Chương 1888:
Lúc giả bộ còn bàn điều kiện, nhưng những điêu kiện này không bao gồm mục can thiệp vào công việc của cậu ta.
Cho nên bây giờ Giang Tiểu Bạch đang rất đau đầu, chỉ có thể tỏ vẻ khó xử với ba mẹ mình.
“Mẹ, con cũng rất muốn giúp bác, nhưng mẹ suy nghĩ cho con chút đi, kết cục giữa con với anh ấy chưa thành, bây giờ lại đòi can thiệp vào việc của anh ấy thì có phải không tốt lắm hông? Bác là công ty làm ăn nhỏ lẻ, thế nhưng chỗ Tiêu Túc làm việc lại là một tập đoàn công ty lớn không hề bình thường, nếu như gây ra rủi ro, một trăm đứa con gái của mẹ cũng không đỡ nổi.”
“Nói cái gì đấy?” Đỗ Tiêu Vũ mắng cô: “Con xem bác của con là loại người gì vậy? Ông ấy chỉ nhờ con giới thiệu cho hai người họ biết nhau, đâu có muốn con can thiệp vào công việc? Nói thật, ban đầu mẹ con cũng không muốn đồng ý đâu, nhưng hai cô bác kia của con ngày nào cũng đến, ngày nào cũng mua cái này cái kia nên mẹ cũng ngại, lại nói nhà bọn họ vẫn luôn đối xử tốt với nhà chúng ta, trước đó cũng không yêu cầu gì, bây giờ người ta vất vả muốn tìm cơ hội, mẹ con sao có thể từ chối được?”
Nếu đã là như thế, đến cả Giang Tiểu Bạch cũng khó mà từ chối nổi.
của anh ấy thì có phải không tốt lắm hông? Bác là công ty làm ăn nhỏ lẻ, thế nhưng chỗ Tiêu Túc làm việc lại là một tập đoàn công ty lớn không hề bình thường, nếu như gây ra rủi ro, một trăm đứa con gái của mẹ cũng không đỡ nổi.”
“Nói cái gì đấy?” Đỗ Tiêu Vũ mắng cô: “Con xem bác của con là loại người gì vậy? Ông ấy chỉ nhờ con giới thiệu cho hai người họ biết nhau, đâu có muốn con can thiệp vào công việc? Nói thật, ban đầu mẹ con cũng không muốn đồng ý đâu, nhưng hai cô bác kia của con ngày nào cũng đến, ngày nào cũng mua cái này cái kia nên mẹ cũng ngại, lại nói nhà bọn họ vẫn luôn đối xử tốt với nhà chúng ta, trước đó cũng không yêu cầu gì, bây giờ người ta vất vả muốn tìm cơ hội, mẹ con sao có thể từ chối được?”
Nếu đã là như thế, đến cả Giang Tiểu Bạch cũng khó mà từ chối nổi.
như vậy?”
Không biết Đỗ Tiêu Vũ đang nghĩ gì, không trả lời cô, chờ một lúc rồi nói: “Để mẹ đến xin cũng được, vậy con mang người về nhà đi, mẹ mặt dày mày dạn đến nói với nói”
Giang Tiểu Bạch: “Không, con không muốn!”
“Tại sao lại không được?”
“Dù sao cũng không được, không phải bác đang quen giám đốc Triệu gì đó à? Giám đốc Triệu quen với Tiêu Túc đấy, mẹ bảo bác tìm giám đốc Triệu đi, con đang có việc rồi, cúp trước đây”
Nói xong Giang Tiểu Bạch lập tức nhanh chóng cúp điện thoại, sau đó bật di động sang chế độ im lặng.
Đau đầu chết cô rồi.
Cô còn chưa kịp điều chỉnh lại tâm trạng mình thì ông bác và người nhà mình đã gây thêm phiền phức cho cô.
Mà quan hệ giữa cô và Tiêu Túc gần đây còn khá căng thẳng, nhưng dù sao Tiêu Túc trông vẫn giống như trước đây, không có gì thay đổi, cho nên cũng chỉ là do cô cảm thấy mà thôi.
Giang Tiểu Bạch quả là sầu muốn chết.
Cô cũng không muốn biến giả thành thật, lỡ may đến cuối cùng cô thích đối phương thật thì xong đời.
Chẳng qua Giang Tiểu Bạch không ngờ ba mẹ Tiêu Túc lại đột nhiên tìm tới cửa.
Thời tiết càng lúc càng lạnh, ngoại trừ ra ngoài mua đồ, thời gian khác cô sẽ không ra ngoài, cả ngày bọc mình thành cái bánh chưng ngồi trước máy vi tính, mở đèn bàn ra, lại pha thêm ly sữa bò nóng, sống cuộc sống mà ai cũng phải mê.
Chỉ là đang ngồi thì như nhớ đến điều gì đó, thế là đến nhà tắm đắp mặt nạ, vừa mới xoa xong đã nghe thấy tiếng lạch cạch như có ai mở cửa nhà mình.
Mới đầu Giang Tiểu Bạch còn ngạc nhiên, thầm nghĩ chẳng lẽ là Tiêu Túc quay về?
Nhưng cẩn thận nghĩ lại thì thấy giờ này còn sớm, Tiêu Túc không thể về sớm vậy được, thế là ai có chìa khóa nhà này, mở thẳng cửa đi vào?
Da gà của Giang Tiểu Bạch đột nhiên nổi lên.
Sẽ không phải là ăn trộm chứ?
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!