Đến ngày công bố kết quả kỳ thi tháng, học sinh túm năm tụm ba tại sân trường xem bảng thông báo.
Đứng đầu bảng vàng toàn trường, toàn khối 11 vẫn là cái tên quen thuộc Bùi Cảnh Thâm thuộc ban 1, vị trí số hai bị hắn bỏ qua khá xa cách hơn hai mươi điểm là Gia Việt ban 2.
Top 10 vẫn chỉ có xê dịch đôi chút, Gia Việt đứng đó năm chặt cây bút, lần này cậu ta lại càng cảm giác được sự cách biệt của hạng nhất với hạng hai.
Phí Tiểu Tuyết một hai đòi kéo Mạnh Như đi xem bằng được,
Ban đầu cô nàng cũng không mong đợi gì nhiều cứ lần lượt tra từ dưới lên nhưng tra càng lâu sắc mặt Phí Tiểu Tuyết lại có chút hồi hộp.
Mạnh Như vậy mà lọt được vào top 100 toàn trường!!!!
Phí Tiểu Tuyết quay lại nhìn Mạnh Như bằng ánh mắt không thể tin nổi, Mạnh Như có chút ngoài ý muốn mà nhìn thứ hạng trên bảng công bố.
Vậy mà đứng thứ 88.
Cô đã tính toán hạ điểm xuống nhưng lần này đề quả thật rất khó, điềm sàn hạ xuống nên tỉ lệ đạt điểm cao của các lớp bị ít đi dẫn đến tình trạng Mạnh Như "bị" lọt vào top 100.
Cô nhìn xuống dòng cuối cùng của danh sách quả nhiên thấy được tên của bạn cùng bàn chễm chệ mà uy vũ chốt sổ.
"....." Chắc là nộp giấy trắng đây mà.
Lại nhìn đến số điểm của năm vị trí đứng đầu, không ngờ rằng Bùi Cảnh Thâm chỉ thiếu 10 điểm nữa là đạt tối đa.
Vị trí thứ nhất và thứ ba thuộc về Bùi Cảnh Thâm và Lệ Thư An cô lại có chút ngoài ý muốn phát hiện Phí Tiểu Tuyết cũng nằm trong top năm học sinh đầu khối.
Chắc hẳn vì lần thi này mà Phí Tiểu Tuyết đã liều mạng học hành.
Cô túm tay Phí Tiểu Tuyết đang đứng một bên lải nhải nói:"Đi thôi."
Phí Tiểu Tuyết học hành rất giỏi đó là điều mà Mạnh Như biết nhưng cô thật sự không ngờ nhân vật ít được tác giả miêu tả đến lại có thể học giỏi đến như vậy, top 20 toàn trường và đạt top 5 toàn khối không phải là điều dễ dàng nhưng Phí Tiểu Tuyết vẫn làm được.
Có đôi lúc Mạnh Như thật sự không nắm bắt được người này tại sao lại đối xử tốt với một phế vật như nguyên chủ.
Chẳng lẽ trong này còn có nội tình gì khác?
"Như Như, cậu xem đôi cẩu nam nữ đó lại cùng nhau leo top rồi, Như Như cậu đừng tức giận mình sẽ thay cậu triệt hạ đôi nam nữ đó, cậu xem mình đã vào được top 5 rồi này."
Mạnh Như cũng cười cười mà đáp lời:"Vậy sao, vậy cậu phải cố lên đó."
Phí Tiểu Tuyết mắt sáng như sao nói:"Đó là tất nhiên rồi."
Ngừng một chút Phí Tiểu Tuyết nói:"Tần Phong lại vẫn chế trụ bảng xếp hạng, Tần Phong và Bùi Cảnh Thâm quả thật kẻ đầu sông kẻ cuối sông thống trị một mảnh trời riêng."
Mạnh Như:"....." Lời này nghe cũng hay nhưng có gì đó không đúng lắm thì phải.
Cô lại nghĩ về Tần Phong, Tần Phong dạo này anh đang liều mạng học tập chắc là cũng vì đuổi theo Lệ Thư An đi, không lẽ cậu ta đã qua lại với nữ chính rồi.
Nghĩ đến đây Mạnh Như không khỏi có chút cảm giác bực bội khó tả, cô cũng không biết tại sao mình bực bội.
Giống như cải trắng mình cất công nuôi trồng lại bị kẻ khác nhổ mất vậy, càng nghĩ tâm trạng lại càng không tốt.
Cô quay lại nói với Phí Tiểu Tuyết vẫn đang líu lo không ngừng:"Mình về lớp đây, cậu cũng nên về lớp đi thôi."
"Được." Phí Tiểu Tuyết ngoan ngoãn nghe lời Mạnh Như, cô đi vài bước quay lại vẫy tay "bai bai" với Mạnh Như rồi nhanh chóng trở về ban 1.
Mạnh Như về lớp thấy Tần Phong đang chăm chú làm bài, trông đẹp trai đấy nhưng càng nhìn lại càng thấy ghét.
Muốn vỗ cho một cái.
Bản tính trẻ con chợt bốc lên, Tần Phong đang làm bài vẫn để ý biết Mạnh Như đã về đến nhưng đầu cũng không thèm ngẩng lên đợi cô mở mồm xin mình cho vào trong ngồi.
Bốp!
Tần Phong:"!!!!!"
Cả lớp:"!!!!!"
Mạnh Như vỗ cái "bốp" lên vai Tần Phong liền thấy tâm trạng khá hơn.
"Người anh em, cho tôi vào trong."
Tần Phong:"!!!!!"
Tần Phong có chút sợ hãi nhìn Mạnh Như:"Cậu...cậu gọi tôi là gì cơ?."
Mạnh Như không kiên nhẫn lặp lại:"Người anh em."
Cả lớp:"!!!!!!!" Có mùi gì đó rất hay ho.
Tần Phong quay hẳn người ra đối diện với Mạnh Như, không nhìn thì thôi vừa nhìn liền thấy Mạnh Như có chút lạ, anh cũng không biết mình chọc giận cô ở điểm nào.
Anh hỏi:"Sao vậy, tức giận chuyện gì nói tôi nghe, sao tự nhiên lại gọi tôi như vậy hả?."
Mạnh Như đã không vui rồi lại còn bị nói là đang tức giận lại càng cảm thấy không vui.
"Tôi không tức giận, chúng ta thân thiết như anh em đồng chí nên tôi nói vậy có sai sao."
Tần Phong trực giác nhạy bén dường như đã lờ mờ đoán ra chuyện gì đó, ánh mắt không khỏi hiện lên chút ý cười.
Mạnh Như thấy bộ dáng này của anh càng không kiên nhẫn:"Cậu cười cái gì chứ?"
Tần Phong thấy cô sắp xù lông cũng không muốn chọc cô nữa, xoay người nhường chỗ cho Mạnh Như đi vào.
Mạnh Như không thèm để ý đến anh, cô lấy một cuốn sách dày cộm ra lật tới lật lui để bình ổn tâm trí.
Tần Phong càng nhìn lại càng thấy bộ dáng giận hờn này của cô thật mẹ nó đáng yêu.
Chờ một chút nữa nhé.