Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Tiên Đế Tu Tiên Ở Thành Phố (Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên)

 "Vô tích sự, chỉ là một gia tộc nhỏ với tài sản khoảng trăm triệu mà thôi, người mạnh nhất trong nhà cũng chỉ là cảnh giới hóa kình, căn bản không đáng nhắc đến." Vương Dương Minh trả lời lại.  

 

" y."  

 

Tô Thương nghi ngờ nói: "Vậy vì sao ông lại ở rể chứ, bị tẩy não rồi hả?"  

 

"Aiya, chuyện này nói ra dài dòng lắm."  

 

Vương Dương Minh thở dài một hơi nói: "Năm đó sau khi tôi để lại bức thư, liền rời khỏi Võ đang, sau đó đi ngao du khắp nơi, thoải mái biết bao."  

 

"Mấy năm sau, tôi đi đến thành phố An Tây, du lịch khắp chốn, trải nghiệm cuộc sống thành phố."  

 

"Ở nơi đó, tôi kết bạn với một người họ Tiêu, mặc dù đối phương là người bình thường, nhưng mà thư pháp thì cực kỳ tuyệt vời, tôi với ông ấy lấy sách kết bạn, hai bên qua lại rất thân thiết với nhau."  

 

Vương Dương Minh nhớ lại: "Chơi với nhau cũng hơn hai mươi năm, ông ấy tuổi già sức yếu, mà tôi thì vẫn luôn giữ hình dạng như năm, sáu mươi tuổi."  

 

"Ông ất rất ngạc nhiên, liền hỏi thăm lí do của tôi, tôi tất nhiên không giấu diếm, lấy thân phận của mình nói cho ông ấy, đồng thời đứng tại chỗ khôi phục lại hình dáng của thanh niên."  

 

Vương Dương Minh nói tiếp: "Khi đó, tôi đã đặt chân đến Trúc cơ đỉnh phong, cơ thể có thể cải lão hoàn đồng, chỉ có điều tôi không quen với dáng vẻ thanh niên đó, nên vẫn luôn không biến đổi, vì để ông ấy tin tưởng nên mới biến thành hình dạng thanh niên một chút mà thôi."  

 

"Người bạn đó của tôi hết sức ngạc nhiên, khi biết tôi có thể xem được số mạng, liền hỏi tôi tính toán ông ấy có thể sống được bao lâu."  

 

Vương Dương Minh nói tiếp: "Ông ấy chỉ là người bình thường, tính cũng khá dễ, tôi liếc mắt là nhìn ra được ông ấy còn sống được 3 năm nữa."  

 

"Nhưng ông ấy không tin, nhất định phải đánh cược cùng tôi, nói nếu như mình sống không được 3 năm thì coi như tôi thua, nếu tôi thua thì phải đáp ứng một điều kiện của ông ấy, chính là ở rể nhà họ Tiêu, cưới chắt gái của ông ấy, ít nhất cũng phải ở nhà họ Tiêu đủ 5 năm."  

 

Nói đến đây, Vương Dương Minh thở dài một hơi thật sâu.  

 

"Kết quả, ông thua hả?" Tô Thương dò hỏi.  

 

"Đúng."  

 

Vương Dương Minh gật đầu, giọng điệu phức tạp nói: "Tôi thua, thua triệt để thua."  

 

"Sao ông lại thua được, chẳng lẽ một người bình thường mà ông cũng tính sai hay sao?" Tô Thương mặt mũi đầy khó hiểu.  

 

"Nếu bình thường mà nói, tôi không tính sai, nhưng hoàn toàn không ngờ được, sau khi tôi đồng ý đánh cược với người bạn đó, ngày thứ hai ông ấy liền tự sát luôn."  

 

Vương Dương Minh cười khổ nói: "Vì để cho tôi chăm sóc nhà họ Tiêu, ràng buộc tôi với nhà họ Tiêu, nên ông ấy lựa chọn tự tử, muốn dùng cái này trói buộc tôi và nhà họ Tiêu cùng một chỗ."  

Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận