Vốn là, chư yêu đối với hành vi lấy thế ép người của Tất Phách Yêu Đế còn có chút bất mãn, nói thật, Kim Lân điện hạ địa vị cao đến đâu, cũng chỉ là Yêu Đế nhất trọng, Tất Phách Yêu Đế đã là Yêu Đế tam trọng, trưởng lão một tộc, lại nhục nhã Kim Lân điện hạ như thế, xác thực không còn gì để nói.
Nhưng mà Tất Phách Yêu Đế nói, lại khiến rất nhiều Yêu tộc ở đây tâm tư đột nhiên có chuyển biến.
Diệp Huyền đứng ở chỗ này cũng có một hồi, ở đây rất nhiều cường giả Yêu tộc đều từng trong bóng tối dò xét qua Diệp Huyền, từ trên người Diệp Huyền, bọn hắn một chút cũng không cảm giác được khí tức Yêu tộc, thấy thế nào, người này cũng có chút giống Nhân loại a.
Bây giờ ngay cả Tất Phách Yêu Đế cũng không nhìn ra bộ mặt thật của người này, không thể không để lũ yêu trong lòng hoài nghi, Huyền Diệp kia đến cùng có phải là Nhân tộc hay không?
Lũ yêu ở đây đều biết, ngay cả lai lịch của Kim Lân điện hạ cũng có chút thần bí, không phải Yêu tộc ở Vô Tận sơn mạch bọn hắn.
- Hừ, Kim Lân, ngươi dẫn Nhân tộc tiến vào trọng địa Yêu tộc ta ở Vô Tận sơn mạch, bổn Đế rất hoài nghi, ngươi đến tột cùng có rắp tâm gì? Hay nói bản thân ngươi là Yêu thú bị Nhân tộc nô dịch, đánh vào Yêu Thần cung của Vô Tận sơn mạch ta, mục đích chính là vì diệt Yêu tộc ta?
Lúc này Tất Hiên Yêu Đế cũng nhảy ra, lớn tiếng quát, trên mặt tất cả đều là vẻ giận dữ, dõng dạc, nơi sâu xa của ánh mắt thì lướt qua vẻ đắc ý.
- Ngươi nói láo. Được copy 𝘵ại _ TrUmTr𝓾y𝑒𝑛.𝙫𝑛 _
Kim Lân là động chân nộ, trên người hắn kim quang lóng lánh, đạo đạo hoa văn màu vàng mông lung hiện lên, muốn giết ra ngoài, ra tay đánh nhau.
- Kim Lân.
Thời khắc mấu chốt, Diệp Huyền nói, gọi Kim Lân lại.
- Điện hạ.
Kim Lân sững sờ, liền cung kính trở lại trước người Diệp Huyền.
- Bản điện cùng Kim Lân đến từ Phù Quang sơn mạch, điểm này Kim Lân hẳn nói rất rõ ràng, còn các hạ sở dĩ không thấy được, chỉ là bởi vì tu vi của các hạ không đủ, tầm mắt quá thấp mà thôi, như vậy, ta kể cho các hạ một chuyện xưa đi...
Diệp Huyền khẽ mỉm cười, ở dưới Tất Phách Yêu Đế nhìn kỹ chậm rãi nói:
- Đã từng có một con ếch, từ khi sinh ra vẫn ở đáy giếng, nó mỗi ngày nhìn thấy bầu trời, đều chỉ lớn như miệng giếng, sau đó có một lần, một con chim dừng lại ở bên miệng giếng, nói cho nó biết bầu trời rất lớn, vô cùng vô tận, con ếch này không những không tin, trái lại cười nhạo chim nhỏ ăn nói linh tinh, thực sự là buồn cười đến cực điểm.
Diệp Huyền ngữ khí bình thản, nhưng để hết thảy Yêu tộc ở đây đều ngẩn ra.
Này là cố sự gì?
Yêu Hoàng cùng Yêu Đế Yêu tộc tu thành nhân thân, đều không phải ngớ ngẩn gì, trí tuệ không kém Nhân loại, trong nháy mắt liền hiểu rõ ra, Diệp Huyền đây là đang giễu cợt Tất Phách Yêu Đế ếch ngồi đáy giếng, không biết trời lớn bao nhiêu!
- Ha ha, Tất Phách Yêu Đế, có nghe hay không? Ngươi chính là ếch ngồi đáy giếng!
Kim Lân cất tiếng cười to.
- Ồ? Cố sự của các hạ rất êm tai, có điều bản tọa cũng rất muốn mở mang, đến tột cùng ai mới là ếch ngồi đáy giếng.
Ánh mắt của Tất Phách Yêu Đế trầm xuống, trên người đột nhiên thả ra một luồng uy thế khủng bố, mạnh mẽ tịch cuốn ra ngoài.
Lần này, hắn không có một chút nào lưu thủ, uy thế của Yêu Đế tam trọng như mây đen ngập đầu, điên cuồng phủ xuống, lại như núi lửa phun trào, cuồng bạo mãnh liệt, kinh thiên động địa.
Ầm ầm ầm!
Giữa bầu trời, ánh chớp vô tận phun trào, từng tia sấm sét giống như Lôi Long, ở trong tầng mây đi khắp, loại khí tức hủy diệt tất cả kia, khiến cho hết thảy Yêu tộc ở đây đều cảm thấy khó thở, cực kỳ khó chịu.
Yêu Đế tam trọng, một phương cự phách, triệt để khống chế áo nghĩa không gian, giơ tay nhấc chân đều có oai lực khó lường, hắn vẻn vẹn thả ra uy thế trong cơ thể, liền dẫn tới thiên địa chấn động, như là ngày tận thế tới, vô số Yêu tộc hoảng sợ.
Mà Diệp Huyền ở trung tâm uy thế của Tất Phách Yêu Đế, càng trái tim co rút lại, cảm giác hư không triệt để đọng lại, như thủy ngưng kết thành băng, thậm chí Huyền Nguyên trong cơ thể lưu chuyển cũng trở nên hơi đình trệ.
Có điều Diệp Huyền ngay cả Cuồng Ngục Vũ Đế cũng dám ra tay, lại không sợ chút nào, hiện tại cũng không để ý khí tức của Tất Phách Yêu Đế trấn áp.
Hắn cười lạnh:
- Đây chính là uy thế của Tất Phách Yêu Đế ngươi? Chỉ đến như thế.
Dứt tiếng, Diệp Huyền phất áo bào, thật giống như phủi tro bụi, đồng thời ánh mắt của hắn ngưng lại, nhìn về phía Tất Phách Yêu Đế, một luồng khí tức không tên từ trong cơ thể hắn phóng thích ra.
Lực lượng Thôn Phệ Võ Hồn!
Trong đầu Diệp Huyền, Bát Tinh Thôn Phệ Võ Hồn bị hắn thôi thúc đến mức tận cùng, hắc mang mông lung ở bên ngoài thân hắn lấp loé, một luồng uy thế nhàn nhạt tùy theo tỏ khắp ra ngoài, bao phủ qua toàn bộ Yêu Minh.
Vô thanh vô tức, hoàn toàn không có kinh thiên động địa như Tất Phách Yêu Đế.
Mà khi luồng khí tức này tràn ngập qua hết thảy cường giả Yêu tộc ở đây, bất kể là Yêu Vương Yêu Hoàng, hay Yêu Đế, đều cảm thấy trong lòng đột nhiên phát lạnh, từ sâu trong linh hồn bốc lên hoảng sợ.
Loại hoảng sợ này, phảng phất như sinh sôi ở trong linh hồn bọn hắn, lại như lạc ấn vào linh hồn, không bị tu vi hạn chế, làm sao cũng không cách nào loại trừ.
- Làm sao sẽ?
- Luồng khí tức này...
- Thật đáng sợ.
Trong nháy mắt, vô số cường giả Yêu tộc đều lộ ra một tia hoảng sợ, ánh mắt nhìn về phía của Diệp Huyền phảng phất như thần tử nhìn thấy đế vương, thỏ nhìn thấy lão hổ, từ sâu trong nội tâm, từ linh hồn bản nguyên cũng cảm nhận được sợ hãi.
Phảng phất như một ý nghĩ của đối phương, liền có thể mạt sát chúng nó, nô dịch chúng nó.
Không chỉ các cường giả Yêu tộc ở đây, ngay cả Tất Phách Yêu Đế cũng cảm thấy lạnh cả tim, thật giống như mình bị Tử thần tập trung, tùy thời tùy khắc có thể rơi vào vực sâu vô tận, vĩnh viễn không được siêu sinh.
- Huyền thú hồn niệm, Huyền thú hồn niệm thật là khủng khiếp, càng có chứa huyết thống uy hiếp, Huyền Diệp này đến tột cùng là lai lịch ra sao?
Trong lòng Tất Phách Yêu Đế kinh hãi, trong con ngươi càng không kìm lòng được lộ ra một chút sợ hãi, còn Tất Hiên Yêu Đế bên người hắn từ lâu đã run lẩy bẩy.
Nếu như nói hồn niệm của Kim Lân là rộng rãi hùng vĩ, từ thực lực làm người khó có thể chống lại, như vậy Huyền Diệp này bây giờ thả ra khí tức hồn niệm, là từ trên linh hồn trực tiếp tiến hành trấn áp.