Chương 1994:
Nhờ mọi người vào giúp, để ba có thể được cứu nhé”
Nghe xong những lời này, trong đôi mắt của Hàn Thanh nhỏ như xuất hiện một tia sáng hy vọng chiếu qua: “Họ sẽ vào cứu ba chứ ạ?”“
Ba Hàn Thanh khẽ mỉm cười gật đầu: “Đương nhiên là có chứ, nhưng Hàn Thanh phải đi báo với mọi người, đúng không nào?”
Nghe được mọi người sẽ giúp ba, Hàn Thanh nhỏ đương nhiên cũng biết dùng sức của mình sẽ không thể đẩy được cái xà ngang nặng nề kia, anh vừa rồi đã cố đẩy một lúc lâu, nhưng cũng không có chút nhúc nhích nào. Sẽ thật tốt nếu các chú và dì hàng xóm sẵn sàng giúp đỡ.
Hàn Thanh nhỏ xoay người muốn chạy đi ngay, nhưng lại do dự quay đầu nhìn ba một cái, ba Hàn Thanh mỉm cười, nhẹ nhàng thúc giục: “Mau đi đi, đi sớm rồi quay lại nhé, ba chờ con”
Đúng vậy, ba bây giờ rất đau đớn, anh nhất định phải đi sớm để trở về sớm, bảo các chú dì đến cứu bai Nghĩ đến đây, Hàn Thanh nhỏ liền trịnh trọng nói với ba: “Ba, ba nhất định phải đợi Hàn Thanh quay lại nhét”
Sau đó, Hàn Thanh nhỏ vội vàng chạy ra ngoài cửa, là bởi vì có mục tiêu, cho nên anh chạy rất nhanh, ba Hàn Thanh cứ như vậy nhìn theo bóng lưng nhỏ bé của anh, ánh mắt lưu luyến, cho đến khi không còn thấy bóng lưng Hàn Thanh nữa, ông ấy vẫn dõi theo hướng đó.
Một lát sau, ông ấy đau đớn đến nỗi méo miệng, lúc nãy bởi vì có Hàn Thanh ở đây, cho nên ông ấy không dám lộ ra sự đau đớn của mình.
Thật sự rất đau, ý thức cũng càng ngày càng mờ đi, ông ấy cảm giác mình giống như sắp không chịu đựng được nữa rồi, tay chân mất cảm giác, tấm lưng hoàn toàn bị bỏng.
Ông ấy nói Hàn Thanh chạy ra ngoài thật ra là có suy nghĩ, hy vọng Hàn Thanh có thể gọi người tới hỗ trợ, vì ông ấy thật sự không muốn chết ở chỗ này, ông ấy không cho phép vợ mình phải một mình nuôi con cả đời, nếu cứ như vậy mà chết, vậy sau này hai người đó sẽ sống như thế nào đây?
Vì vậy, ông ấy không thể chết được.
Chỉ cần còn hy vọng, ông ấy cũng phải giành giật nắm bắt.
Đương nhiên, quan trọng nhất vẫn là hy vọng Hàn Thanh có thể thoát được ra ngoài, nếu như ông ấy thật sự không thể thoát ra khỏi đây, ít nhất con trai cũng sẽ không phải gặp nạn. Chỉ cần thoát được ra ngoài, là tốt rồi.
Nghĩ như vậy, tâm can ông ấy liền nhẹ nhõm đi nhiều, chỉ là những vết thương thể xác vẫn khiến đau đớn đến toát mồ hôi lạnh.
Thật không cam lòng mà, nếu cứ như vậy chết đi, thì cho dù có chết đi trăm lần, thì chính những người ở lại mới là người đau khổ nhất, ngày đêm phải đối mặt với nỗi đau mất đi người thân, làm sao mà cam lòng được? Thực sự không thể chịu đựng được.
Vì vậy, ba Hàn Thanh chỉ có thể hy vọng, ông trời phù hộ, phù hộ cho Hàn Thanh sớm tìm được người đến giải cứu.
Cho nên, ba Hàn Thanh chỉ có thể nhìn xa vời, ông trời phù hộ, phù hộ Hàn Thanh rất nhanh tìm được người, cứu ông ấy trở về.
Một số người hàng xóm đứng trước ngọn lửa, đột nhiên nhìn thấy một bóng nhỏ từ ngọn lửa lao ra, tất cả đều giật mình.
“Đây, đây không phải là Hàn Thanh sao? Sao con lại ở trong đó? Ba mẹ con đâu hết rồi?”
“Trời ơi, sao tay con lại bị thương đến nỗi như vậy? Ba mẹ con có còn ở trong đó không vậy?”
Mấy người lớn vây quanh, Hàn Thanh nhỏ thở hồng hộc, vẻ đáng thương nhìn bọn họ: “Các chú các dì ơi, con, ba con vẫn còn ở bên trong, ba con bị thương rồi, cầu xin các chú các dì mau vào cứu ba con với!”
Mấy người lớn nghe vậy lập tức sửng sốt: “Ba con còn ở bên trong sao?”
“Chuyện gì đã xảy ra vậy?” Làm thế nào lại xảy ra hỏa hoạn như thế chứ?”
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!