Bạch Diễn Tình cố gắng vừa né tránh các cỗ quan tài vừa tung chưởng đánh vào bức tường trước mặt để tìm cách vào Trung Lăng,nhưng vô ích,vách tường vừa rơi ra vài mảng đất đã ngay lập tức trở về hình dạng ban đầu,khiến cho Y càng đánh càng đuối sức,còn bị một nắp quan tài va đập đánh văng vào cửa Lăng dội ngược ra,Y chệnh choạng đứng lên chưa lâu thì bị một cỗ quan tài khác bay đến lùa một phát ngã ngửa vào quan tài phía sau đã chờ sẵn,nắp đá bay đậy lên trên khép kín nhốt Bạch Diễn Tình vào trong.
-Yaaa...thả ra thả ta ra...Thiếu Chủ...
Mộ Tuyết ối máu xông thần trí mơ hồ,tầm nhìn trong Trung Lăng hạn chế,thấy có người đang bay đến cũng không thể đứng lên ứng phó.
-Ặc,ặc...
Đến khi tên đó đáp chân lên đầu bên kia chiếc quan tài thì Mộ Tuyết mới nhận ra khuôn mặt quen thuộc.
-Tử Lăng...
Ánh mắt đỏ rực, người đầy vết máu,Khiêm Tử Lăng giả mạo cười nửa miệng đầy tà ác,tay của Hắn đã xiết chặt Tróc Bì.
-Lãnh Mộ Tuyết...Khiêm Tử Lăng kia đã bị ta đánh rơi xuống vực...xem chừng không thể sống được rồi...Ngươi cũng nên theo Hắn đi...yaa...
Đường roi trong màn đêm phản chiếu ánh lửa soi vào mặt của Mộ Tuyết,bất giác đôi mắt đang mờ mịt không nhìn rõ kia chợt toé lên tia linh quang tựa sao trời,dấu chu sa biến đổi thành Thần Ấn,y phục trên người của Mộ Tuyết thành chiến bào xanh ,tống ra một chưởng vỗ trực diện tên Khiêm Tử Lăng giả mạo.
-Uỳnh!
Chưởng lực đi xuyên người của Hắn đánh thủng vách tường Trung Lăng sang phía Hậu Lăng ,Khiêm Tử Lăng giả trợn mắt ú ớ mấy tiếng vẻ mặt kinh hãi vì không thể ngờ một tên phế nhân sắp chết như Mộ Tuyết bổng chốc phát được chưởng lực mạnh đến như vậy.Hắn gục ngã xuống nắp quan tài toàn thân lẫn Tróc Bì trong tay cũng tan chảy ra thành một đống nhầy nhụa màu đen sôi lên ùn ục.Mộ Tuyết vừa đưa tay định khắc chữ gì đó lên nắp quan tài thì gục đầu ngất đi,thân thể cũng trở lại ban đầu.
Không biết đã trãi qua bao lâu Mộ Tuyết dần tỉnh lại,các vết thương hồi phục một cách kỳ lạ,nhưng đầu óc vẫn còn mơ hồ,Hắn bước đi siêu vẹo trên nắp quan tài thì đạp ngay vào đống nhầy nhụa kia ,trượt một cú văng luôn xuống vực tối.
-Á aaa...Tử Lăng...aaa...
Mộ Tuyết rơi mãi không ngừng,càng lúc càng nhanh,gió thổi ngược lên làm tóc và y phục của Hắn như muốn bị xé toạc ra khỏi cơ thể Hắn,bổng dưng một luồng sáng màu đỏ bay vụt lên,một cánh tay rắn chắc đã ôm trọn Mộ Tuyết vào lòng.
-Tử Lăng,Tử Lăng có phải là ngươi không?
-Ặc...ặc...bình tĩnh đi có ta ở đây...ặc...
Giọng trầm ấm của Khiêm Tử Lăng vang lên có vẻ mệt nhọc .
Y sau khi bị đánh rơi xuống từ vực sâu ,quất Tróc Bì loạn xạ tìm chỗ bám víu , những cái gai trên thân Tróc Bì bám được vào vách giúp Khiêm Tử Lăng dừng rơi xuống,Y tìm cách bay ngược trở lên để bảo vệ cho Mộ Tuyết,cứ phóng lên cao một đoạn thì quất Tróc Bì bám vào vách vực ,từ từ mà di chuyển,qua một lúc lại nghe tiếng nổ vang trời,lo lắng Y càng tăng tốc trở lên,thì giữa đường nghe tiếng Mộ Tuyết rơi xuống ,chẳng suy nghĩ đưa một tay ôm lấy Mộ Tuyết vào người.
Mộ Tuyết trong màn đêm theo phản xạ đặt tay vịn vào ngườì của Khiêm Tử Lăng,từ mặt,ngực ,cổ...chỗ nào cũng đều là máu,khiến cho Hắn run rẩy.
-Tử Lăng,Tử Lăng,ngươi bị thương rồi...là ta ,là ta lại không thể bảo vệ được cho ngươi...
-Ặc...đừng như vậy...lỗi không phải tại ngươi...
Sau một lúc cả hai cũng trở lên đứng được trên một cỗ quan tài,nhưng lúc này Khiêm Tử Lăng không còn trụ vững nữa ,Y nghiêng ngả súyt rơi lại vào vực sâu, được Mộ Tuyết vòng hai tay ôm chặt.
-Ngươi cẩn thận...từ từ ngồi xuống...
Khiêm Tử Lăng ngồi xuống nhưng không thể vận công điều thương,chú yểm của nơi này quá mạnh so với cấp bậc Trung Quỷ của Y ,chỉ có thể chờ cho máu huyết Ma Tộc tự động chữa lành,nhưng một dòng huyết quản trong người của Y chợt nghịch chuyển khiến cho nội thương càng thêm nghiêm trọng,liên tục ối máu làm cho Mộ Tuyết hoảng hốt.
-Ngươi bị sao vậy?tại sao càng lúc càng bị thương nặng thêm thế này...Tử Lăng,Tử Lăng ...
Khiêm Tử Lăng ngả người về trước gục đầu vào vai của Mộ Tuyết bất tỉnh,Mộ Tuyết lúng túng cầm tay của Y bắt mạch ,cảm nhận được có một luồng ma khí tác quái chuyển động không ngừng trong huyết quản của Khiêm Tử Lăng,Hắn đau lòng đỏ mắt ,lệ từ khoé mi đã trào ra.
-Tử Lăng, Tử Lăng...ta phải làm gì bây giờ...ta không thể vận linh lực...ta không thể điều thương cho ngươi... hức...Tử Lăng...lẽ nào...lẽ nào ông trời lại muốn ta phải chứng kiến ngươi ra đi trong vòng tay của ta một lần nữa hay sao...không... không... Tử Lăng tỉnh lại đi mà,ta xin ngươi...
Mộ Tuyết xoay đầu ngó tứ phía tìm cách rời khỏi Trung Lăng,trong màn đêm đen tối chỉ thấy ánh lửa ở bốn góc tường xa xa,chợt Mộ Tuyết nhìn thấy một lổ hổng trên vách,kích thước vừa vặn bằng một người chui lọt,chính là lổ hổng do Hắn biến thành Dị Thần đã đánh thủng,thần lực quá mạnh khiến cho thời gian phục hồi của vách tường bị kéo dài.Mộ Tuyết như toé lên tia hi vọng vội cõng Khiêm Tử Lăng lên lưng.
-Tử Lăng có cách cứu rồi...Tử Lăng cố gắng lên...Huyết Thạch Ma Tôn sẽ cứu được ngươi...
Mộ Tuyết dùng kinh công nhảy sang vách tường bên kia,cố gắng đưa Khiêm Tử Lăng đi qua Hậu Lăng.
Hậu Lăng là nơi đặt Huyết Thạch Ma Tôn,bảo vật chấn giữ Ma Vực,cội nguồn của chướng độc áp chế Tiên Khí lẫn linh lực khiến cho Tiên Nhân và Tu Nhân khi đi vào Ma Vực bị giảm một nửa linh lực vốn có,trái lại thì hỗ trợ cho các quỷ quái nơi đây ma khí thêm thịnh vượng,nâng cao khả năng tu luyện.Nền đất của Hậu Lăng được lót đá có hoa văn chữ thượng cổ kỳ quái không theo quy luật nào,không gian nhỏ hẹp rộng chừng bốn mét,lối đi thì loằng ngoằng như đường trong một mê cung vậy.Vừa bước chân vào dấu chu sa trên trán của Mộ Tuyết và ma ấn của Khiêm Tử Lăng đồng lúc phát sáng,thế nhưng dấu chu sa của Mộ Tuyết chỉ chớp loé lên một chút đã không phản ứng nữa,còn dấu ma ấn trên trán của Khiêm Tử Lăng vẫn phát sáng không ngừng,giống như có điều gì đó trực tiếp ảnh hưởng lên nó,Mộ Tuyết cõng Khiêm Tử Lăng bước đi theo cảm nhận của mình ,càng đi vào sâu dấu ma ấn càng bộc phát ma lực khiến cho Khiêm Tử Lăng bất ngờ tỉnh lại,Y la hét vùng vẫy dữ dội làm cho cả hai ngã xuống đất.
-Aaaaa...aaaa...
-Tử Lăng, Tử Lăng ngươi bị sao vậy...Tử Lăng...
Mộ Tuyết cố ôm lấy Khiêm Tử Lăng giữ cho Y đừng kích động,nhưng sức giằng co của Khiêm Tử Lăng mạnh hơn Mộ Tuyết,Y hất văng Mộ Tuyết vào vách tường,sau đó nghiêng ngả ôm đầu chạy mất.
-Bốp!
-Á...
-Aaaaaa...
-Tử Lăng,đừng chạy,Tử Lăng...
Mộ Tuyết đau đớn khuỵ cả hai gối ,nhưng Hắn vẫn cố đứng lên chạy đuổi theo Khiêm Tử Lăng.
Đuổi theo một lúc thì Mộ Tuyết chạy đến một khu vực rộng lớn như một đại sảnh trong cung điện,phía trên trần động là một trận pháp vẽ bằng ma khí màu đỏ , giữa đại sảnh có các cột đuốc bày trí hình lục giác,trên mỗi cột đá có khắc chân dung các vị Quỷ Vương đời thứ nhất của các dòng tộc Hoàng Gia,có đến sáu dòng tộc,các trụ đá này bao quanh một bệ đá Hình vuông,thứ đặt bên trên chính là Huyết Thạch Ma Tôn .Mộ Tuyết vừa đến gần thì đầu Hắn bổng nhức nhói ,Hắn ôm đầu bịt tai ,vẻ mặt thống khổ vô cùng ,trong tai như có tiếng nói ong ong .
-Yaa...đau quá...aaa...
-"Kim Sơn Vũ Thần,Kim Sơn Vũ Thần..."
Ngước lên thì không gian đã thay đổi ,nguyên thần của Mộ Tuyết bị kéo vào Ảo Cảnh, thể xác của Hắn thì nằm ở đại sảnh Hậu Lăng ,cách đó không xa Khiêm Tử Lăng ngồi khuất sau cột đá đang hấp thụ Huyết Thạch Ma Tôn bằng dấu ma ấn trên trán.
Mộ Tuyết bây giờ đã thay đổi y phục,Hắn đang mặc một chiếc chiến bào màu xanh viền trắng,chỉ thêu hoa văn bạc ,áo choàng trắng phất phớ tung bay,đầu tóc búi cao cài kim quang bạc đính ngọc sáng chói,Thần Ấn giữa trán,tay cầm Long Đao Sinh Ca.Bao vây Hắn chính là sáu Ma Vương của sáu bức tranh chân dung khắc trên cột đá trấn giữ Huyết Thạch.Chẳng nói gì bọn họ đồng loạt tấn công Mộ Tuyết,một trận đánh quyết liệt diễn ra xem chừng ngang tài ngang sức,nếu như trước đây Kim Sơn Vũ Thần với Thần Đan hơn cả trăm ngàn năm tu vi,búng tay thôi thì cái đám hậu duệ Ma Tôn này đã tan thành khói,nhưng bây giờ Thần Đan bị tách đôi,linh lực giảm lại cộng thêm Trùng Sinh bị phong bế nằm trong người của Mộ Tuyết không thể phát huy,đánh ngang tầm Quỷ cấp Tuyệt Đại đúng là Rồng bơi nước cạn.
Bên ngoài thân xác của Mộ Tuyết cũng chịu ảnh hưởng,cơ thể vô thức cứ chốc chốc nẩy lên ,bay cao rồi rơi xuống,đôi lúc còn bị vài vết thương bất ngờ xuất hiện.
Khiêm Tử Lăng hút hết ma lực tích tụ trong Huyết Thạch,cơ thể điều thương cũng nhanh hơn,dòng máu nghịch chuyển
bị áp chế,bên tai cứ thi thoảng lại nghe tiếng của Mộ Tuyết la hét nho nhỏ,Y nóng lòng muốn nhanh chóng hồi phục để đi tìm Mộ Tuyết.
Bên trong Ảo Cảnh sáu Quỷ Vương cứ như âm hồn bất tán,vừa đánh tan thành mây khói lại tụ về hình dạng như ban đầu,thương tích ma lực phục hồi như chưa từng bị hao hụt,còn Kim Sơn Vũ Thần càng đáng càng mệt ,tuy không bị thương nhưng linh lực kiệt quệ dần.
-Yaa...
-Uỳnh!
Khiêm Tử Lăng ma khí tăng cao,ma tức bộc phát đánh nổ hai cột đá trái phải, cuối cùng cũng bình phục ,vừa mở mắt ra vội đi tìm Mộ Tuyết.Y nhìn thấy Hắn bị các cột đá trấn giữ Huyết Thạch bắn tia ma lực quắn chặt giữ tay chân bay lên lơ lửng ,hai cột đá vừa bị đánh nổ đã giải thoát được một chân của Mộ Tuyết.
Bên trong Ảo Cảnh,Kim Sơn Vũ Thần vung đao chém tan tành hai Quỷ Vương,lần này bọn họ không thể phục hồi,Khiêm Tử Lăng bên ngoài vận công tung chưởng đánh nổ mấy trụ đá còn lại giải thoát cho Mộ Tuyết rơi xuống ,nhưng Hắn vẫn không tỉnh lại vẫn cứ nói mê sảng .Bên trong Ảo Cảnh,Kim Sơn Vũ Thần đánh hạ hết những vị Quỷ Vương kia và cũng biến mất ,Khiêm Tử Lăng ôm Mộ Tuyết vào lòng ,một tay vỗ nhẹ má của Hắn lay tỉnh.
-Mộ Tuyết,Mộ Tuyết...
Hậu Lăng mất đi những cột đá trấn yểm thì rung lắc mạnh ,khiến cho đất đá ào ạt đổ xuống,cứ như là bị động đất.Mọi chuyện diễn ra nhanh đến nỗi Khiêm Tử Lăng chỉ kịp ôm Mộ Tuyết sát vào lòng ,đưa tay che chở đầu của Hắn
-Uỳnh!
Cả sảnh điện Hậu Lăng sụp đổ,mọi thứ bị chôn vùi trong đất đá hỗn độn, những tưởng phen này cả Khiêm Tử Lăng và Mộ Tuyết bị chôn sống thế nhưng cả hai được khối Huyết Thạch cao hai mét đỡ lấy khối đất đá trên đầu,tạm thời an toàn, nhưng không thể đứng thẳng,Khiêm Tử Lăng vẫn ngồi bệt xuống đất ôm lấy Mộ Tuyết đang nằm.
Lúc này cơ thể của Mộ Tuyết nóng bừng bừng ,lớp áo ngoài bốc khói khiến cho Khiêm Tử Lăng hoảng hốt,Y vội dùng nội lực hàn băng trong người mình truyền cho Hắn,mong giúp cho Mộ Tuyết giảm nhiệt trong người,Mộ Tuyết qua một lúc đã dần mở mắt,hình ảnh mờ ảo của Khiêm Tử Lăng hiện ra khiến cho Hắn nhẹ lòng.
-Tử Lăng...ngươi không sao rồi...ặc...
Khiêm Tử Lăng vẫn một tay ôm lấy Mộ Tuyết tựa đầu vào vai của mình một tay truyền hàn khí cho Hắn.
-Ta không sao rồi, không sao rồi...ngươi cảm thấy trong người thế nào,tại sao lại càng lúc càng nóng như vậy,Mộ Tuyết...
Mộ Tuyết đưa tay lên vuốt gò má của Khiêm Tử Lăng,ánh mắt của Hắn như thương như xót.
-Tử Lăng...là ta vô dụng...dù là kiếp trước hay kiếp này...cũng không bảo vệ cho ngươi tránh khỏi bị người ta ức hại...Tử Lăng...ta xin lỗi...
Khiêm Tử Lăng nghe mà chẳng hiểu gì vẫn cứ nhìn Mộ Tuyết
Bất giác Hắn rướn người lên hôn vào môi của Khiêm Tử Lăng,một dòng lệ tràn xuống khoé mắt,cả người vẫn nóng râm ran.
Khiêm Tử Lăng không bỡ ngỡ, không né tránh, lại càng cúi đầu sát vào Hắn,tay ôm chặt Hắn một chút nữa.
-Ngươi mê sảng rồi Mộ Tuyết...
-Ta nóng quá...nóng quá...
Đúng là cả mặt mũi của Mộ Tuyết bây giờ đã đỏ ửng lên rồi,cộng với đôi mắt to tròn ướt lệ diễm tình của Hắn đã khiến cho lòng dạ Khiêm Tử Lăng rạo rực,Y bất giác hôn lại Hắn ,tay đang ôm vai Mộ Tuyết đã dời xuống phía sau đầu Hắn ,Y đặt Hắn nằm xuống đất,tay còn lại vẫn nắm giữ cổ tay của Mộ Tuyết không ngừng truyền hàn khí.
-Tử Lăng...ta xấu xí như vậy ngươi có yêu ta không?
-Yêu!
-Tử Lăng ta không đẹp!
-Ta không cần người đẹp!
Ôi đệt! câu nói dối kinh điển khiến cho người ta sỉ vả nhất năm chính là câu này đây,Khiêm Tử Lăng ngươi không cần người đẹp nhưng Lãnh Mộ Tuyết vốn là mỹ nam kia mà.Gạt ma ăn tàu hủ ư?
-Ta chỉ cần ngươi...
Y rút tay ra khỏi vị trí sau đầu Mộ Tuyết,nhẹ nhàng vuốt ve xuống thắt lưng của Hắn,tay kia thì nắm chặt cổ tay của Mộ Tuyết đặt lên quá đầu của Hắn,mũi không ngừng quét lên gương mặt trắng hồng ửng đỏ mịn màng kia,Y hôn Hắn càng lúc càng nhanh càng lúc càng nhiều,cứ miết dài từ cổ xuống ngực .
-Xoẹt!
Cổ áo của Mộ Tuyết đã bị Khiêm Tử Lăng kéo xệ xuống vai ,rách luôn,sẵn tay Y tháo cả thắt lưng của Hắn ra,Khiêm Tử Lăng cứ thế nằm đè lên trên người của Mộ Tuyết,Y dùng chân đặt vào giữa hai chân của Hắn tách hai chân Mộ Tuyết mở rộng.
-Roẹt...xoẹt
Khiêm Tử Lăng thô bạo xé rách chiếc quần ngoài lẫn chiếc khố bên trong của Mộ Tuyết vứt ra sau,bây giờ từ trên xuống dưới Mộ Tuyết trống huơ,chỉ còn chiếc áo ngoài và áo trung y vướng lại trên hai khuỷu tay .Khiêm Tử Lăng một tay kéo rịch đùi của Mộ Tuyết áp sát vào eo của Y,vừa buông xuống đã cởi thắt lưng của mình ra.Mộ Tuyết mơ màng cảm thấy mông của mình như bị nhấc bổng lên ,một vật cưng cứng ,ấm nóng đã chạm vào nội bích.
-Á!...ưm!
Chưa hiểu rõ chuyện gì đang xảy ra thì Mộ Tuyết đã cảm nhận cơn đau thắt tràn đến từ bụng dưới ,mới vừa la lên một tiếng đã bị môi của Khiêm Tử Lăng lắp chặt đầu lưỡi.
Tỉnh hẳn!
-"Bà mợ ngươi Khiêm Tử Lăng,bạo hành bà,ngươi dù ở kiếp trước hay kiếp này cũng đều hung bạo như vậy,ngươi nhẹ nhàng với bà không được hả?dù sao kiếp này bà vẫn vẫn còn trinh nguyên nha!"
-Ư...
Mộ Tuyết không cam lòng chạm một tay chống xuống đất bật ngồi dậy , không ngờ Khiêm Tử Lăng buông tay đang truyền hàn khí kia ra,cả hai tay đều ôm chặt vào eo của Hắn,cũng ngồi hẳn lên, thành ra Mộ Tuyết ngồi gọn trong lòng Khiêm Tử Lăng,bụng dưới áp chặt bụng dưới,côn thịt nuốt trọn nội bích.Cứ mỗi lần Mộ Tuyết nhỏm lên định vùng thoát thì bị Khiêm Tử Lăng ôm chặt eo kéo xuống,cứ thế ra ra vào vào,khiến cho cả hai thân hình ướt đẫm.
-Buông ra...tên cuồng dâm...
-Đi đâu...đừng vùng vẫy...
-Yaa...đau...
-Đừng bỏ chạy ...sẽ không đau...
-Buông...aaa...
-Uỳnh,ùynh...
Một loạt tiếng nổ vang lên làm cho cả hai giật thót sau đó tiếng của Bạch Diễn Tình hét lên.
-Thiếu Chủ,Ngài ở đâu...
-A!
Tiếng của Khiêm Tử Lăng kêu lên không lớn cũng không nhỏ, không phải vì đau,cũng không phải vì tức giận nghe kỹ có chút sướng rơn trong đó.Y gục trán vào hóc cổ của Mộ Tuyết,nói nhỏ.
-A...Đến không đúng lúc nhỉ?
Mộ Tuyết mở miệng hớp lấy không khí,chớp mắt liên tục,lệ sinh lý đã trào ra.
-Grừ...đau chết ta...buông ra đi...
Khiêm Tử Lăng lại vùi mặt vào ngực của Mộ Tuyết hôn thêm vài cái vào mặt vào ngực Hắn,lại thúc lên vài cái,chưa chịu dừng.
-Yên nào...
Mộ Tuyết xô Y ra từ từ ngồi dậy.
-"Bà mợ nó,bà mợ nó...đau ..."
-Buông nhanh...Hắn đến rồi...
Khiêm Tử Lăng dần dần buoongvtay ra ,Mộ Tuyết nhú được giải thoát vội đứng lên ,Hắn nhìn đông ngó tây một lúc chỉ thấy khối Huyết Thạch toả sáng ánh kim quang đỏ mờ ảo.
-Y phục của Ta đâu?
Khiêm Tử Lăng cũng đứng dậy vừa hay đầu còn ba tấc là chạm phải trần Hậu Lăng,Y mỉm cười nói
-Ta vứt rồi...
-Grừ...trả cho ta bộ khác mau,hay muốn Con Hồ Ly kia nhìn thấy ta thế này?
Khiêm Tử Lăng liền điểm chú tạo cho Mộ Tuyết một bộ y phục trắng thường nhật,Y chậm chạp nhặt y phục của mình mặc vào.Ánh mắt vẫn không rời Mộ Tuyết.
-Giận sao?
-Không giận!
-Không giận sao không chịu nhìn Ta?
Đoạn lại ôm Mộ Tuyết từ sau lưng,hôn lên cổ Hắn
-"Cậu em của ngươi cuồn cuộn như vậy nhìn cái gì mà nhìn...grừ...bắn như vậy vẫn chưa giải phóng hết sao hả,tên cuồng dâm quỷ vương?"
-Ngươi nghiêm chỉnh một chút đi...Hắn sắp phá đá vào đến đây rồi...
Mộ Tuyết vừa dứt lời thì ầm một tiếng phía trên trần thủng một lổ,Bạch Diễn Tình ngó non cái mặt xuống nhìn vào.
-Thiếu Chủ, Ngài có sao không?
Khiêm Tử Lăng bình tĩnh đáp
-Không!
Bạch Diễn Tình sau khi bị nhốt trong một cỗ quan tài thì không ngừng vận công đánh vào nắp tìm cách thoát khỏi ,đánh mỏi mệt cũng không thể nào đánh bật được nắp đá lên một chút nào ,kiệt sức Y nằm thở một lúc.
-Yaaa...cái thứ chết tiệt này làm từ chất liệu gì mà cứng thế này...ya...thả ta ra...
Bạch Diễn Tình không biết mỗi chiếc quan tài điều bị yểm chú niêm phong để bảo quản hài cốt bên trong,bởi vì những kẻ đột nhập đã chạm chân vào Tiền Lăng kích hoạt chú thuật nên những cổ quan tài này mới chuyển động đánh đuổi,một khi kẻ nào bị nhốt vào bên trong không biết cách giải chú thì xem như trở thành vật bồi táng.
Nằm một lúc,Y bổng dưng nghe tiếng xì xì bên tai,cảm giác dưới cổ nhột nhạt nóng nóng,vừa nghiêng mặt liếc mắt nhìn sang đã hoảng kinh.
-Á!
Một bộ hài cốt của Quỷ Vương đã bị đánh thức,nó nằm ngay dưới thân của Bạch Diễn Tình và phả chướng độc vào tai của Y.Bạch Diễn Tình nhanh xoay người nằm sấp xuống,tay vận công vỗ một chưởng vào ngực bộ hài cốt.
-Ầm!
-Ặc ặc ặc...ẹ..ẹ..
Trong không gian nhỏ hẹp của quan tài không thể để linh tức của chưởng lực phát tán ,nó đụng vào đáy ,vào bốn vách dội ngược về Bạch Diễn Tình làm cho Y hưởng trọn bụi cốt của Quỷ Vương rút vào họng vào mũi,khiến cho Bạch Diễn Tình ho sằng sặc,dấu chu sa trên trán của Y phát sáng làm gân cốt toàn thân biến chuyển.
-Yaaaa...sao lại như vậy chứ...ặc...kinh mạch của ta...aaaa...
Ở bên ngoài trên nắp quan tài có khắc chữ Khiêm Lăng Thuần Đại Vương,hoá ra cái quan tài này không phải vô duyên vô cớ mà nhốt Bạch Diễn Tình vào trong,vì nốt chu sa trên trán của Y chính là giọt máu của Khiêm Lăng Thành điểm lên ,Bộ hài cốt bị máu huyết trực tiếp của Khiêm Lăng Hoàng Tộc thu hút nên tìm đến .Bạch Diễn Tình hấp thu luôn bụi cốt của Quỷ Vương kích thích nốt chu sa phát huy ma tính đến cực độ.
-Uỳnh!
Bạch Diễn Tình phá chú thuật bay ra khỏi quan tài,vừa đáp chân xuống đất Tiền Lăng đã kích hoạt chú yểm,mấy cổ quan tài lại đi chuyển tấn công Y.
Bạch Diễn Tình tung ra chín chiếc đuôi đối phó,quất nổ tung toé một lúc hơn mười chiếc quan tài,mở đường bay sang vách tường Trung Lăng,Y một chưởng phá tường nhảy sang bên Trung Lăng.
-Yaaa...Ta hồi được chín chiếc đuôi rồi...
Bạch Diễn Tình tăng cấp lên Yêu cấp Tuyệt Đại phá được vách tường Trung Lăng nhưng không giữ được lâu,vách tường vừa thủng đã nhanh trở lại như cũ.Trong không gian tối đen của Trung Lăng, Bạch Diễn Tình nhìn thấy một lỗ thủng sang Hậu Lăng.
-Lẽ nào Thiếu Chủ và Lãnh Mộ Tuyết đã sang bên đó?
-Uỳnh!
Trong lúc Y mãi mê suy nghĩ thì tiếng nổ vang lên làm cho Y giật bấn người,đó chính là lúc khu vực sảnh điện Hậu Lăng sập xuống,Y bay sang tìm hiểu.
-Thiếu Chủ,Thiếu Chủ...Ngài ở đâu?
...
Vì Khiêm Tử Lăng lẫn Mộ Tuyết vừa trãi qua một trận quầng quật ,sức lực hao mòn không muốn tốn thêm ma lực đánh nổ trần Hậu Lăng nên cả hai đưa tay bảo Bạch Diễn Tình kéo lên.Bạch Diễn Tình dùng đuôi lần lượt kéo Khiêm Tử Lăng và Mộ Tuyết lên lại khu vực sảnh điện,ngó thấy Mộ Tuyết tóc tai bết bát mồ hôi, vừa hoang dại vừa quyến rũ Bạch Diễn Tình không cưỡng lại nổi lấy tay vỗ nhẹ vào mông Hắn,vờ như giúp đẩy Hắn ra khỏi hố .
-Bộp!
-Á!
Mộ Tuyết nhảy dựng hét lên làm cho Bạch Diễn Tình cũng phát hoảng,Y không ngờ Hắn có thể phản ứng mạnh đến như vậy.
Mộ Tuyết đau điếng cắn chặt răng nghiến lợi nói.
-Con Hồ Ly biến thái...ngươi ngươi...
Khiêm Tử Lăng chao mài,bậm chặt môi nhìn Mộ Tuyết vừa thương vừa buồn cười,không thể an ủi Mộ Tuyết chỉ có thể nói như quở trách Bạch Diễn Tình.
-Ngươi đừng chạm vào Hắn!
-Ơ...dạ...
Khiêm Tử Lăng triệu hồi Huyền Kiếm đem cắm nó vào Huyết Thạch luyện thành Huyết Kiếm,ma kiếm mang ma lực uy mãnh lợi hại hơn gấp mười lần Huyền Kiếm.
Sau đó cả ba rời khỏi Hoàng Lăng.
Chướng độc bao phủ Ma Vực đột ngột biến mất khiến cho Quỷ Dân hoang mang,khắp chốn Quỷ Thành,Trung Ma Vực,Tây Ma Vực đều xôn xao.Bá Dực Lãng Thiên càng hiểu rõ việc gì đã xảy ra,vội đến Hoàng Lăng xem xét.
-Không ngờ Hoàng Gia Ma Tộc có kẻ mạnh như vậy nhanh chân hơn ta,đã phá được kết giới của Hậu Lăng hút cạn Huyết Thạch Ma Tôn...yaaa...là Khiêm Tử Lăng sao?không thể nào Hắn không có tài cán đó...hừ...chính là kẻ đó...kẻ cầm thanh đao Bạch Long đó...Hắn là ai chứ?
-Soạt!
-Ai!
-Ầm ầm ầm...
Nghe động gió Bá Dực tung chưởng đánh đến liên hồi,nhưng cái bóng đen bí ẩn như ảo ảnh thoắt ẩn thoắt hiện né tránh không hề khó khăn gì,còn cười một tràn ha ha như chọc giận Bá Dực.
-Ha ha ha...sao lại nóng giận như vậy...Bá Dực Lãng Thiên tính khí ngông cuồng của ngươi khi nào mới chịu hạ xuống hả...ha ha..
-Ngươi là ai?
-Ha ha ha ...ngươi không cần phải biết ta là ai...ta đến nói cho ngươi biết...kẻ mà ngươi đang đối đầu chính là Lãnh Mộ Tuyết...
-Hừ...ngươi là tên bí ẩn nấp ở ngoài Quỷ Cung...Lãnh Mộ Tuyết sao?Hắn không có linh lực cao như vậy...
-Trong người của Hắn có Thần Đan Bất Diệt Kim Sơn Vũ Thần...ngươi vốn không phải là đối thủ của Hắn... Muốn đánh bại được Hắn phải tìm được Ma Đan Vĩnh Cửu của Ma Tôn...
Bá Dực nghe xong có chút nghi hoặc,nhưng đúng là linh đan trong người của Mộ Tuyết rất mạnh và kỳ quái,Hắn trầm giọng nói nhưng vẫn không ngừng đảo mắt tìm kiếm khắp Hoàng Lăng.
-Hừ... năm xưa Ma Tôn tự bạo diệt thân ngoài để lại khối Huyết Thạch trấn giữ Ma Vực ra chẳng có gì nữa.
Cái bóng đen cứ chập chờn lướt qua vách tường,thoắt ẩn thoắt hiện.
-Ha ha ha...đi tìm bọn Ngưu Tinh sẽ hiểu...ha ha ha...
-Thấy rồi...yaaa...
-Uỳnh!
Bá Dực Lãng Thiên vung Sát Thần đánh một tia ma lực quét đến cuối con đường dẫn vào sảnh điện trấn giữ Huyết Thạch,một bóng dáng bị trúng chiêu nổ tung,Hậu Lăng cũng bị thủng một lổ lớn,Bá Dực chầm chậm quan sát chỉ thấy một đống nhầy nhụa đen sì sôi ùn ục.
-Hừ...nhanh chân thật.
...