Chương 2022:
Thấy khóe mắt phiếm hồng tựa như một chú thỏ của cô, trong lòng Tiêu Túc cũng vô cùng khó chịu, cậu ta tiến lên vài bước, kéo cô ôm vào trong lòng, đè gáy cô lại.
“Em muốn đánh muốn mắng gì cũng được, hiện giờ bạn trai em đang ở ngay trước mặt, em muốn làm gì cũng được, đừng nói chia tay.”
Giọng của cậu ta trầm thấp đáng sợ, cổ họng cũng khô khốc, vậy nên giọng nói còn mang theo chút khàn khàn: “Chúng ta vừa bắt đầu chưa được bao lâu, cho tôi chút thời gian, cho tôi thêm chút thời gian.”
Giang Tiểu Bạch cố nén, ngăn không cho nước mắt rơi, cô bất ngờ đưa tay, dùng sức nhéo tai Tiêu Túc, sức lực mạnh hơn bình thường rất nhiều. Tiêu Túc cảm thấy đau nhưng giờ phút này cũng không nhăn mày, chỉ ôm lấy thắt lưng cô gái trước mặt, bế cô ấy lên: “Về nhà rồi nói chuyện tiếp, được không?”
Dù Giang Tiểu Bạch không khóc nhưng hai mắt vẫn phiếm hồng, nhìn vào còn thấy rất dọa người.
“Có thể về nhà, nhưng anh đừng cho rằng như vậy là tôi đã tha thứ cho anh, tôi sẽ không quên chuyện ngày hôm nay đâu”
sụ “Còn nữa, chuyện chia tay tôi vừa nói là nghiêm túc, là bản thân anh không muốn chia tay với tôi, là anh đã năn nỉ níu kéo tôi, tôi thương hại anh nên mới đồng ý với anh”
“Được, là anh không muốn chia tay, là anh níu kéo em”
“Để thể hiện lòng chân thành của anh, anh cứ bế tôi như vậy về nhà đi”
Từ đây về nhà mất nửa tiếng đồng hồ, nếu đi như vậy, đoán chừng…
Tiêu Túc thầm tính toán trong lòng, cuối cùng vấn là không nói gì, im lặng nói một câu được rồi cứ thế bế Giang Tiểu Bạch tiến về phía trước.
Cũng may dáng người Tiêu Túc cao, Giang Tiểu Bạch thì gầy, vậy nên khi bế cô đi không hề tốn sức. Giang Tiểu Bạch vốn cho rằng cậu ta sẽ từ chối, nếu như vậy cô sẽ không để ý tới cậu ta nữa, nhưng nào ngờ, cậu ta không hề oán giận câu nào, cứ thế bế cô đi.
Cũng không biết đã đi được bao lâu, Giang Tiểu Bạch cảm giác được hô hấp của người đàn ông này dần trở nên nặng nề.
Dù có gầy hơn nữa nhưng cô vẫn là một người trưởng thành, bế cô đi một đoạn đường ngắn thì có thể nhưng nếu bế lâu thì vẫn sẽ rất mệt, Tiêu Túc cũng chẳng phải người máy, hơn nữa cậu ta còn đang bị thương.
Bị thương, nói đến chuyện này Giang Tiểu Bạch mới chú ý, hình như xung quanh có mùi máu tươi rất nồng.
Trong nháy mắt, Giang Tiểu Bạch cảm thấy có gì không đúng, cô chủ động nói với Tiêu Túc: “Anh bỏ tôi xuống trước đã”
Nhưng Tiêu Túc lại mím chặt môi, không hề làm theo.
“Tiêu Túc, anh có nghe thấy không? Mau bỏ tôi xuống trước đã.”
Nghe vậy, Tiêu Túc bất đắc dĩ cúi đầu nhìn cô, giọng buồn bực: “Sao thế? Không phải em bảo anh bế em về nhà sao? Giờ mà bỏ em xuống, em vẫn sẽ tha thứ cho tôi sao?”
“Anh nghe lời tôi thì tôi sẽ tha thứ cho anh, thả tôi xuống đi!”
Cô muốn nhìn thử vết thương trên người Tiêu Túc, mùi máu tươi quá nồng, vốn dĩ cậu ta đã bị thương nghiêm trọng, lại bế cô đi lâu như thế, chắc chắn toàn bộ vết thương đều rách ra rồi!
Tiêu Túc không lên tiếng, cũng không thả cô xuống.
“Tiêu Túc, anh có nghe thấy tôi nói gì không, nhanh bỏ tôi xuống, anh còn đang bị thương, hiện giờ vết thương bị rách ra rồi, chảy máu rồi kìa”
Lúc trước, Giang Tiểu Bạch giận dõi Tiêu Túc, nên cảm thấy dù cho cậu ta có ngất xỉu trên đường cô cũng sẽ không đau lòng, sẽ không thèm quan tâm tới cậu ta.
Nhưng giờ đây, khi thấy quần áo cậu ta dính máu, Tiểu Bạch mới nhận ra bản thân thật sự rất đau lòng.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!