Trong chốc lát, một lực hút khủng bố đột nhiên xuất hiện, nhắm chính xác về phía luồng ánh sáng vàng trên kia mà hút.
"A!"
Luồng ánh sáng vàng này chính là hồn phách của Lục Quân Đình, lúc này đang kêu la tha thảm thiết không ngừng, nỗ lực chống lại Tô Thương.
Cảnh giới chân chính của Lục Quân Đình hoàn toàn không phải là kết đan đỉnh phong, thực lực của ông ta trước khi tới trái đất thậm chí đã vượt qua cả cảnh giới nguyên anh.
Nhưng mà.
Sau khi đến trái đất, chịu sự ảnh hưởng của trận pháp bảo vệ của trái đất cho nên chỉ có thể ở lại cảnh giới nguyên anh.
Về sau, ông ta lại bị đại nhân vật phi thường kia chém cho một đao, trực tiếp biến thành kết đan đỉnh phong.
Bởi vậy, sức mạnh linh hồn của Lục Quân Đình, vượt xa các cao thủ kết đan đỉnh phong bình thường khác.
Sau khi ông ta nhận ra bản thân mình không phải là đối thủ của đám người Tây Môn Phong Vân thì liền nghĩ ra cách để trốn chạy.
Đó chính là từ bỏ cái cơ thể này, dựa vào sức mạnh linh hồn mà trốn đi, ngày sau lại nghĩ cách mượn cơ thể để mà trọng sinh.
Nhưng mà Lục Quân Đình tuyệt đối không ngờ tới chính là Tô Thương sớm đã nhìn ra suy nghĩ của ông ta rồi, cho nên anh vẫn luôn đứng ở một bên để chờ đợi.
"Hậu nhân nhà họ Tô!"
Lúc này, Lục Quân Đình nhìn thấy linh hồn của mình không tự chủ được mà tiến về phía Tô Thương, lập tức bị dọa cho sợ hãi, ông ta dựa vào trạng thái của linh hồn mở miệng nói: "Cậu, cậu muốn làm gì tôi!"
"Chỉ là chút thủ đoạn nhỏ để câu hồn phách của ông mà thôi."
Tô Thương vừa tăng cường cường độ câu hồn, vừa cười đùa nói: "Ông yên tâm, tôi sẽ giữ lại hồn phách của ông, vì còn có lúc cần dùng đến nó, cho nên tạm thời tôi sẽ không khiến cho ông hồn phi phách tán đâu, do đó ông tốt nhất nên ngoan ngoãn mà lại đây đi."
"Hừ!"
"Bản tôn ở ngoại vực, sớm đã vượt lên cảnh giới nguyên anh rồi, lại là đại sư trận pháp, sức mạnh linh hồn vượt qua người thường, cậu muốn câu hồn phách của tôi, đúng là suy nghĩ viển vông mà..."
Lục Quân Đình đang nói thì phát hiện ra mình đang tiến nhanh về phía Tô Thương, rất nhanh thôi sẽ nằm trong tay của Tô Thương rồi.
Bởi vậy, Lục Quân Đình cũng không nhiều lời nữa, mà vội vàng vận chuyển công pháp chống lại sự khống chế của Tô Thương.
"Ha ha, rất nhanh thôi ông sẽ không còn phách lối được nữa đâu."
Tô Thương nhếch miệng lên, nhìn chằm chằm vào hồn phách của Lục Quân Đình, ánh mắt run lên nói: "Tới đây cho tôi!"
Vù!