Chín giờ tối.
Trương Phong về tới nhà trọ, không biết là do chuyện của Tiết Vũ Nhu hay là những lời nói của Lâm Tiểu Mạn nói với mình hôm nay mà tâm trạng của Trương Phong không thể nào tốt lên được.
Đang lúc anh mất hồn mất vía đi vào trong đại sảnh chuẩn bị trở về phòng của mình, thì anh đột nhiên phát hiện cửa phòng Mễ Na lại đang mở ra.
Mễ Na đang ngồi trên giường nói chuyện với một bạn nam khá đẹp trai, vẻ mặt vô cùng vui vẻ.
Khi Trương Phong nhìn thấy phòng Mễ Na lại có thêm một chàng trai thì cả người anh chợt sững lại.
Theo bản năng anh hơi sửng sốt một chút, bởi vì trong lòng anh biết rất rõ hôm nay hẳn là Mễ Na đi hẹn hò với cái tên ăn trộm tài khoản rồi.
Mà lúc này trong phòng Mễ Na lại có thêm một người con trai xa lạ, vậy thì chứng tỏ người này rất có khả năng chính là cái tên ăn cắp tài khoản của Trương Phong.
Chàng trai trong phòng khoảng chừng hơn hai mươi tuổi, trông diện mạo thì cũng bình thường, nhưng từ cách ăn mặc của anh ta thì có thể thấy được chắc hẳn điều kiện gia đình cũng không tệ.
Trên người mặc một chiếc áo sơ mi Versace, quần mặc là của hãng Armani, đồng hồ đeo tay thì là của Thụy Sĩ, trông dáng vẻ giống như hình tượng của mấy chàng chơi bời lêu lổng.
Mà lúc này Trương Phong vẫn đang mặc quần áo cũ, bởi vì đã mặc quá lâu nên quần áo đã hơi ố vàng, thoạt nhìn trông rất hèn kém.
Trương Phong so với cậu con trai trong phòng của Mễ Na kia thực sự đúng là khác nhau một trời một vực. Dù có là thằng ngốc cũng có thể nhìn ra được rốt cuộc ai mới là Thổ Hào Đấu Sa chân chính, ai là Ỷ Lan Thính Phong.
Trương Phong do dự một chút, giơ tay định lấy di động ra chụp lại hình ảnh nam sinh, sau đó để cho Tạ Hoa Cường điều tra xem thân phận của anh ta ra sao, tìm lại tài khoản về.
Nhưng mà khi Trương Phong chuẩn bị lấy điện thoại ra chụp ảnh trong phòng Mễ Na, thì Mễ Na đột nhiên quay đầu nhìn về phía đại sảnh.
Trương Phong vì để không cho Mễ Na phát hiện, đành phải cất điện thoại vừa mới rút ra đi.
“Trương Phong, anh về lúc nào thế?”
Sau khi Mễ Na bắt gặp Trương Phong, cô ấy hơi nghi ngờ gọi một tiếng.
“Vừa về thôi…”
Trương Phong liếc nhìn Mễ Na, nhàn nhạt nói một câu.
Mà nam sinh ở trong phòng nhìn thấy Trương Phong, theo bản năng hơi sững người một chút, ngay sau đó liền đứng dậy mỉm cười hỏi Mễ Na: “Mễ Na, đây là bạn của cô phải không?”
“Đúng vậy, anh ấy chính là Trương Phong mà tôi nói với anh đấy, là bạn tốt kiêm bạn thuê cùng nhà với tôi.”
Mễ Na bật cười khanh khách đáp lại một câu, sau đó bước tới trước mặt Trương Phong nhẹ giọng nói với anh: “Trương Phong, đây là Ỷ Lan Thính Phong mà trước đó tôi nói với anh, hai chúng tôi vừa mới đi ăn về, anh ấy đưa tôi về nhà…”
“…”
Sau khi Trương Phong nghe thấy lời này của Mễ Na, sắc mặt không khỏi sa sầm.
Lúc này anh đã có thể chắc chắn trăm phần trăm nam sinh đứng cạnh Mễ Na này chính là tên đã ăn trộm tài khoản của mình.
Mà nam sinh này dường như còn không biết Trương Phong thật ra chính là Ỷ Lan Thính Phong chân chính, mỉm cười vươn tay phải về phía Trương Phong, nhẹ giọng nói: “Xin chào.”
Trương Phong nhìn chàng trai giơ tay phải ra cũng không chủ động bắt tay anh ta, mà quay đầu nhìn về phía Mễ Na, nói: “Tôi còn có chút việc, về phòng trước đây.”
Nói xong lời này, Trương Phong lập tức xoay người đi về phòng của mình.
Đối mặt với tên đã ăn trộm tài khoản của mình, lại còn chuẩn bị dùng tài khoản của mình để đi lừa gạt con gái, Trương Phong đương nhiên sẽ không mấy thân thiện.
Sau khi Trương Phong chuẩn bị rời đi, lại từ Mễ Na biết được một chút thân phận của anh ta, sau đó anh bảo Tạ Hoa Cường tìm anh ta.
Dựa vào thế lực của Tạ Hoa Cường, muốn tìm được người này chẳng phải là chuyện dễ như trở bàn tay hay sao.
Về phần liệu Mễ Na có thể bị người ta lừa sắc hay không thì hiện tại Trương Phong cũng đã không quan tâm nữa.
Dù sao lúc trước Trương Phong đã giải thích với cô ấy nhưng mà Mễ Na không chịu tin tưởng anh, Trương Phong cũng không muốn tiếp tục giải thích nữa.
Nam sinh thấy Trương Phong không thèm để ý đến mignh mà lập tức quay về phòng, trong ánh mắt anh ta hiện lên một sự bất mãn.
Mà trên mặt Mễ Na cũng hiện ra vẻ hơi xấu hổ, lên tiếng giải thích với anh ta: “Hoàng Phong, thật ngại quá, tính cách tên Trương Phong này là như vậy đấy, anh đừng để bụng nhé…”
Nam sinh tên Hoàng Phong nghe thấy những lời này của Mễ Na, vội vàng lộ ra nụ cười lịch sự, nhẹ giọng nói: “Mễ Na, có phải Trương Phong này thích cô không?”
“Trương Phong thích tôi ư?”
Vẻ mặt Mễ Na có chút khó hiểu.
“Đúng vậy, có phải vì Trương Phong thích cô, nhìn thấy cô dẫn tôi về nhà nên anh ta mới đối xử lạnh lùng với tôi như thế không.”
Hoàng Phong cười ha ha nói.
“Sao có thể như vậy chứ? Anh đừng có nghĩ nhiều, tôi và Trương Phong chỉ là quan hệ bạn cùng nhà bình thường thôi, sao Trương Phong có thể thích tôi được? Hơn nữa cho dù Trương Phong có thích tôi đi nữa thì tôi cũng…”
Mễ Na chỉ nói một nữa rồi thôi, nhưng ý tứ trong lời nói của cô ấy đã rất rõ ràng.
Mễ Na đang nói cho Hoàng Phong biết, bản thân cô ấy không thể nào thích Trương Phong.
Sở dĩ Mễ Na nói như vậy cũng không phải là vì Trương Phong nghèo hèn, ngược lại trước đó Mễ Na còn cảm thấy Trương Phong khá tốt, dù sao tính cách của anh cũng dễ chịu, bộ dạng trông cũng đẹp trai, chỉ là hơi nghèo một chút thôi, nhưng mà Mễ Na hoàn toàn không phải là đứa con gái chỉ quan tâm đến tiền.
Lúc trước cũng là vì trong lòng Mễ Na có chút hảo cảm với Trương Phong, thế nên cô ấy mới có thể chủ động mời Trương Phong thuê cùng nhà với cô ấy.
Nhưng bởi vì đã trải qua chuyện ngày hôm qua đã khiến cho Mễ Na cảm thấy Trương Phong này thật sự quá hẹp hòi.
Hơn nữa vừa rồi cô ấy cảm thấy sở dĩ thái độ của Trương Phong đối xử với Hoàng Phong hoàn toàn là bởi vì trong lòng ghen ghét Hoàng Phong giàu có đẹp trai.
Cho nên lúc này hảo cảm trong lòng Mễ Na với Trương Phong cũng đã xuống dốc không phanh, đừng nói là thích Trương Phong, việc liệu có còn tiếp tục ở chung với anh hay không cũng là một vấn đề.
“Cô cũng cái gì vậy?” Hoàng Phong bật cười nhìn về phía Mễ Na hỏi.
“Không… Không có gì…”
Mễ Na nhàn nhạt đáp lại một câu, sau đó duỗi tay đóng cửa phòng lại.
Hai người dường như không vì chuyện của Trương Phong mà chịu ảnh hưởng quá lớn, vẫn tiếp tục trò chuyện vui vẻ.
Lúc này ấn tượng tốt đối với Trương Phong trong lòng Mễ Na đã không còn sót lại chút gì, mà ấn tượng đối với Hoàng Phong lại càng thêm tốt đẹp hơn.
Bởi vì Mễ Na cảm thấy so với Trương Phong, Hoàng Phong không chỉ đẹp trai hơn giàu có hơn lại còn rất lịch sự hiền hòa, bất kể là điều gì cũng hoàn hảo hơn Trương Phong.
Ở bên kia, Trương Phong sau khi về phòng mình thì trực tiếp rút di động bắt đầu gọi điện cho chăm sóc khách hàng của nền tảng livestream Đấu Sa, muốn tìm lại tài khoản của mình.
Nhưng sau khi trải qua cuộc trao đổi thì chăm sóc khách hàng đã lập tức cúp điện thoại của anh.
Bởi vì lúc trước Trương Phong đăng kí tài khoản hoàn toàn không sử dụng cố định số di động hay email gì cả.
Hơn nữa bây giờ cái tên Hoàng Phong đã cố định tài khoản Ỷ Lan Thính Phong lên điện thoại của anh ta, Trương Phong hoàn toàn không có cách tìm lại nó.
Phía chăm sóc khách hàng cũng cảm thấy Trương Phong đang gây sự, vì thế liền trực tiếp cúp điện thoại của anh.
Cuối cùng rơi vào tình thế bất đắc dĩ, Trương Phong chỉ có thể lựa chọn từ bỏ việc tìm tài khoản này về.
Mà là yên lặng chờ đợi cho anh ta rời khỏi, sau đó hỏi ra thân phận thật của anh ta từ Mễ Na, rồi để cho Tạ Hoa Cường ra tay.
Thời gian trôi rất nhanh, không bao lâu đã nửa tiếng trôi qua.
Trương Phong nằm trên giường yên tĩnh chờ đợi cũng đã bắt đầu lơ mơ buồn ngủ.
“Rầm.”
Đúng lúc này, trong đại sảnh đột nhiên truyền đến một tiếng vang lớn.
“Á!”
Ngay sau đó là tiếng thét chói tai của Mễ Na vang lên.
Trương Phong nghe thấy tiếng thét của cô ấy, ngay lập tức ngồi bật dậy.
“Hỏng rồi, Mễ Na xảy ra chuyện rồi.”
Trong lòng Trương Phong thầm nghĩ không ổn, vội vàng mặc quần áo xông ra khỏi phòng.
Trai đơn gái chiếc ở chung một phòng, muốn không phát sinh chuyện gì là điều rất khó!
Trương Phong cảm thấy tên nam sinh kia chắc chắn là không kiềm chế được tính háo sắc của mình, muốn đưa Mễ Na lên giường nhưng lại bị Mễ Na cự tuyệt nên đành phải cưỡng chế Mễ Na.
Trương Phong nghe thấy tiếng hét chói tai của Mễ Na thì lập tức vội vàng lao vào đại sảnh.
Lúc này cửa phòng Mễ Na lại mở toang ra, Trương Phong hơi do dự một chút rồi trực tiếp bước chân vào phòng.
Nhưng mà sau khi nhìn thấy cảnh tượng trong phòng, Trương Phong lập tức sững sờ ngay tại chỗ.