
Mộ Dung Hãn sau khi giúp Lý Nhược Hy ổn định mọi thứ thì anh nói với cô:
- Cô nên đi về tắm rửa đi rồi quay lại chăm sóc bà sau\, cô yên tâm\, tôi sẽ sắp xếp điều dưỡng cho bà. Còn bây giờ tôi sẽ ở đây vì hôm qua tôi đã tranh thủ thay đồ rồi.
Lý Nhược Hy gật đầu, cô có dự định đi đến tiệm quần áo gần đó để mua một bộ đồ rồi tắm rửa ở nhà tắm công cộng. Nhưng cô lại nhớ ra, cô đã đồng ý làm việc cho anh nên cô mới xin phép:
- Vậy tôi muốn chăm sóc cho bà ngoại của tôi nên có thể mấy ngày sau tôi mới ký hợp đồng với An Mỗ.
Mộ Dung Hãn lập tức gật đầu đồng ý. Cứ vậy mà anh nhìn theo bóng lưng của Lý Nhược Hy rời đi, một bóng dáng nhỏ bé như vậy mà lại gánh quá nhiều trọng trách trên người.
Lúc này, Mộ Dung Hãn bỗng nhận được điện thoại của bà nội:
- Sao rồi\, bà ngoại của Nhược Hy như thế nào rồi?
Mộ Dung Hãn nhanh chóng báo cáo:
- Bà ấy được đưa vào ICU rồi ạ.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!