Lúc Dạ Âu Thần không kiên nhẫn ngẩng
đầu lên muốn quát cô vài câu, lại phát
hiện cô gấp đến độ trên trán đều là mồ
hôi, ngay cả hốc mắt cũng đã bỏ lên.
Thế là lời nói đến bên môi nhưng ngừng
lại, Dạ Âu Thần nhíu mày lại.
Anh đây là đang bị gì đây?
Loại phụ nữ không từ thủ đoạn thay thế
em gái của cô, lại mang theo cái thai gả
vào nhà họ Dạ, anh nên trực tiếp ném ra
bên ngoài mới đúng, thế lại cho cô cơ hội
ở lại đây.
Dạ Âu Thần bỗng nhiên tỉnh táo lại, nắm
chặt lấy cổ tay của Thẩm Cửu, trực tiếp
đầy cô ra.
Thẩm Cửu bất ngờ, bả vai gầy yếu đâm
vào vách tường cứng rắn, ngầng đầu lên.
“Cút ra ngoài!”
Cô che lấy bả vai bị đụng đau của mình,
không giải thích được mà nhìn anh.
“Cái gì cũng không biết, ở đây làm cái
gì nữa, thừa dịp lúc tôi còn chưa nổi giận
thì cút đi.”
“Anh!” Thẩm Cửu nắm chặt nắm đấm,
cảm thấy Dạ Âu Thần nói chuyện quả thật
quá đáng, nhưng mà suy nghĩ lại cả nửa
ngày, cô cũng không giúp được chuyện gì
là sự thật, sự tức giận nơi đáy mắt đã tan
đi, sau đó che lấy bờ vai của mình chậm
rãi bước ra khỏi phòng tắm.
“Lang An.” Giọng nói lạnh lùng mang
theo khí thế hùng mạnh phá cửa mà đến,
Lang An đang trốn ở bên ngoài nghe lén
bỗng nhiên run lên một cái, một giây sau
trực tiếp đứng thẳng dậy.
“Còn chưa chịu cút vào đây?”
Lang An ba chân bốn cẳng chạy vào
trong phòng tắm.
“Cậu Dạ, sao cậu chủ biết tôi ở bên
ngoài vậy?”
Không ngờ tới là Dạ Âu Thần lại biết
anh ta vẫn còn chưa đi, lúc Lang An đi vào
thì nhìn thấy Thẩm Cửu đang nhìn mình
chằm chằm, cảm thấy thật xấu hổ.
Dạ Âu Thần vừa mới gọi thì anh ta liền
xuất hiện, vậy không phải nói rõ anh ta
vẫn luôn đứng ở bên ngoài nghe lén động
tĩnh ở trong này, rồi bị phát hiện hay sao.
Dạ Âu Thần lạnh lùng lườm anh ta một
cái, Lang An đành phải lập tức ngậm
miệng lại.
Sau khi Thẩm Cửu đi ra thì tự trở về cái
giường của mình, lấy điện thoại di động ra
lên mạng.
Lướt trong bảng tin một chút, phát hiện
chồng trước Lâm Tuấn thế mà lại đang
thể hiện tình yêu trên bảng tin với một
người phụ nữ có dáng dấp xinh đẹp, cơ
thể của hai người một mực dính sát vào
nhau, theo đó là lời nói yêu thương một
đời một kiếp, vĩnh viễn sẽ không thay lòng
đổi dạ.
Nhìn thấy những cái này, trong lòng của
Thẩm Cửu đau nhức một trận.
Kết hôn hai năm, cho tới bây giờ anh ta
đều lấy lý do bận rộn công việc, cho nên
không chạm vào cô. Ban đầu Thẩm Cửu
cảm thấy mình gả cho anh ta. Dù sao thì
ngày tháng vẫn trải qua, cho nên cũng
không để ý nhiều như vậy, chỉ chớp mắt
đã trôi qua hai năm.
Lâm Tuấn chồng của cô đột nhiên trúng
xổ số mười lăm tỷ, kết quả cô cũng không
được hưởng vui sướng cùng, mà bởi vì
vậy anh ta còn đột nhiên đề cập với cô
chuyện ly hôn, lý do là cô không thể làm
tròn trách nhiệm của một người vợ.
Cô không biết làm tròn trách nhiệm của
một người vợ là cái gì, ngày nào cô cũng
đi sớm về tối nấu cơm cho anh ta, việc
nhà ở trong nhà cho đến bây giờ đều là do
cô làm, toàn bộ chi phí sinh hoạt trong gia
đình, cô từ một cô gái biến thành một
người phụ nữ ăn mặc mộc mạc.
Cái này là vì ai chứ?
Thật ra thì Thẩm Cửu biết đây chỉ là cái
cớ.
Bởi vì cô đã sớm nhìn thấy người phụ
nữ ở bên trên rồi.
Ngày đó Lâm Tuấn không có ở nhà, một
người phụ nữ lớn bụng đến tìm cô.
“Trong bụng của tôi là con của Lâm
Tuấn, Thẩm Cửu, nếu như cô thức thời thì
tự mình cút đi, đừng để tôi phải ra tay.”
Thẩm Cửu đứng ngơ ngác tại chỗ, hoàn
toàn không biết phải phản ứng gì, chủ yếu
là cô cũng không tin.
“Không thể nào được! Trong hai năm
qua, Lâm Tuấn chưa hề hái hoa ngắt cỏ,
cô muốn gạt tôi à?”
“Vậy có phải là anh ấy chưa từng chạm
qua cô hay không, hai năm trước lúc hai
người kết hôn thì tôi đã nói cho anh ấy
biết rồi, kêu anh ấy không được chạm vào
cô, cho nên đến bây giờ bụng của cô vẫn
luôn không có động tĩnh. Bây giờ tôi đã
chịu đủ rồi, tôi nuốn chính thức ở bên
cạnh của anh ấy, cô cút đi!”
Cô hốt hoảng, cô ta vậy mà lại biết từ
trước đến nay Lâm Tuấn chưa chạm vào
cô.
Người phụ nữ đó nhìn thấy cô không
tin, thế là còn lấy điện thoại di động ra cho
Thẩm Cửu xem video của cô ta với Lâm
Tuấn.
Trong video là hình ảnh hai người ở
cùng với nhau, về phần là hình ảnh gì thì
đương nhiên không cần nói rồi, cho nên
cuối cùng Thẩm Cửu cũng không xem hết
đoạn video đó liền lui về phía sau, kêu
người phụ nữ kia cút đi.
Người phụ nữ đắc ý nâng lên khóe môi,
sau khi đạt được mục đích thì nâng bụng
rời đỉ.
Mấy ngày nữa, Lâm Tuấn trúng số thì lại
nhắc với cô chuyện ly hôn.
Nhớ đến đây, Thẩm Cửu cảm thấy buồn
nôn, trong dạ dày cũng theo đó mà buồn
nôn, cảm giác muốn ói rất mãnh liệt.
Cũng không ngồi được nữa, Thẩm Cửu
che miệng muốn chạy vào trong nhà vệ
sinh. Nhưng mà Dạ Âu Thần đang ở bên
trong, cô đành phải nhanh chóng đi ra
khỏi phòng, đi lên nhà vệ sinh ở lầu hai.
Nôn toàn nước chua cả nửa ngày, Thẩm
Cửu mới trở lại phòng.
Dạ Âu Thần vẫn còn đang tắm chưa ra
ngoài, cô tiến vào trong chăn, chắc có lẽ
là lúc nãy nôn quá mệt mỏi, khi đầu vừa
chạm vào lớp chăn mềm mại thì lập tức
ngủ thiếp đi.
Dạ Âu Thần vừa mới tắm xong đi ra thì
nhìn thấy một cục nho nhỏ đang nấp ở
trong chăn, cô trùm hết cả đầu, chỉ lộ ra
mấy sợi tóc dài màu đen.
Chỉ một cái liếc mắt, Dạ Âu Thần liền
thu hồi tâm mắt.
“Khăn đây.”
Lang An đưa cái khăn khô tới, Dạ Âu
Thần lau nước ở trên tóc, môi mỏng giật
giật: “Cậu đi về trước di.”
Dứt lời, Thẩm Cửu ở đằng đó đang ngủ
say, chắc có lẽ là đắp chăn hết cả người
nên cảm thấy nóng, đột nhiên đá chăn rơi
xuống, lộ ra đôi chân mảnh khảnh trắng
nõn như tuyết.
Làn da của Thẩm Cửu rất trắng, chân lại
nhỏ nhỏ nhắn, ảnh hưởng thị giác của
cảnh tượng này rất lớn. Lang An cũng
nghe thấy động tĩnh cho nên vô thức
quay đầu nhìn qua, kết quả ánh mắt còn
chưa thấy được cô thì âm thanh của Dạ
Âu Thần liền vang lên.
“Còn chưa chịu đi nữa?”
Nghe nói như vậy, Lang An lập tức quay
đầu lại đưa tay sờ đầu.
Sao đột nhiên lại cảm thấy khí tức ở trên
người của cậu Dạ lại lạnh hơn nhiều như
vậy, nhưng mà Lang An cũng không dám
suy nghĩ tới cái khác, gật gật đầu rồi
nhanh chóng rời khỏi căn phòng.
Chờ sau khi anh ta đi rồi, ánh mắt của
Dạ Âu Thần mới rơi ở trên người của
Thẩm Cửu một lần nữa.
Người phụ nữ đáng chết này!
Thế mà còn giả bộ ngây thơ như vậy,
một bộ dạng không hiểu cái gì cả.
`
Bây giờ đã ngủ rồi mà lại quyến rũ đàn
ông như thế.
Dạ Âu Thần hừ lạnh một tiếng, thu hồi
ánh mắt, tiếp tục lau khô tóc.
Ngày hôm sau.
Ngủ cả một đêm, ngày hôm sau Thẩm
Cửu tỉnh dậy thì Dạ Âu Thần đã đi rồi.
Cô xoa đầu ngồi dậy, thế mà cô lại ngủ
sâu như thế, ngay cả anh thức dậy mà cô
cũng không biết.
Lúc Thẩm Cửu muốn đứng dậy đi rửa
mặt, đứng dậy thì mắt tối sầm lại, dọa đến
nỗi cô nhanh chóng ngồi trở về, chậm
chạp một hồi lâu thì hình ảnh ở trước mắt
mới dần dần rõ ràng hơn.
Ngủ một đêm, hình như là lại bị cảm
nặng thêm rồi.
Ngồi một hồi, Thẩm Cửu mới đứng dậy
một lần nữa.
Đợi sau khi cô chuẩn bị xong rồi, đúng
lúc gặp phải ông cụ Dạ.
“Thẩm Nhã?”
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!