Cả người hỏa báo đều toát lên ánh lửa rực rỡ, đôi con ngươi của nó cũng hoàn toàn bị màu sắc cháy rực của lửa bao phủ.
Mấy người Lâm Hàm lập tức thối lui về phía sau một bước, triệu tập ra dị năng phòng hộ cơ thể mới có thể mở mắt và tự do hoạt động.
Con báo biến dị này sức mạnh quả thực không tầm thường.
Cả sáu người dàn ra thế trận hình vòng tròn, mỗi người một dị năng lần lượt tập kϊƈɦ về phía hỏa báo.
Ánh sáng dị năng đủ loại màu sắc lóe lên, con báo mặc dù đang trong trạng thái phát cuồng nhưng vẫn không thể nào địch nổi dị năng của cùng một lúc sáu người như vậy.
Nó nhanh chóng đã vào thế hạ phong.
Nhưng là, đương trong lúc chiến đấu, cơ thể Lâm Hàm bắt đầu phát ra dị trạng.
Cơ thể đột ngột nóng lên giống như phát sốt, tầm nhìn trước mắt đều trở nên mờ dần.
Tay chân không còn chút sức lực, ngay cả dị năng lẫn linh lực trong cơ thể đều không thể dùng được nữa.
Lâm Hàm cấp tốc lui về sau thoát ra đến vùng an toàn, tránh để mình bị thương còn liên lụy đến cả đồng đội.
Cậu hơi thở đè nén nặng nề, bước chân lảo đảo, rốt cục không chống chịu nổi nữa liền quỳ sụp xuống đất.
Hai mũi đao cắm vào đất mới miễn cưỡng chống đỡ được thân thể.
Chỉ là, theo thời gian trôi qua, hiện tượng này chẳng những không giảm bớt, trái lại ngày càng nghiêm trọng.
Lâm Hàm cơ thể nóng như lửa đốt, h.ậ.u h.u.y.ệ.t phía sau lại mơ hồ chảy ra d.ị.c.h n.h.ầ.y trong suốt nhớp nháp, khiến cho cậu ngứa ngáy không chịu được.
Năm người còn lại trong vòng chiến đã sắp hạ được báo biến dị, bọn họ lúc này cũng đã phát hiện ra dị trạng của Lâm Hàm.
Triệu Mặc, Đình Quân cùng Vũ Chiêu đều đồng loạt biến sắc.
Sớm không tới, muộn không tới lại cố tình tới vào ngay lúc này.
Chẳng phải nói sau khi giao hợp, khoảng ba tháng sau Omega mới đến kì phát tình sao? Vậy Lâm Hàm hiện tại là chuyện gì xảy ra? Còn chưa đến hai tháng đã tới?.
Chằng lẽ vì là Omega lặn nên kì phát tình diễn ra không đúng quy luật hay sao? Nếu thật như thế thì nguy rồi, bọn họ phải mau chóng đánh nhanh thắng nhanh.
Nghĩ thì nghĩ như vậy, nhưng một phút lơ là phân tâm của bọn họ đã tạo cơ hội cho hỏa báo phản kϊƈɦ.
Nó nhanh chóng giơ lên móng vuốt, hướng về phía Triệu Mặc mà cào một nhát.
Hắn nghiêng người tránh né, thế nhưng vẫn trúng vào bả vai.
Máu tươi rịn ra, cơ hồ thấy cả xương trắng bên trong.
Thế nhưng Lâm Hàm ở bên kia chưa rỏ tình hình thế bào, cậu chính là động lực để hắn duy trì được tỉnh táo.
Đao trong tay nhanh như chớp vung ra một chiêu cuối cùng, một nhát ngay tâm mà kết liễu sinh mạng hỏa báo.
“Mặc Mặc à, không sao chứ!”.
Vũ Chiêu nhanh chóng chạy lến đỡ lấy hắn, Đình Quân bên kia cũng kịp phản ứng tiến tới xem xét tình huống.
Mắt thấy thương thế của Triệu Mặc đã có người lo, Lăng Xuyên và Lý Bân liền chạy đến xem tình hình của Lâm Hàm.
Lúc này, vì không chịu nổi triệu chứng của kỳ phát tình, lại phải cắn răng cam chịu, Lâm Hàm thần trí sớm đã mơ hồ.
Trêи trán, trêи người đều đã bị mồ hôi thấm ra ướt đẫm.
Ngón tay tinh xảo mang theo run rẫy mà cởi từng cúc áo, gấp không chờ được mà trúc bỏ lớp áo cuối cùng trêи người.
Cậu hiện tại thật sự rất nóng, tiểu Hàm Hàm bên dưới lại trướng đau vô cùng, còn có h.ậ.u h.u.y.ệ.t ngứa ngáy không chịu nổi.
Da thịt trắng nõn như ngưng chi bạch ngọc tiếp xúc với khí lạnh, lúc này cậu mới cảm thấy được thoải mái đôi chút.
Hai bàn tay quơ quào sờ loạng ở trước ngực, xoa nắn hai hạt anh đào đỏ mọng mê người đến c.ư.ơ.n.g c.ứ.n.g.
Nhưng như thế vẫn chưa thể nào thỏa mãn, cảm giác bức bối khó chịu trong người cũng ngày một tăng cao.
Buông tha cho hai nhũ hoa đã sưng tấy, tay cậu trượt xuống bộ vị yếu ớt mẫn cảm đang không ngừng trướng đau của mình, cách một lớp vải quần mà xoa nắn.
Chỉ là, Omega không thể nào thỏa mãn bằng ‘phía trước’, càng huống hồ Lâm Hàm lại đương trong kỳ phát tình, đòi hỏi d.ụ.c vọng rất cao.
Trêи người cậu lúc này phát ra một mùi hương rất mê người, không phải giống như mùi nước hoa nhưng lại khiến người khác muốn nuốt cậu vào bụng.
Dấu răng mà Mục Diệc Thần trước kia để lại, cứ tưởng đã mờ dần nhưng hiện tại lại ở sau gáy cậu bắt đầu hiện rõ.
Gáy là điểm mẫn cảm nhất của Omega, chính vì thế mà khi ấn kí kia xuất hiện, cả thân thể cậu giống như có luồng điện chạy qua, thẳng tắp hướng về phía hạ thế, khiến cho Lâm Hàm một trận run rẫy tê dại.
Lần đầu tiên trải nghiệm qua tư vị của kỳ phát tình, Lâm Hàm đương nhiên không thừa nhận nổi.
Thân thể uốn éo vặn vẹo, thần trí điên đảo mơ hồ.
Vừa chạy lại đã thấy một màng đầy kϊƈɦ tình như thế này, Lăng Xuyên cảm thấy máu mũi đều sắp tuôn ra tới nơi, còn Lý Bân thì đứng ngây ra như phỗng, chẳng thể nào tưởng tượng được Lâm Hàm tại sao lại thành ra thế này..