Mũi Trâu vừa đi vừa run chân bước như nhún nhảy ,cứ cúi đầu lủi theo người hướng dẫn lùn đó,không dám ngó đông ngó tây nữa,trong lòng cô sợ điếng cứ như trái tim mình đã treo lên trên ngọn cây, mỗi khi đi ngang qua những cánh cửa ở hai bên vách tường hành lang ,cô nghĩ lỡ như vừa nghía qua xem một cái ,cánh cửa đó bổng bật ra ,bắt gặp ngay một con quỷ mắt đỏ rực ,răng nanh lởm chởm ,thân hình to như toà nhà nhìn vào mình muốn ăn tươi nuốt sống ,ặc có mà tiểu ra quần.
Họ đi đến một cánh cửa ở cuối đường thì dừng lại ,cánh cửa cao lớn hơn mười mét,nhìn cái cửa mà Mũi Trâu tưởng tượng.
_"Nơi làm việc của người khổng lồ....hic ...không ...Địa Phủ làm gì có người....là quỷ khổng lồ mới đúng..."
Người hướng dẫn lùn cất tiếng nói.
_Trợ lý Thần Chết mã số π/2...dẫn ma mới đến nhận phán xét.
Mũi Trâu:?????(•o•!)"Ố...!"
_Keetttt....
Cánh cửa mở ra Vị trợ lý Thần Chết đó đi vào ,Mũi Trâu cũng đi theo,cô đi được ba bốn bước thì thấy được bao quát xung quanh của căn phòng.
Một không gian rộng lớn trãi dài vô tận ,không có trần nhà ,không có vách ,đều là những quyển sách bay lơ lửng,những quyển sách này đều là màu đen , ngoài một con đường có lót thảm đỏ rộng chừng bốn mét chạy dài từ cửa đến một cái bàn làm việc đặt giữa trung tâm thì trên sàn phòng này toàn chứa sách. Phía trên mặt bàn làm việc rộng hơn năm mét đó có chất đầy những chồng sách cao hơn năm mét .Qua những kẽ hở nhỏ chừng hai phân của các chồng sách cao đó ,Mũi Trâu nhìn thấy một bóng đen lướt qua lướt lại mới biết phía sau có người đang đứng hay ngồi gì đó .
Người trợ lý Thần Chết đi đến cách cái bàn làm việc khoảng ba mét thì đứng lại ,ông ta nói.
_Bẩm Phán Quan Đại Nhân ...hồn của Nguyễn Sơn Hùng đã dẫn đến.
Một giọng nói âm trầm cất lên làm vang vọng cả không gian.
_Ha haha....chào mừng ngươi đã đến với Địa Phủ....ở đây ngươi sẽ được trãi nghiệm những hình phạt tra tấn dã man nhất với những Quỷ sai có kinh nghiệm tra tấn linh hồn hơn ngàn năm ,bảo đảm thích đáng với những gì ngươi tạo nghiệp ở nhân gian....nơi đây chúng ta có mười tám cửa ứng với mười tám tội nghiệt đặc thù...sau khi ngươi thọ tội xong sẽ được khuyến mãi chén canh Mạnh Bà bên cầu Nại Hà đặc sản của Địa Phủ và còn được ngồi thuyền ngắm oán hồn trôi nổi trên dòng sông Vong Xuyên hoàn toàn miễn phí,qua bờ bên kia ngươi sẽ được đưa đến những Đạo luân hồi ,trở lại nhân gian,kết thúc một vòng du lịch Địa Phủ...ha ha ha...
Mũi Trâu:(°0°)????
Trợ Lý Thần Chết:(-_-!)...Ta biết ngươi vừa trốn việc lén đi du lịch Suối Tiên nhưng đây là Địa Phủ,ngươi là Phán Quan...không phải Hướng Dẫn Viên Du Lịch.!...Ặc....vào chuyện chính đi....xét tội....phán xử....
Một không khí đặc oánh mùi nghiêm túc xuất hiện,giọng của Phán Quan Đại Nhân phía sau chồng sách có phần trịnh trọng hơn.
_Nguyễn Sơn Hùng lúc ngươi còn sống đã phạm nhiều tội ác ghê tởm không thể tha thứ,tội bất hiếu đánh đập cha mẹ già,tội giết người cướp của,tội hãm hại phụ nữ đã có chồng khiến gia đình người ta tan nhà nát cửa,con cái sinh ra không nuôi mà đem vứt bỏ...tội đáng Đoạ Mười Tám Tầng Cửa Địa Ngục....lôi đi.
Mũi Trâu trợn mắt la hét
_Oan quá...Phán Quan Đại Nhân oan quá...huhuhu....con từ nhỏ đến lớn đều rất hiếu thuận chưa bao giờ cãi lại lời cha mẹ à,tuy con nghèo nhưng vẫn có công việc có thu nhập ổn định,sao đi cướp được chứ...huhuhu.....có hãm hại chị em gái nào đâu....toàn bị người ta ức hiếp bắt nạt từ hồi còn học mẫu giáo đến tốt nghiệp phổ thông luôn à...sinh con ư? con nào mà sinh...bạn trai quen năm người...người sớm nhất cũng được hai ngày,người lâu nhất ba năm ...đi chơi chung hẹn hò toàn đi cách nhau mười thước,vô quán uống nước đứa ngồi một bàn ,ôm không được ,tay còn không cho nắm ,hôn thì mơ đi ....sinh con cái gì huhuhu....ai cưới đâu mà sinh....huhuhu....chưa lấy chồng đã chết queo rồi đây này....hú hú....
_Rầm!
Tiếng vỗ bàn vang lên chát chúa làm cho mấy chồng sách rung lắc.
_To gan...dám giảo biện hả...ngươi thừa lúc chồng người ta đi làm xa mò vô nhà cưỡng bách người ta đến mang thai,người ta sinh con ra thì ngươi bế đem vứt....sổ ghi tội còn viết rành rành đây...
Lúc này người Trợ lý Thần Chết mới há họng ,hai mắt mở to nhìn Mũi Trâu.
_Tuy dung mạo của ngươi xấu xí nhưng ta nhìn rất rõ ngươi vẫn là phụ nữ,cưỡng bách phụ nữ có chồng đến mang thai ư?Có gì đó sai sai nhỉ...
Phan Quan Đại Nhân vẫn hăng hái kể tội với giọng òm òm,còn Trợ lý Thần Chết thì càng nghe càng há miệng không ngậm nổi,cuối cùng hắn hét lên.
_Nhầm!
Phán Quan nghe xong im bật,một lúc lâu hỏi lại.
_Nhầm....gì?
Trợ lý Thần Chết thở hắt ra.
_Bắt nhầm hồn.
_Hả?
Mũi Trâu:(°0°)/...m..m...m...
Tiếng lật sách sột sạt vang lên một hồi,Phán Quan đọc lẩm nhẩm nhưng vì không gian có vọng âm nên hai người còn lại vẫn nghe rất rõ.
_Nguyễn Sơn Hùng ,32 tuổi,khu phố Nam Hàn,số nhà 121314.
Mũi Trâu nghe xong liền cắt ngang.
_Dừng!khu phố Nam Hàn ư?tôi ở phố Nam Hà mà....
Trợ lý Thần Chết lấy tay đỡ trán lắc lắc đầu.
_Đã bảo trong lúc làm việc đừng xem truyện tranh Doraemon mà không nghe....Lần này là lần nhầm lẫn thứ 1578 rồi thưa Phán Quan Đại Nhân....người muốn Diêm Vương Đại Nhân ghé thăm nơi này SAO HẢ?
Phán Quan nghe Trợ lý nói mà như hét vô mặt mình liền xấu hổ nuốt ực một cái rồi nhỏ giọng nói.
_Giờ tính sao đây...hay ta cho hắn hồi sinh nhé...mới vừa chết nóng hổi trong vòng ba ngày có thể hồi sinh sống tiếp...
Mũi Trâu cả người run lên vì tức giận,cô hét lên.
_Làm việc như thế mà xem được hả,ông có bị lé không?biết đọc chữ không?nam nữ không phân biệt được sao?Nam Hà và Nam Hàn không nhìn thấy rõ sao?hồi sinh cái đầu của ông....thân thể của tôi cháy đen thùi rồi...hồi sinh để thở oxy sống thực vật hả ,sống thế còn thảm hơn chết nữa.
Trợ lý Thần Chết nói:Xác của cô ta cháy đen chỉ còn khung xương thôi,hồi sinh làm quỷ sống thì được....
Phán Quan:Ơ...vậy vậy....cho hắn trùng sinh đi....lật xem có ai số chưa tận mà bị chết oan lại hợp tần số linh hồn với hắn thì cho nhập thể hồi sinh đi...
Trợ lý Thần chết:Sổ sinh tử là ngài quản thưa ngài...tôi cầm chỉ là sổ ghi chép nhiệm vụ.
_Ồ..ta quên...đợi chút...
Phán Quan lại lật lật sách sột sạt,Mũi Trâu thì ngó qua khe hở của mấy chồng sách cố nhướn to mắt để xem dung mạo của ông Phán Quan hậu đậu này ra sao,nhưng không nhìn thấy gì.
_À..có rồi...người này được đó...là mệnh phụ phu nhân giàu có....sống thọ đến trăm tuổi...nào đi đi...
Mũi Trâu mừng rỡ đa tạ rối rít
_Đa tạ Phán Quan ,đa tạ...ta hứa sau khi hồi sinh ta sẽ ăn chay niệm Phật ,bố thí giúp người....
_Ôi....phiền quá ....đi.
_Á....
Phán Quan dứt lời thì thò tay xuyên qua chồng sách,búng linh hồn của Mũi Trâu bay đi,Mũi Trâu kinh hãi khi nhìn thấy bàn tay to lớn như nửa ngôi nhà của Phán Quan Đại Nhân ,lòng suy nghĩ.
_Hước ....ông ta khổng lồ quá....
Linh Hồn của Mũi Trâu bay xuyên qua cánh cửa phòng thì rơi xuống một nơi khác.
_À hước....
Cô thở hước lên mở mắt tỉnh lại.
Thấy mình đang nằm trên chiếc giường rộng lớn có trải tấm lông thú trắng tinh,trong căn phòng rộng lớn,có trang trí nhiều vật phẩm quý ,đèn trên trần nhà cũng là chùm đèn kiểu cách trong nhà quý tộc.Cô mỉm cười hạnh phúc.
_Hức...hức....vất vả bao năm ...nằm chiếu lát,nằm niệm gấp....giờ mới biết cảm giác nằm niệm lông thú quý hiếm ...hic...ôi rèm cửa sổ kết bằng ngọc trai kìa....ơ đó là tủ quần áo ....hàng hiệu đó nha....xuống xem...xuống xem....
Mũi Trâu bỏ hai chân bước xuống giường,vừa đứng lên thì nghe tiếng răng rắc...
_Á...ôi...á....
_Bạch!.
Cô nghe tiếng xương chân mình kêu lên ,chưa hiểu ra chuyện gì thì đã ngã ầm xuống sàn nhà.
Tiếp theo đó là cơn đau toàn thân kèm theo sự khó thở,Mũi Trâu nằm sắp kêu cứu,nhưng âm thanh phát ra chỉ là những tiếng ú ớ già nua không rõ lời.Một lúc sau thì mắt cô tối đen đến khi mở mắt ra thì thân thể cô bỗng nhẹ nhàng bay lên cao,cô thoát hồn khỏi cơ thể trùng sinh đó,ngó xuống thì thấy một bà lão tóc bạc phơ,da đã nhăn nheo đang nằm sấp trên sàn nhà,miệng há to,mắt trợn trắng đứng tròng.
Đã chết!
Linh hồn của Mũi Trâu lặp tức bị kéo về hành lang lúc trước ,nơi mà cô vừa mới được trợ lý Thần Chết dẫn đi qua.Cô vẫn chưa hiểu được gì,nhưng trong lòng nghĩ vấn liền chạy đi tìm Phán Quan.
Đến cửa phòng Phán Quan,cô giơ chân đạp liên hồi.
_Rầm ,rầm...
_Phán Quan Đại Nhân ông gạt tôi,ông gạt tôi....tôi sẽ tố cáo ông lên Diêm Vương Đại Nhân...aaaa...
Dường như nghe được tiếng hét của Mũi Trâu ngoài cửa ,cánh cửa tự động mở ra hút Mũi Trâu vào trong.
_Aaaaa....
_Bịch!
Cô rơi xuống cách cái bàn làm việc ba mét,Trợ lý Thần Chết vẫn còn đứng đó.
Mũi Trâu tức giận đứng lên vừa phủi mông vừa chỉ tay vô chồng sách trên bàn nói.
_Phán Quan Đại Nhân ông gạt tôi...trùng sinh cái khỉ gì...sống đến trăm tuổi con khỉ....chưa được năm phút đã ngủm củ tỏi rồi nè...
Phán Quan lại lật sách sột sạt.
_Sao như thế được chứ...Phu nhân Mia giàu có,sống thọ một trăm tuổi mà,sách ghi rõ ràng đây...
_E hèm....Phán Quan Đại Nhân....phu nhân Mia đúng là sống thọ một trăm tuổi,số chưa tận đã bị con dâu đầu độc chết oan,nhưng....năm nay bà ta đúng một trăm tuổi rồi và mười phút trước bà ta mới bị đầu độc,chết oan có năm phút thôi...nên khi Nguyễn Sơn Hùng nhập thể chỉ sống được đúng năm phút.... thưa Ngài.
Mũi Trâu sửng sốt đông cứng toàn thân.
Phán Quan Đại Nhân :(°O°)...Ta lại nhầm à...?
Trợ lý thần chết:cạn lời(-_-!)...1579 lần.
Qua một lúc im lặng Phán Quan lại lật sổ sách
_Đừng lo,đừng lo....ta tìm thân thể khác cho ngươi mau lắm mau lắm....A có đây...sống thọ vô cương ,chết oan lâu năm....đi nhanh....xác nóng hỏi ....Đi.
Lần này Mũi Trâu lại bị búng đi.
_Aaaaaa.....
Cô lại nhập xác trùng sinh
_À hước...
Mũi Trâu ngồi dậy vội sờ mặt sờ mài,vuốt tóc xem thử.
_A...da dẻ mịn màng,tóc đen bóng mượt,ngực nở ,eo thon....mình sống lại rồi...mình là cô gái trẻ đẹp ....hihihi....chân mình....chân....Á..Trời Ơi... Má Ơi!
Lần này Mũi Trâu đúng là sống lại trong một hình hài phụ nữ trẻ trung và đang ở trong một hang động,nhưng...
_Bạch Tỷ,tỷ hồi sinh được rồi....hay quá ha ha ...Tiên Đơn ở núi Linh Sơn đúng là hiệu nghiệm...lần này tỷ muội ta cùng nhau đi tìm lão Pháp Hải đó trả thù....Thanh Nhi quyết khô máu với lão trọc đó một phen,đi tỷ,đi...
Mũi Trâu mặt bơ phờ ,nhợt nhạt...chết lặng trong tim khi nhìn thấy đôi chân của mình đã thành cái đuôi rắn dài ngoằng.
_Thanh Nhi....muội tìm Hoà Thượng Pháp Hải quyết chiến đi,tỷ đi tìm Phán Quan Địa Phủ đòi mạng....yaaaaa.....ta đi chết đây....
_Bụp!
_Ẻo!
Mũi Trâu phi thân bay thẳng vào tảng đá đập đầu chết tươi,linh hồn lại quay về Địa Phủ.
Lần này Mũi Trâu đã hung hăng hơn chạy xộc vào cửa không cần kêu hay gõ.
_Phán Quan..grừ...Phán Quan....tôi sẽ không tha cho ông....tôi sẽ tố cáo ông ...Diêm Vương Đại Nhân....ông ở đâu oan quá huhuhu...oan quá nè....tên Phán Quan xem nhầm sách bắt nhầm hồn nè....huhuhu...bớ làng nước ơi...
Phán Quan lúng túng giọng run run
_Gì gì nữa vậy...ta ta ta ...lại nhầm sao?ngươi trùng sinh vào xác của Bạch Tố Trinh phải không?cô ta sống hơn năm trăm năm đáng lẽ còn sống thọ thêm cả ngàn năm nữa nhưng bị Pháp Hải Hoà Thượng giết chết,oan quá mà...trùng sinh hợp lý mà....
Trợ lý thần chết nói
_Phán Quan Đại Nhân ...Bạch Tố Trinh là Rắn tinh tu luyện thành người,căn bản không phải người ....phạm luật trời nên bị tai kiếp...
_Ồ hèn chi sống thọ dữ ..cả ngàn năm....
_E hèm....và thời nàng ta sống là thời Tru Tiên...cách thời của Nguyễn Sơn Hùng mấy ngàn năm....đưa người Hiện Đại về thời đó trùng sinh ...Đại Nhân....NGÀI BỊ NGÁO HẢ?lần thứ 1580...
_Ngươi câm đi...ta là sếp của ngươi đó nha...ngươi làm như ngươi là ông tổ của ta không bằng....gào cái gì mà gào....ở đây cả triệu triệu sổ sách sinh tử ,thời này lẫn thời kia bay vèo vèo ,chụp nhầm có gì lạ chứ....
_Làm việc không chịu tập trung....vừa nhai humberger vừa uống trà sữa...mắt thì liếc đọc truyện tranh...có Phán Quan kỳ nào như Ngài Không hả?còn gân cổ cãi nữa.Diêm La Vương mà biết được thì ta cũng bị vạ lây đó.
_Grừ...đừng lấy ông ta ra đè đầu ta nha...
Mũi Trâu xen vào
_Hai vị,hai vị....hình như tôi mới là mà bị hại ở đây đó...chú ý tôi chút đi...
Phán Quan cả giận lần này dồn hết bực dọc đá Mũi Trâu bay đi.
_Thì trùng sinh nè.....cút....tự sinh tự diệt đi....yaaaa..
_Bốp.
_Á...
Mũi Trâu lộn 360 độ ,1800 vòng bay vèo một nước mất hút vào không gian .
Trợ lý thần chết mặt vô biểu cảm
_Lần này đá cô ta đi đâu đấy.?
_Hừm....thời Chiến...
_Thời nào không chiến?bây giờ tụi trên đó bắn bom nguyên tử ì đùng giết nhau kia kìa.
_Thời Chiến Tru Tiên.
Trợ lý Thần chết:(°~°)...Thời của Tam giới giao tranh?ừm...chuyến đi mãi mãi không có vé khứ hồi...chút may mắn...