Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Tiên Đế Tu Tiên Ở Thành Phố (Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên)

 "Trận pháp, ông cũng hiểu được chút ít, tuy không bằng cháu, ở bên ngoài trận pháp, thì ông vẫn có thể đối phó được một vài phần.” 

 Tô Vô Kỵ chăm chú nhìn Tô Thương, lạnh lùng cười nói: "Tên tiểu từ nhà ngươi, muốn dùng trận pháp để hãm hại ông đây hai lần, tuyệt đối không thể nào." 

 "Bệ hạ!" 

 Bạch Khởi ở bên cạnh thấy vậy, khóe miệng liền gượng cười, muốn ra tay giúp đỡ, nhưng lại cảm thấy không thích hợp cho lắm, nên cuối cùng cũng lựa chọn từ bỏ. 

 Dù sao thì đây cũng là chuyện nhà của bệ hạ, đối phương còn là ông cố của bệ hạ, chắc chắn sẽ không làm hại đến bệ hạ đâu.  

 Nếu mình tùy tiện nhúng tay vào, thì còn ra thể thống gì nữa, đến lúc đó, người nhà bọn họ làm hòa với nhau, cười cười nói nói, còn mình lại là người ngoài, thì xấu hổ biết mấy.  

 Thế là, chẳng những không trợ giúp, ngược lại Bạch Khởi còn lùi lại về phía sau mấy bước.  

 "Ông cố, lúc trước là cháu đùa với ông tí thôi, ông đừng có để ý.  

 Tô Thương nở một nụ cười gượng gạo, vội vàng nói: "Sao cháu lại muốn có được cây thuốc năm ngàn năm tuổi của ông chứ, cháu chỉ đùa ông thôi mà.." 

 "Hừ!" 

 "Bây giờ nói những này, thì quá muộn!" 

 Mặt Tô Vô Kỵ trầm lại, nói với giọng điệu lạnh lùng, chắc là tức giận thật rồi.  

 “Như vậy mới được chứ, ông cố tổ, đánh ông ta đi, đánh thật mạnh vào, tiện thể thì lấy cây thuốc về cho cháu!" 

 Tô Tinh Hà thấy vậy, bỗng sung sướng đến phát điên lên, phấn khích nói: "Đánh ông ta đi, cốc đầu ông ta đi, đánh mấy cái vào, ha ha ha ha!" 

 "Hả?" 

 Tô Vô Kỵ liếc nhìn Tô Tinh Hà một cái, sau đó nở một nụ cười giễu cợt, rồi giơ tay lên, ánh mắt dừng lại trên người Tô Thương.  

 Tô Thương liên tục cười khổ, xem ra hôm nay không thoát được trận đòn rồi. 

 Được rồi. 

 Đánh thì đánh đi. 

 Bị ông cố đánh cũng không phải là chuyện vẻ vang gì.  

 Nhưng. 

 Đúng lúc này, Tô Thương chợt phát hiện ra mình có thể cử động, linh khí cũng có thể điều động được. 

 Bời vì, Tô Vô Kỵ thu hồi uy lực của chính mình, đồng thời khuôn mặt cũng tràn đầy sự vui mừng nhìn sang Tô Thương.  

 "Ha ha ha, Tô Thương, không tệ không tệ, cháu được đấy, có phong thái giống ông cố của năm đó." 

 "Không, cháu sơ với ông cố của năm đó, còn ưu tú hơn nhiều, cảnh giới hóa thần, trẻ tuổi như vậy mà đã đạt được rồi, ha ha, gia tộc Tô ông cố sẽ bốc khói xanh mất." 

 Tô Vô Kỵ vỗ tay lên vai Tô Thương, thoải mái cười to: "Đừng sợ, vừa rồi ông chỉ trêu chọc cháu thôi, làm sao ông lại nỡ đánh cháu được." 

 "Cháu đáng mến như vậy, nếu có một ngày, ông thực sự đặt chân đến cảnh giới tiên đế, thì ông sẽ xé nát gia phả, bắt đầu viết lại từ đời của cháu." 

 "Cây thuốc năm vạn năm này, cháu cầm lấy đi, xem như là quà gặp mặt ông cố đưa cho cháu.." 

 Tô Vô Kỵ cười sảng khoái, sau đó đem cây thuốc năm vạn năm trong tay, đưa cho Tô Thương.  

 Tô Tinh Hà đứng ở bên cạnh thấy vậy, bỗng trợn tròn mắt, khuôn mặt bé bỏng để lộ ra sự kinh ngạc.  

 Ý gì vậy?  

 Đang đùa mình à?  

 Hai người họ làm hòa rồi sao, vậy mình thì sao?

Nhìn thấy cha và cao tổ phụ vừa nói vừa cười, Tô Tinh Hà trong lòng đột nhiên khó chấp nhận được. 

 Đừng chơi trò vậy chứ. 

 Đây không phải hãm hại trẻ con sao? 

Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận